Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1318: Bộ Phương tự lên kế hoạch chăn nuôi (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Việc buôn bán của tửu lâu thật sự quá tốt, cái này chỉ khổ những người phục vụ bàn của hắn.
Sở Trường Sinh bỗng nhiên cảm thấy lúc trước chấp nhận làm người phục vụ bàn cho Bộ Phương bán hàng là quyết định sai lầm nhất từ trước tới nay của ông ta.
Nhưng ngược lại Bộ Phương chẳng có cảm giác gì, tuy rằng hôm nay việc buôn bán bận rộn, nhưng loại cảm giác bận rộn thế này, khiến cho Bộ Phương cảm thấy rất thích thú.
Đương nhiên, sự yên tĩnh và thanh thản sau khi bận rộn, lại làm cho người ta cảm thấy thoải mái.
Đổ ra hai chén rượu nếp Băng Hỏa Ngộ Đạo, dùng chén Thanh Hoa Từ để đựng, một ly đưa cho Sở Trường Sinh, một ly còn lại là cho chính mình, co người lại nằm trên chiếc ghế ở gần cửa ra vào, nhìn ra nắng chiều ở bên ngoài cửa, đắc ý uống rượu.
Những loại rượu khác nhau cần được rót vào các loại ly khác nhau.
Giống như rượu Băng Tâm Ngọc Hồ và Băng Hỏa Ngộ Đạo lần trước, Bộ Phương vẫn là chọn chén Thanh Hoa Từ để rót rượu.
Nhưng mà rượu Hoàng Tuyền Nại Hà này, Bộ Phương lại lựa chọn dùng ly đế cao trong suốt để rót rượu.
Bởi vì Băng Tâm Ngọc Hồ và Băng Hỏa Ngộ Đạo là những loại rượu thuần túy, nước rượu mát lạnh.
Mà rượu Hoàng Tuyền Nại Hà này, bởi vì sử dụng Tinh La Nhưỡng Tửu Pháp để ủ chế, cho nên trong nước rượu mới ẩn chứa Tinh Thần Quang Huy nếu như dùng chén Thanh Hoa Từ sẽ bị che lấp đi.
Nhưng nếu dùng ly đế cao để đựng rượu, sẽ để cho những ngôi sao tỏa sáng lấp lánh, giống như mộng ảo.
Có rượu để uống, Sở Trường Sinh ngược lại là rất hài lòng, đặc biệt là rượu của Bộ Phương, mặc kệ là rượu gì thì tất cả cũng đều là mỹ vị.
Đặc biệt lả rượu Hoàng Tuyền Nại Hà mới ủ chế gần đây, làm cho Sở Trường Sinh mong mỏi từ lâu, nhưng mà rượu chỉ có hạn, không đến lượt hắn uống.
Co người lại nằm ở trước cửa tửu lâu, nhìn thấy nắng chiều rực rỡ ở xa xa phía chân trời đằng kia, nhìn thấy mặt trời lặn xuống, loại cảm giác thích ý này, nói với người ngoài cũng không đủ.
Thật ra Sở Trường Sinh cũng có vài phần yêu thích loại cảm giác như thế này.
Bỗng nhiên.
Ở chỗ bầu trời ngập tràn ánh nắng, ở xa xa phía chân trời, lại có vài điểm đen hiện lên.
Điểm đen kia càng lúc càng lớn, chạy như bay về phía tửu lâu.
Rất nhanh.
Một tiếng nổ vang lên, Minh Vương vỗ tay, từ trên trời giáng xuống.
Hai con rồng con trong miệng còn đang phun ra bong bóng nước dừng ở trước cửa tửu lâu.
- Ôi, thật là mệt chết bản vương rồi, rồng con như thế này càng ngày càng ít, rất nhanh sẽ tuyệt chủng, may mắn là cảm giác của bản vương cường đại, đi tìm hơn nửa cái Tiềm Long Đại Lục mới ra được một đôi rồng con này đấy.
Minh Vương ngồi ở trên đầu của rồng con, dung bàn tay không ngừng quạt gió, cũng đem vạt áo ở trước ngực cũng mở ra, lộ ra làn da trắng nõn ở trước ngực.
Bộ Phương và Sở Trường Sinh đều tò mò mà nhìn.
Một bàn tay của Bộ Phương đang bưng chén rượu, vừa ra khỏi tửu lâu, đi tới trước mặt rồng con kia.
Đi xung quanh hai con rồng con này một vòng
Quả thật là một đôi rồng con Công Nhất Mẫu... Bộ Phương hài lòng gật đầu.
Minh Vương từ trên người rồng con mà nhảy xuống, dừng ở trước mặt của Bộ Phương, thở ra một hơi, rũ một chút mồ hôi li ti còn đọng ở trên tóc trước trán, dùng ánh mắt trông mong nhìn Bộ Phương.
- Bộ Phương thiếu niên, thấy thế nào? Hài lòng không? Tôm Huyết Long Om Dầu của bản vương ở đâu?
- Đừng nóng vội, nóng vội là ăn không hết Tôm Huyết Long đâu.
Bộ Phương không nhanh không chậm mà trả lời rồi lại đi một vòng xung quanh hai con rồng con.
Dưới sự dặn dò kỹ càng của Bộ Phương, hai con rồng con này không chết, cho nên dùng hai con này để chăn nuôi vẫn là một lựa chọn khá tốt.
Vừa nghĩ tới đây, sau đó lôi hai con rồng con này cho vào trong Điền Viên Thiên Địa, ánh mắt Bộ Phương vô cùng bình tĩnh mà nhìn Minh Vương nói:
- Trước tiên ngươi cứ đi vào trong tửu lâu ngồi đi, không nên nóng vội.
Sau đó, Bộ Phương tiện tay uống cạn rượu nếp Băng Hỏa Ngộ Đạo ở trong chén.
Uống cạn rượu, Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, bắt tay vào làm việc, vạt áo choàng lông chim bay bay trong gió.
Bộ Phương xoay người quay trở lại trong phòng bếp.
Vừa vào phòng bếp, Tinh Thần Lực của Bộ Phương đã được phóng thích ra ngoài.
Sau đó, thân hình của Bộ Phương đã xuất hiện ở bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, đó chính là tiếng hai con rồng con nện trên mặt đất.
Trước nhà gỗ, Ngưu Hán Tam đang nhàn nhã nằm trên ghế bỗng nhiên bị giật mình.
Bộ Phương lơ lửng từ trên bầu trời mà rơi xuống, dừng ở trước cửa nhà gỗ, thản nhiên liếc mắt nhìn Ngưu Hán Tam một cái, khiến cho người nhìn hoảng sợ.
- Tiểu Ngưu à, có phải mỗi ngày cày ruộng đều rất nhàm chán hay không, cho ngươi thêm một nhiệm vụ này.
Bộ Phương nhìn Ngưu Hán Tam, nghiêm túc nói.
Ngưu Hán Tam nhướng lông mày lên, trả lời:
- Nhiệm vụ gì?
- Đây chính là một đôi rồng con Công Nhất Mẫu, ngươi phải chăn cho bọn chúng lớn lên, ta cần rồng con thật lớn...
Bộ Phương nói.
Nói xong, chính là đi tới trước mặt của Ngưu Hán Tam, vỗ vỗ lên vai của đối phương:
- Ta tin tưởng ngươi đấy.
- Ta vẫn cảm thấy miếng beefsteak so với thịt của rồng con vẫn ngon hơn, cho nên hy vọng người có thể chăn nuôi rồng con thành mỹ vị, làm cho thịt sườn rồng con vượt lên miếng beefsteak.
Bộ Phương nghiêm túc nói.
Ngưu Hán Tam có chút mơ hồ, sau đó khóc không ra nước mắt.
Quả thật đầu bếp chính là sinh vật đáng sợ nhất trên thế giới này...
Uy hiếp người lại còn nho nhã lễ độ như thế.
Ngưu Hán Tam nhìn thấy Bộ Phương, nước mắt rất nhanh đã chảy xuống, hắn ta có thể nói không được không vậy?
Không để ý đến Ngưu Hán Tam.
Bộ Phương đi tới bờ sông.
Rầm rầm!
Tam Nhãn Cuồng Sư ở trong nước ló đầu ra, Tiểu Bát ướt sũng cũng chui ra từ lông mao trên đầu của Tam Nhãn Cuồng Sư, kêu "chíp chíp" rõ to không ngừng.
Bộ Phương không để ý đến hai người này.
Nhìn thấy Tôm Huyết Long đang bơi trong lòng sông, khóe miệng của Bộ Phương hơi hơi nhếch lên.
Trải qua thời gian chăn nuôi lâu như thế, số lượng của Tôm Huyết Long quả nhiên đã lớn hơn nhiều rồi...
Tinh Thần Lực vừa động, bàn tay của Bộ Phương nhanh chóng vỗ mạnh vào trong nước sông.
Rầm rầm!
Nước sông bắn tung tóe.
Từng con Tôm Long Huyết trong nước sông không hiểu chuyện gì bị bay ra ngoài, sau đó bàn tay to của Bộ Phương vung lên, bắt lấy toàn bộ.
Tam Nhãn Cuồng Sư và Tiểu Bát thì ngã ở trên mặt đất, ngơ ngác nhìn sang Bộ Phương.
- Nhiều Tôm Long Huyết như vậy cũng đủ nấu Tôm Huyết Long Om Dầu rồi đấy, trong lòng đúng là có một chút chờ mong đây.
Từng con Tôm Huyết Long bay lơ lửng quanh thân của Bộ Phương, nhếch miệng một cái, nói thầm một câu, sau đó, trong ánh mắt ngơ ngác của Tiểu Tam và Tiểu Bát, thân hình biến mất.
Ở nơi xa, Ngưu Hán Tam đang hùng hổ đuổi theo hai con rồng con nhảy nhót tưng bừng.
Trong Điền Viên Thiên Địa, bắt đầu tràn đầy sức sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận