Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1019: Giữa tâm Thao Thiết, cường giả hội tụ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một vị Đại Năng cường giả cầm đầu, mắt sáng như đuốc, khí tức trên thân nhanh chóng phun trào, gây ra năng lượng sôi trào không thôi.
Hắn nhìn chằm chằm vào cung điện vàng kia, trên mặt có tia do dự thoáng qua.
Không đến mức bất đắc dĩ thì hắn cũng không đưa ra hạ sách này. Nhưng bởi vì không còn cách nào khác, các tiểu điện đều không còn gì. Bọn họ muốn thu hoạch được truyền thừa cũng chỉ có thể tiến hành hủy diệt, xóa bỏ cái cung điện đang ngăn cản bọn họ đi.
Như thế có thể có cơ hội thu hoạch truyền thừa bên trong cung điện.
Vì thế vô số cường giả đã điều động khí tức bao quanh người, khiến cho năng lượng trên thân không ngừng phun trào.
Có người tay cầm đại đao, đao tung hoành, có người cầm kiếm dài, thần kiếm phun ra.
Tất cả cường giả trên Đại Lục Tiềm Long bây giờ trong mắt đều bốc lên lửa, muốn sử dụng năng lượng thực sự, phá hủy cung điện này để có được truyền thừa!
Truyền thừa của Thao Thiết Cốc, người người đều muốn có được!
Oanh!
Người cầm đầu ra tay trước, bật hơi như cung tiễn, nháy mắt hóa thành một tia sáng bắn về phía cung điện, muốn xuyên thủng.
Đây là một chiêu của Đại Năng cường giả, uy lực đáng sợ!
Những người khác thấy Đại Năng cường giả ra tay cũng lần lần lao lên, nhao nhao thét dài, đủ loại chân khí phóng ra ngoài như điên.
Nhất thời toàn bộ cung điện đều sáng chói lóa mắt, nhưng trong chói mắt này lại có một cỗ lực lượng hủy diệt lạnh lẽo!
Sở Trường Sinh nhìn bọn họ bằng ánh mắt băng lãnh…
Mạc Lưu Cơ nhếch khóe môi lên, vuốt vuốt khối Tinh Bàn trên tay, nhìn một đám người kia đang công kích, không ngừng cười nhạo.
Đúng là bọn đần độn…
Cung điện này được xây dựng bởi Cốc Chủ đời thứ nhất, và được hoàn thiện qua đời đời Thao Thiết Cốc. Bất kể trận pháp nào đều có khả năng phòng ngự hiệu quả, không phải là thứ mà mấy tên ếch ngồi đáy giếng có thể chống cự được.
Cậy mạnh phá trận, cũng chỉ có đám người đần độn kia mới nghĩ ra được.
Sở Trường Sinh lại có bộ dạng bình tĩnh.
Nói thật, Sở Trường Sinh rất bình tĩnh, ngồi xếp bằng, nhanh chóng chữa trị vết thương của mình bắt đầu dần dần hồi phục.
Nhìn đám người đang công kích kia chỉ cười lạnh.
Chẳng lâu sau bọn họ sẽ phải trả cái giá đắt.
Lúc Tử Vân Thánh Nữ nhìn thấy Minh Vương Nhĩ Cáp, cả người đều hưng phấn, phóng ra mấy bước đứng bên cạnh Nhĩ Cáp.
Chỉ là giờ phút này Nhĩ Cáp có chút xấu hổ và chật vật.
Hắn đường đường là Minh Vương Minh Khư, thế mà lại bị một trận pháp trục xuất ra, đến mức đó sao? Mình chỉ muốn nấu một món ăn thôi mà!
Minh Vương nhìn Lạt Điều vừa thô vừa đen như than trong tay, đập vào miệng.
Nhĩ Cáp sờ sờ ót của chính mình, hắn không muốn làm ra một cây Lạt Điều to như thế, chỉ là nhớ đến mỗi lần ăn hạt điều hắn lại nổi hứng thú. Nên trực tiếp làm ra một cây vừa to vừa lớn, có phải mình ăn sẽ đã không…
Ban đầu muốn làm một cái, Minh Vương bài Lạt Điều, nhưng có vẻ như đã xảy ra một số tai nạn nhỏ ... Lạt Điều cuối cùng hơi khác so với những gì hắn đã tưởng tượng.
Gõ gõ hai khối Lạt Điều lại, phát ra âm thanh êm tai, con mắt Nhĩ Cáp sáng lên.
Có vẻ như món Lạt Điều do chính tay mình làm ra không hề vô dụng...
Lúc đánh nhau có thể sử dụng thay cho gạch.
Uỳnh!
Ngay lúc Minh Vương Nhĩ Cáp đang vuốt vuốt Lạt Điều đen như than thì những cường giả kia cũng công kích vào cung điện.
Tiếng vang nổ lên, nổ tung kịch liệt!
Ầm ầm!
Toàn bộ lòng đất giống như cũng run rẩy, ngay sau đó cung điện vàng cũng lóe lên chói lóa!
Ánh sáng này, vô cùng chói mắt!
Ông…
Một cơn chấn động khuếch tán.
Cung điện vàng không hề bị tổn hại, giống như là bông Mạn Đà La Hoa yên tĩnh, không gì hại được.
Vô số cường giả quay ra nhìn nhau, không biết nên nói gì…
Nhưng sau một khắc tất cả mọi người đều thấy run rẩy, có một cỗ khí kinh khủng lan ra, bao trùm quanh thân thể, làm cho toàn thân bỗng nhiên cứng đờ!
Một gợn sóng vàng nhạt từ cung điện vàng đi ra và tản ra tứ phía.
Quét sạch mọi thứ...
Sở Trường Sinh cảm thấy gợn sóng này giống như một trận gió mát, làm lỗ chân lồng trên cơ thể hắn đều giãn ra.
Quần áo trên người Mạc Lưu Cơ bay bay, lồng ngực có gió tràn vào.
Những cường giả chưa ra tay cảm giác gợn sóng này như làn gió mát.
Còn những cường giả đã ra tay bị gợn sóng quét qua thân thể đột nhiên phồng lên sau đó nổ tung, hóa thành một đống máu.
Hơi máu vô cùng nồng nặc.
Đại Năng cường giả gào thét một hơi, uy lực cuồn cuộn, hồn thang trên đỉnh đầu cũng hiện lên, chiếu rọi.
Nhưng đối mặt với gợn sóng vàng, hồn thang trên đỉnh đầu nhất thời sụp đổ, ngôi sao cũng ảm đạm dần.
Cả người bay ra, miệng ho ra máu trong nháy mắt bị trọng thương.
Nhưng so với những người khác thì hắn vẫn ổn hơn, chỉ là trọng thương chứ chưa chết.
Những một lúc sau, đám cường giả kia chỉ còn lẻ tẻ mấy người còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận