Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2603: Đầu bếp thối, tìm được ngươi rồi! (1)

Mệnh Đăng chập chờn, Đăng Tâm Hỏa đang từ từ bốc cháy.
Nhưng, cứ vậy mà tắt đi một cách đột ngột.
Giống như Bộ Phương thổi một hơi sẽ làm tắt Đăng Tâm Hỏa.
Vẻ mặt của Bộ Phương thoáng khựng lại, cảm giác hơi xấu hổ.
Dường như ngay lúc này bầu không khí cũng trở nên tĩnh lặng vô cùng.
Mệnh Đăng… yếu như vậy sao?
Điêu?
Đôi mắt của Đế Tử mở thật to, nhìn qua Bộ Phương, lại nhìn sang Mệnh Đăng, miệng mở ra đóng lại, không biết phải nói gì.
Bộ Phương suy nghĩ một lát, lại nói:
- Đừng vội, ta đốt cho hắn.
Sau đó đưa tay lên, cong ngón tay, búng ra một đóa Ngân Sắc Thần Hỏa.
Lơ lửng bay đến chỗ Mệnh Đăng của Thần Hoàng, làm chất dẫn cho Mệnh Đăng sắp tắt của Thần Hoàng.
Có điều…
Mặc kệ Thần Hỏa bùng lên như thế nào, Mệnh Đăng đều dập tắt đi.
Sắc mặt của Bộ Phương tối lại. Cái nồi này, chẳng lẽ không quăng đi được à?
- Mệnh Đăng tắt đi… Thần Hoàng nằm xuống.
Đế Tử ngây người, hắn không biết nên nói cái gì, đột nhiên hắn cảm thấy rùng mình.
Đây là Thái Thản Thần Triều mà hắn vẫn luôn biết đó sao?
Toàn bộ Thần Triều đều biến thành địa ngục trần gian khủng khiếp, đều trở thành Hồn Ma Nhạc Viên.
Tuyệt vọng, cảm giác tuyệt vọng dâng trào trong lòng của Đế Tử, khiến hơi thở của hắn trở nên khó khăn.
Bộ Phương nghĩ lại, vẫn là nên an ủi:
- Ngươi… nén bi thương.
Hắn nghĩ việc Mệnh Đăng tắt đi có khả năng liên quan đến hắn, nếu như hắn không phun ra cái hơi thở kia.
Một loạt Mệnh Đăng, mấy ngàn cái Mệnh Đăng, bây giờ chỉ còn lại có mấy cái.
Hơn nữa còn đang lay lắt sắp tắt nốt.
Những Mệnh Đăng đó, tất cả đều là Mệnh Đăng của nhóm thiên tài yêu nghiệt trong Thị Tộc, đúng như người trông coi miếu đã nói khi trước.
Những thiên tài Thị Tộc này chỉ là những con heo do Hồn Ma nuôi dưỡng mà thôi.
Bây giờ… đều bị làm thịt.
Nghĩ đến bản thân trước đây có thể tồn tại ở bên trong Hồn Ma lâu như vậy, Đế Tử cũng cảm giác được một phen khiếp vía hãi hùng.
Bộ Phương đi theo phía sau Đế Tử.
Sau đó đi liên tục không nghỉ thì đến giữa ngọn tháp.
Không gian bên trong của tòa tháp vô cùng nguy nga hoàng tráng, chắc hẳn đã dùng đến lực lượng của Pháp Tắc Không Gian.
Hơi giống Tu Di Nạp Giới Tử thần thông.
Rầm!
Bộ Phương và Đế Tử đang đứng ở giữa tòa tháp thì đột nhiên cảm nhận được một trận rung chuyển bên trong tháp.
Trong lòng Đế Tử cảm thấy hốt hoảng.
Đế Tử hỏi:
- Xảy ra chuyện gì thế?
Bộ Phương đáp:
- Chắc là có người tấn công tòa tháp.
Vẻ mặt của Đế Tử xám ngoét, quả nhiên, tháp Thần Miếu không trụ được bao lâu, hắn cũng phải chết, nhưng hắn không muốn chết.
Bây giờ hắn là hi vọng duy nhất của Thái Thản Thần Triều.
Hắn muốn sống sót ra ngoài.
Hai tay Đế Tử giơ lên ôm đầu, hắn được xưng tụng là yêu nghiệt, nhưng chưa bao giờ phải trải qua cảm giác tuyệt vọng như thế này.
Thái Thản Đế Tử càng nghĩ lại càng không kìm được nước mắt trào ra:
- Ta muốn được sống tiếp… Ta còn phải thừa kế vinh quang của Thái Thản.
Gặp phải biến cố như này mà hắn không bị gục ngã đã là không tồi rồi.
Bộ Phương hít sâu một hơi, muốn thở ra một hơi.
Có điều, thở ra được một ít lại nghĩ đến Mệnh Đăng của Thần Hoàng bị dập tắt mà không khỏi nhíu mày, đưa tay lên che miệng rồi mới thở ra nhẹ nhàng.
Bộ Phương động viên:
- Bớt đau thương đi… Ngươi phải kiên cường mà sống.
Tiếp đó hắn ngẩng đầu, nhìn bốn phía xung quanh.
Thái Thản Chi Tâm tọa lạc ở bên trong Thần Miếu, chắc hẳn là ở bên trong cái tòa tháp này.
Có lẽ nó đang ở đâu đó chăng?
Bộ Phương nhướn mày.
Đế Tử ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt đỏ bừng:
- Đúng thế… Ta phải sống! Ta nhất định phải sống sót quay lại! Ta phải tiêu diệt tất cả Hồn Ma! Báo thù cho tất cả mọi người ở Thái Thản Thần Triều! Đó là sứ mệnh của ta!
- Bởi vì… Ta là Đế Tử.
Bộ Phương gật đầu nói:
- Ngươi là giỏi nhất.
Đế Tử nhìn về phía Bộ Phương, ánh mắt mong đợi của hắn khiến cho Bộ Phương cảm thấy không đành lòng:
- Vì vậy… Ta cần phải tiếp tục sống.
- Ta biết ngươi có cách cứu ta.
Bộ Phương suy nghĩ một lát rồi nói:
- Cách thì chắc chắn là phải có, có điều… Ngươi phải chỉ cho ta vị trí của Thái Thản Chi Tâm.
Chỉ có tìm ra Thái Thản Chi Tâm thì Bộ Phương mới được tính là đã hoàn thành nhiệm vụ, mới có cơ hội rời khỏi Thái Thản Thần Triều này.
Thái Thản Chi Tâm sao?
Đế Tử sững sờ.
Sau đó hắn đau khổ co rúm lại.
Không sai, hắn cần phải lấy lại Thái Thản Chi Tâm. Thái Thản Chi Tâm là biểu tượng của Thái Thản Thần Điện, ngàn vạn lần không thể để nó rơi vào trong tay của Hồn Ma!
Đế Tử nói ra:
- Ở tầng chót! Thái Thản Chi Tâm… ở tầng chót!
Tiếp đó, bọn họ nhanh chóng leo lên tầng cao nhất của tòa tháp trong Thần Miếu.
Bậc thang của tòa tháp bên trong Thần Miếu là hình xoắn ốc, không có lan can.
Một đường xoắn ốc lên cao.
Cao tít tắp, không biết bao nhiêu bậc thang.
Bộ Phương và Đế Tử lao nhanh trên cầu thang.
Rầm!
Tòa tháp bên trong Thần Miếu vẫn đang chấn động dữ dội.
Đó là tình trạng khi mà bị tấn công mạnh mẽ.
Nội tâm của Đế Tử cũng rung động theo từng lần chấn động của tòa tháp, nội tâm không ngừng run rẩy.
Kiến trúc xung quanh của Thần Miếu đã sớm trở thành một đống tàn tích.
Tòa tháp cao hơn vạn trượng này đã hoang tàn quá nhiều.
Chỉ cần một cái đạp nhẹ là khiến cho toàn bộ kiến trúc sụp xuống không còn một mảnh.
Đây là cơ thể của Thái Thản Thần Hoàng, thân cao vạn trượng, kí tự trên cơ thể tản ra một loại khí tức huyền bí.
Bàn tay khổng lồ cứ đập từng phát một xuống tòa tháp, dường như muốn đập nát tòa tháp đã trải qua hàng vạn năm.
Hồn Thập Tam cười điên cuồng.
Hắn cảm nhận được ý chí của Thái Thản Thần Hoàng đang không ngừng suy yếu, lay lắt chỉ như ngọn nến trước gió, muốn dập tắt bất cứ lúc nào.
Điều này khiến cho hắn cảm thấy hết sức sảng khoái.
Nhanh, thật nhanh!
Hắn đã sắp đạt đến Hồn Chủ Chi Cảnh rồi!
Một tay nắm lấy tòa tháp bên trong Thần Miếu kia, dường như hắn muốn nhấc cả tòa tháp lên giống như nhổ hành từ dưới đất vậy.
Ầm ầm…
Thần Miếu liên tục chấn động.
Kiến trúc đang dần sụp đổ.
Có cấm chế và trận pháp đang lóe lên để bảo vệ cho Thần Miếu.
Ở xung quanh Thái Thản Thần Hoàng.
Là từng vị Hồn Ma đang hưng phấn quan sát.
Bộp bộp…
Bức tường của tòa tháp trong Thần Miếu đang nứt vỡ, từng mảnh vụn rơi xuống.
Đột nhiên.
Thái Thản Thần Hoàng cúi gập người xuống.
Một đôi mắt to như một căn phòng nhìn chằm chằm vào tòa tháp bên trong Thần Miếu kia.
Hắn nhìn xuyên qua kẽ nứt của tòa tháp bên trong Thần Miếu kia, nhìn thấy bóng dáng hai con người đang lao nhanh ở trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận