Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3158: Tiểu Bạch chiến lực tăng mạnh (2)

Notice: Undefined offset: 89
Bộ Phương nói, mắt Tiểu Bạch nhất thời sáng lên, hai cánh tay đột nhiên co rụt lại hóa thành ống pháp, ánh sáng màu vàng ngưng tụ.
Uỳnh!
Tên Hồn Chủ kia tới gần, kim quang trong ống pháo bắn ra. Trong nháy mắt, tên Hồn Chủ kia bị nuốt chửng, thể Hồn Ma cũng tiêu tán.
Mẹ nó!
Độc Cô Vô Song há ta miệng. Đám Hồn Chủ phía xa sợ hãi đến cả kinh. Một phát pháo mà diệt được một Hồn Chủ. Tên Hồn Chủ kia còn chưa kịp chống cự? Điều này làm sao có thể?
Độc Cô Vô Song kinh ngạc đến nỗi miệng không ngậm nổi vào… Hóa ra Tiểu Bạch lại mạnh như vậy. Hắn vẫn cứ nghĩ Tiểu Bạch thủ hộ bên cạnh Bộ Phương cùng lắm chỉ lột y phục, mua vui dễ thương một chút. Hóa ra…
Mua vui em gái nhà ngươi! Cục sắt này thế mà lại có chiến lực mạnh như vậy!
Một phát pháo kia trực tiếp đánh Hồn Chủ hóa thành cặn bã. Độc Cô Vô Song kinh hãi trong lòng.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, hơi quét qua dừng lại trên thân mấy tên Hồn Chủ. Những Hồn Chủ bị áp lực đè lên, thi triển vô số kỹ năng.
Tiểu Bạch nâng tay lên, hai cánh tay đều hóa thành ống pháo!
Rầm rầm rầm!
Từng trụ sáng màu vàng bắn ra, một tên Hồn Chủ đều nổ tung hóa thành tro tàn. Dù cho có tránh được cũng nát nửa người, vô cùng đáng sợ.
Độc Cô Vô Song cảm thấy mình cũng không đỡ nổi một pháo kia của Tiểu Bạch. Bộ Phương thì hài lòng gật đầu. Quả nhiên Tiểu Bạch không giống với trước đây, sức chiến đấu mạnh hơn nhiều. Tiểu Bạch bây giờ không hề yếu hơn Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn. Hỏa lực này còn chưa khai ra hoàn toàn. Không biết nếu Tiểu Bạch bật hết hỏa lực thì uy lực còn mạnh bao nhiêu.
- Tiểu Bạch, làm một chút thịt Hồn Chủ nào.
Bộ Phương nói.
Tiểu Bạch gật đầu, sau đó bắn ra như một tia chớp về phía Đại Hồn Chủ trong hư không.
Rống!
Đại Hồn Chủ phát ra tiếng nộ hống, móng vuốt lớn phóng về phía Tiểu Bạch.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, năng lượng màu vàng óng hội tụ thành một chùm sáng, hóa thành một thanh đại đao sắc bén, chém xuống.
Móng vuốt của tên Đại Hồn Chủ kia trực tiếp bị chém đứt, vô số sức mạnh Tội Ác đen nhanh trong đó lan tràn ra. Bàn tay kia phi tốc lao về phía Bộ Phương.
- Vô Song, chém hắn.
Bộ Phương nói.
Độc Cô Vô Song sững sờ, cầm chặt kiếm phóng lên tận trời. Dưới sự phân phó của Bộ Phương chém từng kiếm xuống, vô số kiếm khí tung hoành xé rách màn trời.
Rất nhanh… bàn tay to lớn kia không ngừng bị chém cho nát vụn. Thịt Hồn Chủ đứt rời xuống. Nó chậm rãi thu nhỏ sau đó biến thành hai khối thịt lớn bằng bàn tay. Mà cái này chính là thứ mà Bộ Phương cần.
Độc Cô Vô Song mệt mỏi thở hồng hộc. Kiếm của hắn hóa ra có thể dùng như thế này. Đáng tiếc hắn lại không phải là đầu bếp.
Bộ Phương nâng hai khối thịt này lên, nhạt nhạt quan sát. Thịt Hồn Chủ không phải loại thịt mỡ như thịt heo, mà có chút giống thịt cá. Tiểu Bạch chiến đấu ở phía xa, Bộ Phương bình tĩnh xử lí hai khối thịt này. Hắn giơ tay lên, ngọn lửa màu vang hiện ra, bắt đầu thiêu nướng.
Đại Hồn Chủ ở phía xa trừng muốn rách cả mí mắt. Bàn tay của hắn…. mẹ kiếp thế mà lại bị chặt đứt!
- Tên đầu bếp đáng chết! Lại là đầu bếp!
Đại Hồn Chủ gầm thét. Hắn không thể ngờ rằng lại có một tên đầu bếp xâm nhập vào Vũ Trụ Hồn Ma.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, lại quay sang đánh nhau với Đại Hồn Chủ. Tay của Đại Hồn Chủ lại bị cắt đứt một lần nữa. Hắn không ngừng lùi về phía sau.
Rốt cuộc hắn cũng sợ, kinh hãi vô cùng dịch chuyển hư không mà chạy trốn. Khu vực này không giữ lại được rồi.
Sau khi Đại Hồn Chủ bỏ chạy thì Tiểu Bạch mới quay lại bên người Bộ Phương. Mùi thịt nướng khuếch tán, vị nồng đầm lan tỏa phiêu đãng trong hư không. Vô số Hồn Ma ngửi thấy mùi này thì thay đổi sắc mặt, trực tiếp nổ tung.
Độc Cô Vô Song kinh hãi không thôi, chỉ là mùi thơm cũng có thể khắc chết Hồn Ma?
Đương nhiên những tên Hồn Ma bị nổ tung kia chỉ là hạng tầm thường.
Bộ Phương xé một miếng thịt Đại Hồn Chủ, đưa cho Độc Cô Vô Song.
Độc Cô Vô Song nhét vào trong miệng, mùi thơm nồng đậm bao phủ, hắn nhai có chút chậm chạp.
- Ngon lắm!
Độc Cô Vô Song vô cùng hưng phấn, ánh mắt sáng lên. Pháp lực đang bị thâm hụt bây giờ đã trở về toàn bộ! Không hổ là đại nhân!
Có đại nhân làm hậu thuẫn, Độc Cô Vô Song hắn có thể không ngừng chém Hồn Ma, cũng không sợ pháp lực không đủ dùng!
Tiểu Bạch cũng nhận một miếng thịt nhét vào trong miệng, bắt đầu nhai nuốt.
Bộ Phương bình tĩnh nhấm nháp cảm nhận thịt chậm rãi thấm vào nội tâm. Cảm giác này so với ăn thịt Long Ngư còn ngon hơn, mềm hơn.
Hồn Ma… không hổ là nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp.
Vũ Trụ Hồn Ma thật ra cũng có chỗ tốt. Bộ Phương không khỏi có chút chờ mong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Vũ Trụ Hồn Ma, như nhìn tới tận điểm cuối, như thấy vô số nguyên liệu nấu ăn đang ngoắc tay gọi hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận