Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2882: Thiên Thần Sinh Mệnh… trở về! (2)

Notice: Undefined offset: 234
Đại trận do Thần Vương đỉnh cấp và Thần Hoàng đỉnh cấp cùng tạo nên, hơn nữa còn có hai vị Thiên Thần Thượng Cổ làm Trận Nhãn, lực lượng bùng nổ ra vô cùng đáng sợ.
Toàn bộ mặt đất hình như cũng muốn sụp đổ.
Nhưng may mắn có cung Thiên Thần Thời Gian ở đây, ngược lại có thể chống đỡ lại lực lượng kia.
Vân Thiên Y định sẽ kéo Bộ Phương trở lại trong Thiên Thần Cung.
Đáng tiếc là đường lui đã bị phong tỏa.
Bây giờ, chỉ có thể đối mặt với đại trận này!
Vân Thiên Y cắn răng, dự định sử dụng Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể một lần nữa.
Tuy nhiên cho dù có bạo phát ra Thiên Thần Huyết Mạch thì nàng ta cũng chưa chắc có thể đối kháng lại đại chiến này, nhưng ít nhất có còn hơn không.
Nhưng mà, còn không đợi nàng ta phóng thích ra Huyết Mạch Chi Lực thì đã có một cánh tay khoác lên bả vai nàng ta.
Bộ Phương nhàn nhạt nhếch khóe miệng lên.
Sau đó, tâm thần chuyển động.
Tiểu Hồ nằm trên vai hắn, đôi mắt tựa như cũng sáng lên.
Bỗng nhiên nó phóng lên trời.
- Những người này, không cản được ta.
Bộ Phương nói.
Vừa dứt lời, đôi mắt của Tiểu Hồ lập tức ngưng đọng lại, bộ lông toàn nhân trắng tinh như tuyết, lập tức hóa thành màu đỏ tươi.
Giống như có huyết dịch muốn bùng cháy lên.
Tiểu Hồ há miệng ra.
Sau khi nó há miệng ra lại có quang mang nổi lên.
Sau đó…
Một cái Hủy Diệt Kiền Oa khổng lồ lơ lửng hiện ra.
Đây là bản nâng cấp của Hủy Diệt Kiền Oa, sử dụng nguyên liệu nấu ăn đỉnh phong khiến cho uy lực của Hủy Diệt Kiền Oa tăng lên không ít.
Đối với Bộ Phương mà nói, Hủy Diệt Kiền Oa này từng là thủ đoạn sát phạt của hắn.
Trước kia, bởi vì lực lượng của Tiểu Hồ quá yếu nên hắn không dám để cho nó ăn Hủy Diệt Kiền Oa.
Nhưng bây giờ…
Đã có thể rồi.
Ầm!
Tiểu Hồ há to miệng ra.
Trước miệng nó có một Hủy Diệt Kiền Oa đang xoay tròn, tỏa ra huyết sắc, rất nhanh đã hòa thành một luồng sáng huyết sắc trùng kích xông ra.
Cùng đụng vào những đại trận đó.
- Cái này… có ích không?
Viên Thiên Y ngẩn ngơ nhìn Tiểu Hồ đáng yêu ở trên Thiên Khung.
Dù cho có hóa thành huyết sắc thì vẫn đáng yêu như trước.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên.
Một vụ nổ lập tức xảy ra.
Bộ Phương chắp hai tay sau lưng, đứng nguyên tại chỗ.
Pháp Tắc Chi Lực lưu chuyển, lập tức hóa thành năng lượng bảo hộ, ngăn lại trước cơ thể hắn.
Vân Thiên Y ngây ra như phỗng.
Uy lực này…
Rầm rầm…
Hủy Diệt Kiền Oa nổ tung, hóa thành một Huyết Sắc Liên Hoa, nhiệt độ nóng rực trong đóa Liên Hoa kia có thể hấp chín một người…
Tiểu Hồ từ trên trời bay xuống, rơi vào trong lòng Bộ Phương.
Sau khi phóng thích ra một chiêu này, dường như nó cũng có chút suy yếu, dụi dụi đầu vào lồng ngực của Bộ Phương.
Bộ Phương xoa xoa Tiểu Hồ.
Sau đó quay đầu lại, nói với Vân Thiên Y:
- Đi thôi.
Lời nói của hắn khiến Vân Thiên Y sững sờ.
Hai người tiến lên.
Bành bành…
Từng thân ảnh rơi xuống từ trong hư không.
Đó là những vị Thần Hoàng và Thần Vương bị đánh trọng thương, một số thì yếu đi hoặc có một số không may thì thậm chí bị bốc hơi.
Hai vị Thiên Thần Thượng Cổ ngồi xếp bằng trong hư không, trợn tròn mắt lên, tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Một con hồ ly thế mà có thể phá đại trận của bọn họ?
Mẹ nó… đây là cái quỷ gì vậy?
Tâm thần của hai Thiên Thần Thượng Cổ đều rung động, muốn quay người bỏ chạy.
Nhưng mà.
Bộ Phương hơi nâng cánh tay Thao Thiết lên.
Thần lực phun trào.
Ầm ầm…
Năm đạo Pháp Tắc Chí Cường hội tụ thành một chưởng, đánh vào hư không.
Bành bành bành…
Hai vị Thiên Thần Thượng Cổ muốn bỏ trốn kia trực tiếp bị một chưởng này nghiền nát vỡ vụn!
Thân thể bị đánh nát, từ trên trời rơi xuống đất.
Bộ Phương không để ý đến hai người này, chắp hai tay ra sau, chậm rãi đi qua.
Sau lưng hắn.
Đôi mắt máy móc của Tiểu Bạch lóe lên.
Sau đó, cánh tay như quạt hương bồ duỗi ra.
Xoẹt…
Hai bộ y phục của Thiên Thần Thượng Cổ bị xé rách, bị Tiểu Bạch dùng một tay ném ra xa.
Giống như ném rác rưởi.
Tiểu Bạch vỗ vỗ lồng ngực, đi theo sau lưng Bộ Phương.
Vân Thiên Y trợn mắt há mồm.
Thiên Thần thứ sáu này quả nhiên… bá đạo!

Một tiếng chó sủa vang lên.
Vang vọng khắp bầu trời!
Thí Thần Kiếm đâm tới, nhưng lại chẳng mảy may đâm vào được chút nào!
Thiên Thần Thượng Cổ cầm kiếm cũng kinh hãi!
Không hổ là Thiên Thần Thời Gian…
Nhưng mà có Thí Thần Kiếm do Thiên Thần Luân Hồi ban thưởng, hắn vẫn còn có cơ hội…
Ầm!
Hắn bị một tiếng chó sủa làm bay ra, sau khi ổn định lại thân hình liền lần nữa đâm kiếm tới!
Kiếm khí như rồng, tung hoành giữa thiên địa!
Chín vị Thiên Thần Thượng Cổ thì thôi động trận pháp đến cực hạn.
Cẩu gia bị ép đến sắp nằm rạp xuống mặt đất…
- Chết đi!
Thí Thần Kiếm từ trên trời chém xuống.
Sát khí tung hoành!
Đôi mắt Cẩu gia nhìn chằm chằm vào một kiếm đang rơi xuống này…
Bỗng nhiên.
Một kiếm kia lại không thể tiến lên dù chỉ một chút.
Mặt đất đột nhiên rung động.
Sau đó…
Không ngừng rạn nứt ra.
Khí tức sinh mệnh dào dạt đột nhiên mãnh liệt dâng lên.
Sau đó…
Mặt đất tách ra hai bên.
Một tòa cung điện đổ nát thê lương được xây lên, từ từ hiện ra…
Bao phủ tất cả mọi người và trận pháp vào trong đó.
Cẩu gia khẽ giật mình.
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ cũng sững sờ.
Chuyện gì đang xảy ra?
Đôi mắt Cẩu gia thì lóe lên ánh sáng chói lọi!
- Đây là… cung Thiên Thần Sinh Mệnh!
Khí tức của Cẩu gia chìm nổi!
Vô cùng hưng phấn.
Thiên Thần Sinh Mệnh… đã trở về!
Ông…
Một cỗ khí tức sinh mệnh dồi dào quấn quanh.
Sau đó…
Một tiếng ngáp đầy lười biếng vang lên.
Ánh mắt của vị Thiên Thần Thượng Cổ đang cầm Thí Thần Kiếm này bỗng co rụt lại.
Bởi vì, trước mắt hắn.
Huyết nhục đang bắt đầu chất chồng lên, chậm rãi…
Minh Vương Nhĩ Ha vốn đã hóa thành một bãi thịt nát… vậy mà lại khôi phục lại!
Đồng thời… khí tức trên người cũng bắt đầu sôi sục tăng vọt lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận