Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1108: Sở Trường Sinh xấu hổ (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương giơ tay lên đặt lên ngực của Sở Trường Sinh, khóe miệng hơi cong lên.
Lỗ chân lông trên toàn cơ thể Sở Trường Sinh sắp sửa nổ tung, rốt cuộc Bộ lão bản muốn làm gì? Động tác này là sao? Lẽ nào...
Thình thịch!
Tay của Bộ Phương đột nhiên dùng lực, sau đó Sở Trường Sinh bị đẩy ra ngoài, đứng ở ngay cửa tửu lâu.
Nhiệm vụ hôm nay của ngươi là đứng ở đó mời chào khách hàng...
Bộ Phương đẩy Sở Trường Sinh tới cửa, sau khi khiến cho hắn lúng túng đứng yên tại chỗ, Bộ Phương lại xoay người đi vào bên trong tửu lâu lấy ra một tấm biển hiệu rất to đưa cho Sở Trường Sinh. Sở Trường Sinh trừng mắt:
- Để làm gì vậy?
Bộ Phương thản nhiên nói:
- Cầm lấy...
Mũi của Sở Trường Sinh run lên, kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục! Quai hàm của Sở Trường Sinh cũng run lên.
- Nỗ lực lên, xem trọng ngươi đấy.
Bộ Phương nhìn cầm tấm biển đưa cho Sở Trường Sinh, lui về sau một bước, trịnh trọng giơ tay lên, quơ quơ nắm tay, mặt không đổi sắc nói với Sở Trường Sinh.
Bộ Phương nói xong lập tức xoay người đi vào trong phòng bếp.
Trên gương mặt tuấn mĩ của Sở Trường Sinh hiện lên vẻ xấu hổ, hắn ngửa đầu lên, cố nén không cho nước mắt rơi xuống.
Chữ viết trên tấm bảng hiệu trước ngực khiến hắn ngay cả lỗ mũi cũng run rẩy không nói lên lời.
- Tiệm mới khai trương bán hạ giá! Tất cả đều có ưu đãi!
- Cựu đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc Sở Trường Sinh nhiệt liệt đề cử, hôm nay tửu lâu ngon nhất Thao Thiết Cốc khai trương!
- Cựu đại trưởng lão Sở Trường Sinh của Thao Thiết Cốc rơi nước mắt, bị mỹ vị thuyết phục, món ăn thượng hạng ngon đến nổi nổ quần nổ áo!
...
Sở Trường Sinh cảm thấy không biết bản thân hắn có phải đã bị lừa vào hang sói rồi không.
Hắn đường đường... Là cựu trưởng lão của Thao Thiết Cốc, lại có thể làm chuyện mất mặt như vậy!
Mặt dày!
Này cứ như là bị Bộ lão bản đào hố, trước đây chỉ nói là làm phục vụ thôi mà...
Theo tia nắng ban mai chậm rãi chiếu xuống.
Dòng người trên đường phố Thiết Tiên thành càng ngày càng nhiều.
Mấy tửu lâu trên đường cũng chậm rãi mở cửa, người bán hàng rong hai bên ngã tư đường cũng bắt đầu làm việc.
Sở Trường Sinh vừa xuất hiện, tấm biển làm cho tròng mắt người ta kinh hãi kia vừa ra, rất nhiều người lập tức bị thu hút đi tới chỗ này.
- Oa! Tiểu ca ca này đẹp trai quá... Nhìn rất giống đại trưởng lão mà nhà ta cung phụng nha! Đi ủng hộ tiểu ca ca đó đi, hay là vào tửu lâu này ăn một lần.-
Một bác gái đưa hai tay cổ vũ, khi bà ta nhìn thấy Sở Trường Sinh, ánh mắt lập tức sáng ngời.
Có rất nhiều người đều bị lời nói trên tấm bảng hấp dẫn, sau đó nhìn tới Sở Trường Sinh, cuối quyết định đi vào tửu lâu.
Sở Trường Sinh cũng không biết là nên khóc hay nên cười.
Hắn vẫn luôn cho rằng Bộ Phương là một người rất đứng đắn.
Thế nhưng ai mà biết được, người này lại còn có thủ đoạn kiểu như vậy.
Mặc dù câu nói rượu thơm không sợ ngõ sâu rất có đạo lý, thế nhưng loại đồ chơi này cần có thời gian lắng đọng, thời gian không đủ dài, dù rượu có thơm tới đâu đi chăng nữa cũng sẽ không có người nào đi vào thưởng thức.
Thế nhưng nếu ngươi tăng thêm một chút quảng cáo, ví dụ như... Cựu đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc nhiệt liệt đề cử, vậy nhất định sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý.
Giống như Thao Thiết tửu lâu ngày hôm nay.
Vốn dĩ tửu lâu vắng như chùa bà đanh thoáng cái đã nhộn nhịp hẳn lên.
Đặc biệt, đối diện tửu lâu còn là Phượng Hiên Các của Mộc Chanh, rất nhiều người đều đi tới Phượng Hiên Các ăn cơm, trong những người này trùng hợp lại có người thấy được quảng cáo ở trước cửa kia, thế là lại vừa khéo có người đi vào Thao Thiết tửu lâu...
Chỉ cần đi vào quán Thao Thiết tửu lâu thì mọi chuyện đều trở nên dễ dàng.
Bộ Phương rất tự tin, hắn tin tưởng với tay nghề nấu ăn của hắn chắc chắn có thể khiến thực khách nhớ mãi không quên, ăn một lần còn muốn ăn lại lần nữa.
Mái tóc dài của Mộc Chanh tung bay, đi lên trên lầu hai, tựa lên trên cửa sổ, bộ ngực cao vút hơi run run, nàng ta đang bưng một chén trà nóng hôi hổi lên uống.
Sau khi dựa vào cửa sổ, Mộc Chanh theo thói quen nhìn về phía Thao Thiết tửu lâu của Bộ lão bản.
Vừa nhìn tới, ngụm trà vừa uống vào miệnglập tức phun ra.
Đây là tình huống gì vậy?
Người đang đứng cầm bảng ở trước cửa... Sao lại quen như thế?
Mộc Chanh là người từng trải qua trận chiến Lưu Gia Lý đó, đương nhiên biết đại trưởng lão Sở Trường Sinh đã cải tử hồi sinh.
Thế nhưng...
Sau khi Mộc Chanh hiểu ra, nhịn không được phá lên cười, ôm bụng, trước ngực không ngừng phập phồng.
- Không hổ là Bộ lão bản, thật biết cách chơi!
Một khi đã như vậy, nếu nàng ta không đi nịnh nọt, vậy chẳng phải là không nể mặt hay sao.
Cho nên Mộc Chanh đi về phòng thay một bộ quần áo diễm lệ, sau đó dẫn theo mấy người đi về phía Thao Thiết tửu lâu ở đối diện.
Không chỉ có mỗi Mộc Chanh.
Lúc mọi người biết Thao Thiết tửu lâu của Bộ Phương khai trương, rất nhiều người đều gấp không kịp chờ muốn đi kiến thức một phen.
Mì Vương u Dương Trầm Phong mang theo nhóm học đồ của hắn ta ùn ùn kéo tới.
Văn Nhân Thượng rót rượu trong ống trúc vào trong miệng, loạng choạng tiêu sái đi tới, nhìn thấy bóng dáng đang đứng ở trước cửa kia, bóng người nào đó đang nâng tấm bảng lên che khuất mặt mình.
- Chúc đại trưởng lão buổi sáng vui vẻ...
Văn Nhân Thượng cười cười, lắc lư bình rượu trúc trong tay, sau đó cất bước vào trong tửu lâu.
Sở Trường Sinh cứng nhắc hạ tấm biển xuống không nói lời nào, mẹ nó, sao hắn đã che mặt rồi mà tên này còn nhận ra được.
Rất nhiều người đều nhận ra Sở Trường Sinh, trận chiến ở Lân Ngọc quán vào hôm qua khiến cho rất nhiều người đều nhìn thấy dáng vẻ khi còn trẻ của Sở Trường Sinh, làm mọi người hoàn toàn thán phục.
Hôm nay Sở Trường Sinh thế mà lại tự mình ra chào hỏi khách hàng, bọn họ đương nhiên rất hãnh diện đi tới.
Sở Trường Sinh ân cần thăm hỏi nhiều người cũng trở nên đờ đẫn.
Hắn buông tấm biển xuống, rối rắm đứng yên tại chỗ, hai tròng mắt mê ly, tóc trắng bay bay, khiến không ít đám em gái mê muội, tròng mắt tỏa sáng.
Mà những thực khách tiến vào bên trong tửu lâu đều bị tài nấu nướng của Bộ lão bản hấp dẫn.
Thao Thiết Cốc nổi tiếng, hoàn toàn nổi tiếng ở bên trong thánh địa Vương Đình, rất nhiều đệ tử vốn đã chẳng còn xa lạ với Thao Thiết Cốc, hôm nay càng như sấm vọng bên tai.
Đông đảo đệ tử của thánh địa Vương Đình, sau khi rất nhiều thánh địa nới lỏng phong tỏa trên Thao Thiết Cốc, những đệ tử vốn dĩ ngày nào cũng đi tới Thao Thiết Cốc lại một lần nữa sôi động lên.
Truyền tống trận của Thao Thiết Cốc lập lòe hiện lên, từng bóng người từ truyền tống trận đi ra.
Bọn họ đi như bay, xông thẳng về phía đường phố Thiết Tiên Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận