Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1948: Canh xương Kỳ Lân (2)

Notice: Undefined offset: 184
Âm nhạc cũng càng phát ra kịch liệt hơn, tựa như mưa rền gió dữ, không ngừng gảy lên.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hi Hi đều nghẹn đến đỏ bừng, cảm ứng nấu nướng, mồ hôi trên trán nàng rơi xuống.
Muốn đuổi kịp tiết tấu nấu nướng của Bộ Phương, đối với Hi Hi mà nói, cũng là một sự khiêu chiến không nhỏ.
Tuy rằng thiên phú của nàng không tồi, nhưng với trình độ trù nghệ hiện giờ của Bộ Phương, Hi Hi vẫn phải ngẩng đầu lên nhìn.
Nấu ăn xong, vặn lửa nhỏ để hầm.
Từng sợi tinh thần của Bộ Phương đều rút về.
Kết thúc nấu nướng.
Hắn xoay đầu lại liếc mắt nhìn Hi Hi một cái, ánh mắt đã nhu hòa hơn rất nhiều.
- Hi Hi, ra ngoài nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị ăn canh.
Bộ Phương nói với vẻ dịu dàng.
Hi Hi ngoan ngoãn gật đầu.
Sau đó bèn xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.
- Đúng rồi, nếu cái tên cao lương quái dị bảo ngươi nấu món Cửu Dương Khai Hoa kia mà xuất hiện, ngươi nhất định phải nói cho ta biết.
Bộ Phương trịnh trọng mà nói.
Xã hội hiểm ác, Bộ Phương cũng không muốn Hi Hi còn nhỏ như vậy mà đã bị biến thái lừa gạt đâu.
- Được.
Hi Hi cười rồi trả lời một câu.
Sau đó thì đi ra khỏi phòng bếp.
Bộ Phương gật gật đầu, hắn đảo ánh mắt, dừng lên trên Huyền Vũ Oa.
Mở nắp nồi ra.
Một cỗ khí nóng bốc lên từ dưới nắp nồi, tựa như một con kỳ lân giương nanh múa vuốt, đạp khoảng không vọt ra.
Có quang hoa rực rỡ đang dâng lên.
Lóng lánh mà lóa mắt.
Bộ Phương nhắm mắt lại, hắn hít một hơi thật sâu.
Không hề có mùi vị béo ngậy khiến người ta phát ngấy mà lại có một cảm giác sảng khoái thấm nhập vào tim.
Khí nóng bốc lên, hóa thành một con kỳ lân lao vút đi phía trên Huyền Vũ Oa.
Bộ Phương rất thỏa mãn, hắn rất ít khi nấu canh, nhưng lần này khiến hắn rất hài lòng.
Bộ Phương bưng canh đã nấu xong ra khỏi phòng bếp, đi vào tửu lâu.
Đinh linh linh.
Rèm cửa bị vén lên, tiếng chuông lanh lảnh lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Hi Hi ngoan ngoãn ngồi trên ghế, Tiểu Hoa và Tiểu U thì lại giương đôi mắt đầy trông mong mà nhìn hắn.
Không biết Cẩu gia chạy đi đâu mất rồi, chẳng qua thì Bộ Phương cũng không lo gì, con chó ghẻ kia không khi dễ người khác là tốt rồi.
Hắc Long Vương đã thật sự bị Tiểu Hoa ném ra ngoài.
Chẳng qua cũng đáng đời hắn ta, Bộ Phương đã nhắc nhở hắn rồi.
Hắn đặt Huyền Vũ Oa đen kịt ra giữa bàn ăn.
Mùi thơm đậm đà lập tức lan tỏa ra, tinh khí dồi dào mãnh liệt, nồng đậm mà hấp dẫn.
Bộ Phương lấy từng chiếc bát sứ thanh hoa ra.
Cầm thìa lên.
Canh thịt chảy tí tách từ trên mép thìa xuống.
Bộ Phương múc một bát canh thịt, dường như bên trong còn tản ra sự lóng lánh, vô cùng huyền bí.
Bộ Phương đưa canh cho Tiểu U.
- Nhân lúc nóng mà uống đi.
Bộ Phương nói.
Hẳn là món ăn này có hiệu quả không kém trong việc áp chế Trớ Chú Chi Xà trong cơ thể Tiểu U.
Sau đó, Bộ Phương bèn tiếp tục múc canh.
Tí tách.
Cũng múc cho Hi Hi một bát.
Nước canh chao đảo, thoạt nhìn vô cùng diễm lệ.
Nước mỡ trong canh kia tạo thành những vòng hoa, nhìn qua làm cho người ta cảm thấy vô cùng kinh diễm.
Hai tay Tiểu U đang cầm bát sứ thanh hoa, hơi nóng hôi hổi trong bát tuôn ra làm cho Tiểu U cảm thấy sự lạnh lẽo khắp người cũng trở nên ấm áp hơn.
Nước canh lay đọng, vòng hoa trên đó giống như từng đóa hoa nở rộ, thu hút ánh mắt người khác.
Mùi thơm của nước canh không ngừng lan tỏa ra, làm cho Tiểu U không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Đôi môi đỏ mọng nhếch lên.
Ngay lúc Tiểu U chuẩn bị ăn canh.
Bên ngoài nhà hàng đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến.
Tiếng bước chân này khiến động tác múc canh của Bộ Phương lập tức ngừng lại, hắn hơi nhíu mày.
Tiếng bước chân rất nặng nề, giống như một đồi núi cao đang bước đi vậy.
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn qua theo bản năng.
Hắn bèn nhìn thấy một quả cầu thịt đang chậm rãi đi đến từ phía xa.
Hả?
Bộ Phương nhíu mày lại.
Quả cầu thịt bước đi vô cùng ngang ngược, đi tới trước tiệm ăn thì lại bị kẹt ngay cửa.
Khóe miệng Bộ Phương lập tức nhếch lên…
Tên hề ở đâu chạy tới vậy?
Hi Hi đang bưng bát canh, nàng quay đầu thì nhìn thấy quả cầu thịt mập mạp kia.
Ánh mắt nàng lập tức sáng bừng lên.
- Bộ đạo sư… chính là hắn! Hắn chính là tên cao lương kỳ quái bảo Hi Hi nấu Cửu Dương Khai Hoa á!
Hi Hi kêu lên đầy hưng phấn.
Hử?
Chính là tên mập này?
Khó trách Hi Hi lại nói là một tên cao lương kỳ quái…
Quả thật… cũng khá quái dị…
Có thể ăn đến béo như vậy… cũng là một loại kỹ thuật đó!
Cửa tiệm ăn cũng không quá chật, nhưng Bộ Phương chưa bao giờ tưởng tượng rằng sẽ có người bị kẹt ở cửa.
Cho dù là tên bản địa giàu có mập mạp của Thanh Phong đế quốc lúc trước kia, được xem là cái tên béo nhất mà Bộ Phương từng gặp, mà hắn ta cũng không bị kẹt…
Cuộc sống của tên béo này phải dễ chịu đến mức nào mới có thể khiến cho bề ngang của mình phát triển thành như vậy.
- Thơm quá!! Cái mùi thịt này… vô cùng thuần khiết, ẩn chứa một tia hơi thở hắc ám! Nguyên liệu nấu ăn tuyệt đối là cao cấp, trước đây chưa từng thấy!
Tên béo kia bị kẹt ở cửa, thân hình hắn ta không ngừng nhúc nhích, cái mũi hít hít, ngửi thấy mùi thịt, hắn ta khen ngợi không ngừng.
- Từ xa ta đã ngửi thấy mùi thịt thuần túy này rồi… quả nhiên không làm lão Đinh ta thất vọng mà! Đúng rồi, huynh đệ à… cánh cửa này của ngươi có hơi chật á, phải sửa lại nha!
Đinh béo nhúc nhích một hồi, cuối cùng cũng lách được vào trong, hắn ta lau mồ hôi chảy xuống trên trán đi rồi nói với Bộ Phương.
Liếc mắt một cái, Đinh béo đã nhìn thấy canh thịt bên trong Huyền Vũ Oa.
Hắn ta thở hổn hển mà sải bước chân đi đến trước bàn ăn rồi ngồi xuống.
Nở nụ cười quen thuộc.
Sau đó hắn ta xoa xoa tay, thịt béo khắp người rung lên, hắn ta nói với Bộ Phương:
- Huynh đệ, cho bát canh nào!
Tiểu U và Tiểu Hoa liếc nhìn tên mập này một cái, rồi thu ánh mắt lại.
Cuối cùng, tập trung lên trên bát canh trong lòng bàn tay mình.
Bộ Phương nhìn Đinh béo, sắc mặt hắn dần dần trở nên ngưng trọng lại.
Đây là tên cao lương quái dị đã dạy hư Hi Hi sao?
Dạy hư Hi Hi rồi còn muốn ăn canh?
- Không có thịt, cũng không có canh… có bát, cần không?
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc mà nhìn Đinh béo rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận