Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3171: Ngươi cho rằng Hồn Thần ta ngốc sao? (1)

Khát vọng của Tiểu Bạch… chỉ là lột y phục. Có vẻ chỉ là lột được mảnh nhỏ Lân Giáp trên người Hồn Thần thôi thì Tiểu Bạch cũng thỏa mãn.
Uỳnh!
Một tiếng vang lớn nổ ra. Thân thể Tiểu Bạch đụng lên một hành tinh, khiến cho nó trực tiếp nổ tung.
Trong hư không, sức mạnh Tội Ác của Hồn Thần lan tỏa, bao trùm thân thể hắn. Hắn giận tới mức không kiềm chế được, toàn thân run rẩy. Hắn chưa bao giờ nhục nhã như thế này, cục sắt đáng chết kia lại dám thành công lột được một mảnh Lân Giáp nhỏ của hắn.
Trong hành tinh nát vụn kia, Tiểu Bạch đứng lặng, nhiệt khí trên cơ thể tán đi, trong tay nắm lấy vảy giáp màu đen sau lưng có vô vàn hào quang đang cuộn trào. Sau đó mảnh Lân Giáp kia hóa thành sức mạnh Tội Ác chảy xuôi như cát.
Tiểu Bạch rủ cánh tay xuống, mắt cơ giới lấp lóe không yên.
- Vô dụng thôi… các ngươi thật sự cho rằng chỉ một con rối có thể ngăn cản bổn tôn?
Giọng nói của Hồn Thần lạnh như băng vang vọng khắp chư thiên vạn giới.
- Bổn tôn chính là Hồn Thần, là Thần áp đảo Hồn Ma, là tồn tại chí cao vô thượng! Các ngươi là cái thá gì chứ? Tất cả các ngươi phải quỳ dưới chân bổn Tôn xin tha thứ!
Uỳnh!
Đôi mắt đỏ của Hồn Thần đầy lửa giận. Sau đó hắn giơ tay lên, sức mạnh Tội Ác lan tràn nhanh chóng bao trùm xung quanh thân thể hắn, ngưng tụ ra từng bóng người. Bảy Đại Tội Ác hóa thành bảy bóng người.
Hồn Thần giơ tay lên, mỗi một luồng sức mạnh ngưng tụ ra Tinh Thạch màu đen nhánh.
- Các ngươi tưởng rằng đám Đại Hồn Chủ ở Vũ Trụ Hồn Ma là Đại Hồn Chủ thật sự sao? Sai rồi… Đại Hồn Chủ thật sự vẫn đang ở dưới trướng của bổn tôn! Nếu không phải ngàn năm trước sao lại có thể dễ dàng mạt sát Đại Hồn Chủ Lười Biếng? Bởi vì hắn vẫn luôn một mực ở cạnh bổn tôn!
Uỳnh!
Bảy Tinh Thạch đen nhánh tung bay lên, sắc mặt tất cả cường giả đều trở nên hết sức khó coi.
Đại Hồn Chủ thật sự? Chẳng lẽ những Đại Hồn Chủ trước đó đều là giả?
Toàn thân Tiểu Bạch đều bốc lên nhiệt khí. Những vết thương khi chiến đấu với Hồn Thần dần khép lại, quay trở về bên cạnh Bộ Phương. Tuy sức chiến đấu của Tiểu Bạch rất mạnh nhưng cũng vẫn không phải là đối thủ của Hồn Thần.
Hồn Thần quá mạnh, mặc dù vẫn chưa có trái tim nhưng vẫn có thể dễ dàng áp chế được Tiểu Bạch đã qua đỉnh phối. Thật khó có thể tưởng tượng được Hồn Thần sau khi có được trái tim thì sẽ mạnh tới mức nào. Đây cũng là nguyên nhân mà Bộ Phương vẫn muốn tìm kiếm đột phá.
Hồn Thần đã bước vào đỉnh phong của đạo vô tình. Mà đạo hữu tình của Bộ Phương vẫn còn kém một chút. Đừng xem thường chỉ một chút này, một chút chênh lệch vẫn là vô cùng lớn.
Ầm ầm…
Cường giả của Vũ Trụ Hồng Hoang, Vũ Trụ Hỗn Độn, Thành Hư Vô đều biến đổi sắc mặt. Ánh mắt Cẩu Gia vô cùng nghiêm trọng.
- Làm sao bây giờ?
Cẩu Gia hỏi.
Bộ Phương cũng cau mày.
- Bây giờ hắn còn chưa thu thập được tim, có thể phong ấn hắn một lần nữa.
Bộ Phương nói.
- Chắc chắn không?
Cẩu Gia nhìn về phía Bộ Phương, hỏi.
- Không.
Bộ Phương lắc đầu.
Cẩu Gia giật mình, Minh Vương Nhĩ Cáp thì sững sờ.
- Không dễ như vậy… chẳng lẽ ngươi lại ngã xuống một cái hố hai lần sao?
Bộ Phương nhìn về phía Cẩu Gia, hỏi ngược lại.
Đúng là vậy, Hồn Thần không ngốc. Phía xa trên bầu trời, xung quanh Hồn Thần là bảy khí tức vô cùng mạnh đang khuếch tán. Sức mạnh Tội Ác khủng bố ngập tràn, chấn động hư không. Đáng sợ thế này không gì sánh kịp.
Uỳnh…
Bảy bóng người ngưng tụ trong hư không. Điều khiến cho người ta kinh ngạc là bảy bóng người này đều có thân thể và khuôn mặt giống nhau. Bảy Đại Hồn Chủ thế mà là một người? Hoặc không phải cùng một người, mà là cùng có một khuôn mặt.
Bảy người trước mặt có khuôn mặt anh tuấn mỹ miều, như một con người hoàn mỹ, nhìn không rõ là nam hay nữ.
Uỳnh…
Cả bảy người mở mắt ra, tròng mắt băng lãnh mà vô tình. Thật đáng sợ!
Có một vị cường giả đối diện với một ánh mắt đó thôi mà nhất thời loạn chiến. Quá mạnh!
Ánh mắt Giáo Chủ Thông Thiên nghiêm túc, hắn cảm nhận được áp lực không gì sánh kịp. Nguyên Thủy Thiên Tôn, Cẩu Gia, Nữ Oa đều căng thẳng.
- Cảm nhận được không?
Bộ Phương nói.
Cẩu Gia gật gật đầu.
- Bảy Đại Hồn Chủ đều là Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn, rất khó giải quyết.
Mặt chó của Cẩu Gia dường như cũng đang run rẩy.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Trong hư không, Hồn Thần có vẻ suy yếu đi. Hắn vừa phá phong bế lại thi triển đại uy năng, dùng toàn bộ sức mạnh Đại Tội Ác để phóng thích bảy Đại Hồn Chủ. Hắn làm như vậy chắc chắn là có mục đích. Hồn Thần muốn dựa vào đại quân Hồn Ma hỗ trợ nhưng bây giờ chỉ có thể dựa vào bảy Đại Hồn Chủ mà thôi.
Bảy Đại Hồn Chủ này chắc chắn là át chủ bài mà Hồn Thần vẫn muốn giấu đến lúc cuối nhưng không ngờ là Bộ Phương lại đánh phủ đầu như thế, dùng món ăn giả Trù Thần trấn áp hắn.
Mà lần này Hồn Thần đã chính thức phải tung át chủ bài, liên minh các Đại Vũ Trụ thấy vô cùng khó giải quyết.
Vũ Trụ Hồng Hoang có bốn Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn. Vũ Trụ Hỗn Độn có một vị, mà Thành Hư Vô lại không có một ai. Chỉ có năm người nhìn thế nào cũng thấy thua.
- Hồn Thần muốn trốn… hắn không nắm chắc có thể đối phó được với ta cho nên muốn chạy trốn trước đi tìm trái tim về. Khi đó hắn mới thật sự là mạnh vô địch.
Bộ Phương nói.
Tất cả mọi người đều cả kinh sợ hãi. Nếu thật như lời Bộ Phương nói thì đúng là hỏng bét.
- Nhất định phải ngăn hắn lại!
Ánh mắt Giáo Chủ Thông Thiên đầy vẻ nghiêm trọng. Nếu quả thật là như vậy thì hôm nay là thời cơ duy nhất để trấn áp Hồn Thần.
- Giết!
Giáo Chủ Thông Thiên đạp hư không, dẫn đầu đánh về phía Hồn Thần. Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa, Phật Đà đồng thời xuất thủ. Bọn hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của mọi việc.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận