Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1648: Thiên Chiếu Viêm xuất hiện! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiếng rơi xuống đất ầm ầm.
Lục Thành chủ bị Phong Quan Trường sau khi biến hình ấn trên mặt đất.
Hai mắt của Lục Thành chủ co chặt lại, hắn ta cảm thấy hoàn toàn không thể tin nổi.
Chân khí phía trên người hắn ta muốn đập mạnh bắn tung tay của Phong Quan Trường ra, nhưng Minh Khí màu đen nhánh kia lại đang không ngừng chui vào trong cơ thể hắn ta.
Điều này làm cho hắn ta hoàn toàn không điều động được chút chân khí nào. Cả người hắn ta cứng đờ… khí lạnh lan tràn.
Bùm!
Lục Thành chủ bị đè trên mặt đất ho ra một ngụm máu tươi, nhưng Phong Quan Trường lại không nhân từ nương tay chút nào.
Hắn ta ấn Lục Thành chủ trên mặt đất rồi đột nhiên đẩy về phía trước!
Cuối cùng hắn ta vung ra một cú đấm.
Mặt đất sụt xuống một hố rất sâu
Tiếng nổ vang trời, bụi mù bay lên!
Bộ áo choàng trắng của Lục Thành chủ hoàn toàn vỡ vụn và bị rách tung toé, trong mắt hắn ta có chút vô thần, trong miệng trong mũi đều có máu tươi chảy ra.
Bộ dáng ôn tồn lễ độ ban đầu đã sớm không còn tồn tại.
Phong Quan Trường lơ lửng giữa không trung nhếch miệng cười nói:
- Yếu quá…
Làn da của hắn ta đen nhánh, mái tóc nhợt nhạt của hắn ta lan rộng như kim thép, quanh người lại quanh quẩn từng luồng Minh Khí đáng sợ.
Nơi xa.
Đồng tử của Ngưu Thành chủ mở to, cơ thể không ngừng run rẩy.
Hắn ta và Lục Trảm Đội chung tay hợp sức… vậy mà vừa nháy mắt đã bị Phong Quan Trường đánh bại!
Sao có thể được chứ?!
Dù sao thì hai người bọn họ cũng là cường giả cấp thành chủ đấy!
Phong Quan Trường này… Rốt cuộc đã làm cái gì với chính hắn ta vậy?
Làn da đen nhánh, mái tóc nhợt nhạt, đôi mắt đỏ bừng… Hoàn toàn không phải là hình dạng của con người!
Ngưu Thành chủ bò dậy khỏi mặt đất, hai tay véo chỉ rồi quát lớn:
- Phong Quan Trường... Ngươi đã biến chính mình thành súc sinh rồi sao!
Ánh mắt của Phong Quan Trường thờ ơ liếc qua Ngưu Thành chủ một cái, khóe miệng hắn ta hiện lên một tia giễu cợt.
- Súc sinh? Không… Ta chỉ đang tiến hóa lên một dạng sống cao hơn thôi!
Bùm!
Hắn ta vừa dứt lời.
Một âm thanh bùng nổ vang lên.
Mà cơ thể đen nhánh của Phong Quan Trường đã xuất hiện trước mặt Ngưu Thành chủ.
Áp lực và khí thế đáng sợ làm ánh mắt của Ngưu Thành chủ đều phải đột nhiên co rụt lại.
Ngưu Thành chủ há miệng ra chuẩn bị quát ông ta:
- Ngươi!
Nhưng Phong Thành chủ đã vung ra một cú đấm nhanh như một tia chớp.
Ánh mắt Ngưu Thành chủ co rụt lại, trong lòng hắn ta cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi, nhanh quá!
Tốc độ công kích này, nhanh quá!
Chiếc nồi đen đột nhiên che ở trước mặt Ngưu Thành chủ.
Nhưng một màn làm khóe mắt của Ngưu Thành chủ muốn nứt ra đã xuất hiện. Chiếc nồi đen kia bị Phong Thành chủ dùng một cú đấm làm cho vỡ nát!
Ngưu Thành chủ cũng hoàn toàn bị đánh bay ra, miệng nôn ra máu tươi.
Trong ánh mắt của Phong Quan Trường tràn đầy vẻ khát vọng, hắn ta ôm ngực của bản thân. Hắn ta càng nói càng hưng phấn:
- Cắn nuốt xong Lân Trù chi tâm của hai người các ngươi thì thực lực của ta sẽ lại tiến bộ một bậc và hoàn toàn hoàn thành quá trình tiến hóa lên một dạng sống cao cấp hơn… Hơn nữa ta còn có thể đạt được đủ năng lượng và tài nguyên để thăng cấp vào thượng đẳng Lân Trù chi cảnh! Sinh thời… ta thậm chí còn có cơ hội bước vào Thần Trù chi cảnh!
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của hắn ta nhíu lại.
Phong Quan Trường nhìn về nơi xa.
Ở chỗ đó, Lục Thành chủ vốn dĩ đã bị đánh đến thương nặng lại đang từ từ đứng lên.
Phía trên đầu hắn ta có một màn sao.
Ánh sao không ngừng lập lòe trong đó.
Ánh sáng rực rỡ của những ngôi sao rơi xuống từ bức màn đó.
Chúng rơi xuống cứ như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ đang thiêu đốt.
Lục Thành chủ thờ ơ nói:
- Chỉ là một tên súc sinh như ngươi mà cũng vọng tưởng thành tựu Thượng đẳng Lân Trù… Ngươi có tài đức gì chứ?!
Hắn ta đã thiêu đốt nguyên hồn của chính mình, nguyên hồn thuộc về cường giả Chân Thần Cảnh…
Nguyên hồn bị thiêu đốt kéo theo thực lực của hắn ta bắt đầu đang không ngừng tăng lên, áp lực của hơi thở đang không ngừng tỏa ra.
Mái tóc bay ra, áo choàng màu trắng rạng rỡ sáng ngời.
Tại thời điểm này, nhìn qua hắn ta rất phong hoa tuyệt đại.
Ngưu Thành chủ cả người chật vật nhìn Lục Trảm Đội thiêu đốt nguyên hồn của chính mình, đôi mắt của hắn ta run lên, sống mũi cay cay…
Phong Quan Trường nhíu hai mắt lại nói:
- Cho dù ngươi có thiêu đốt nguyên hồn… thì ngươi cũng không cản được ta!
Ngay sau đó, tiếng nổ vang trời đột nhiên vang lên.
Hắn ta ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lục Trảm Đội.
Ầm ầm ầm!!
Hàng ngàn bóng của cú đấm vung về phía Lục Thành chủ.
Nhưng ra ngoài dự liệu của Phong Quan Trường, mỗi một chiêu của hắn ta tung ra đều bị Lục Thành chủ ngăn lại.
Rào rào…
Áo choàng trắng tung bay phất phới.
Cả người Lục Thành chủ nhẹ nhàng rơi xuống đất dừng trước mặt Trâu Thành chủ.
Lục Thành chủ đơn giản nói:
- Ngươi đi trước… Ta cản ông ta. Ngươi cần phải báo tin này lại cho Giới chủ đại nhân…
Ánh mắt của Ngưu Thành chủ hơi phức tạp…
Lục Thành chủ nghiêng người liếc Ngưu Thành chủ một cái rồi thờ ơ nói:
- Đi nhanh lên…
Ngưu Thành chủ nắm chặt tay lại, trong lòng vô cùng bi thương…
- Đi!
Lục Thành chủ quát lớn một tiếng làm cả người Ngưu Thành chủ run lên.
Ngay sau đó Ngưu Thành chủ quyết tuyệt bay lên cao rồi biến thành một tia sáng bay về nơi xa.
Đôi mắt màu đỏ đậm của Phong Quan Trường nheo lại:
- Muốn chạy à?!
Hắn ta phát ra một âm thanh bùng nổ rồi đuổi theo hướng của Ngưu Thành chủ.
Tuy nhiên, giữa đường hắn ta bị Lục Thành chủ mặc một bộ áo choàng màu trắng ngăn lại.
Lục Thành chủ nói:
- Đối thủ hiện tại của ngươi… là ta.
- Nhớ… báo thù cho ta.
Nơi xa, cơ thể Ngưu Thành chủ đột nhiên run lên.
Ngay sau đó, hắn ta quyết tuyệt rời đi.
Mà phía sau hắn ta.
Lục Thành chủ đang chiến đấu với Phong Quan Trường.
Năng lượng kinh khủng bay lên khắp bầu trời, ánh sáng chói mắt!
...
Một chùm ánh sáng lập loè.
Trong truyền tống trận.
Cẩu gia và Địch Thái Giới Chủ cùng với Mộng Kỳ thành chủ lần lượt xuất hiện.
Hai người một chó vừa xuất hiện là đã ngẩng đầu lên nhìn về bầu trời nơi xa.
Ở chỗ đó, Tiên Thụ đang lay động phát ra hàng ngàn âm thanh Đại Đạo.
Từng gợn sóng năng lượng khuếch tán ra.
Địch Thái Giới Chủ híp mắt nhìn về Tiên Thụ ở nơi xa đang không ngừng lay động tỏa ra vạn phần rực rỡ. Hắn ta vén mái tóc màu vàng kim của bản thân nói:
- Ồ… Bắt đầu khuếch tán ý chí Đại Đạo lần thứ hai rồi.
Cẩu gia đứng im lặng giữa hư không rồi bước từng bước tao nhã quyến rũ. Cẩu gia cau mày lại.
Mũi chó hít hà trong khoảng không một lát, sau đó… ánh mắt nheo lại.
- Xem ra… Chúng ta đã tới muộn rồi. Tên kia… đã bắt đầu ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận