Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1808: Cửu Chuyển Tiểu Thánh (2)

Notice: Undefined offset: 167
Giọng nói của Cửu Vĩ Bạch Hồ ngang ngược vang vọng trong hư không.
Tên cường giả mặc áo bào đen này có hơi sững sờ. Nhưng mà không đợi hắn ta kịp phản ứng, thì đã bị Cửu Vĩ Hồ tàn nhẫn nện xuống mặt đất.
Bùm!!!
Dường như vào lúc này toàn bộ Thần Tuyệt Sơn rung động vô cùng dữ dội.
Tên cường giả mặc áo bào đen kia bị đánh cho xương cốt cả người gần như đứt đoạn.
Tuy nhiên, sau khi hắn ta từ từ đứng lên, thì xương cốt đã vỡ nát trên cơ thể hắn ta lập tức trở lại bình thường phục hồi lại như cũ.
- Thiên Tinh Cửu Vĩ Hồ... Ngươi chính là nguyên liệu cực phẩm nấu ăn đó! Nghe nói trong truyền thuyết có một con Thiên Tinh Cửu Vĩ Bạch Hồ trưởng thành ở Địa Ngục sống trong cấm địa Thần Tuyệt Sơn. Bây giờ xem ra, quả nhiên không sai! Nếu vị đại nhân kia mà biết... chắc chắn sẽ vô cùng thích thú.
Một hồi ồn ào náo động qua đi, trường kiếm màu đen lập tức lơ lửng trước người tên áo bào đen này.
Tư Mã Văn nhảy lên một cái, đáp xuống trên thân thanh kiếm màu đen, lập tức ngự kiếm bay đi, phi thẳng tới nơi chân trời.
Hắn ta lơ lửng phía trước tròng mắt màu vàng sậm của Cửu Vĩ Bạch Hồ.
- Trong Địa Ngục có năm người không thể xúc phạm, một là người phụ nữ điên, một là Hắc Cẩu, một là Tao Lão Đầu, một là ma nữ, một là quái vật, nhưng trong đó không bao gồm tên Bạch Hồ nhà ngươi đây!
Người mặc áo bào đen từ tốn nói.
Cửu Vĩ Bạch Hồ lập tức nổi giận.
Thằng nhóc con Minh Ngục chết bầm này dám xem thường Cửu Vĩ Bạch Hồ lão đại hắn ta đây?!
Xoẹt một tiếng, móng vuốt đột nhiên xé rách không trung ra, hung mãnh đập xuống.
Nhưng mà, lần này, kiếm quang bao phủ cuồn cuộn nổi lên.
Bóng dáng Tư Mã Văn đột nhiên phóng ra phía xa.
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn Cửu Vĩ Hồ.
- Giao ra những người đã giết cháu trai ta, giao thêm cả Lục Vĩ Hồ cho ta... Ta lập tức bỏ qua cho ngươi với con gái của ngươi...
Tư Mã Văn lãnh đạm nói:
- Đây là lời khuyên cuối cùng ta dành cho ngươi!
- Người Minh Ngục... Không phải là tên súc sinh như ngươi có thể trêu chọc...
Nhưng không đợi Tư Mã Văn nói xong.
Cửu Vĩ Hồ đã gầm lên.
Một quả cầu năng lượng màu đỏ thẫm từ trong miệng lập tức bắn ra.
Nó lập tức xé rách khoảng không phóng về phía Tư Mã Văn nổ tung!
- Bà nhà ngươi! Lão tử muốn giết vợ ngươi, ngươi có giao ra hay không?! Người Minh Ngục đều là heo sao?!
Cửu Vĩ Hồ gầm lên, thân hình phi đi như thuấn di, lập tức xuất hiện trước mặt Tư Mã Văn.
Hai móng vuốt vồ xuống ngoạm chặt lấy giống như là muốn bóp chết hắn ta như bóp chết một con muỗi.
Nhưng sau đó, Cửu Vĩ Hồ lập tức phát hiện ra hình như có điều gì đó không đúng!
Chỉ thấy trên đỉnh đầu người mặc áo bào đen kia một hồi bị bóp méo, một cỗ năng lượng kinh khủng rung động được khơi thông ầm ầm rơi xuống, hóa thành chùm sáng bao trùm cơ thể ông ta.
- Ý chí Thiên Đạo Minh Ngục?!
Đôi mắt màu vàng sậm của Cửu Vĩ Bạch Hồ đột nhiên co rụt lại, sắc mặt thay đổi.
- Cửu Chuyển Tiểu Thánh?!
Mũi của Cửu Vĩ Bạch Hồ mở lớn, nói.
- Bây giờ ngươi mới hối hận thì không kịp rồi...
Người Tư Mã Văn mặc áo bào đen cười lạnh, hắn ta rất hài lòng với sự kinh ngạc của Cửu Vĩ Hồ.
Một lúc sau, hắn ta vươn tay ra, chộp về phía miệng đang há to.
Một lúc sau, một thanh kiếm ngắn màu bạc từ từ được hắn ta chậm rãi rút ra từ trong miệng.
Xoạt một tiếng.
Cơ thể của Bộ Phương từ trong hồ Thất Thải nhảy ra.
Bộ Phương nhìn bốn phía xung quanh lập tức giật mình. Quả nhiên, vị trí trước đây của Sinh Mệnh Chi Tuyền chính là dưới đáy hồ Thất Thải này.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì trên bầu trời có hai con hồ ly khổng lồ đang đối đầu với một tên cường giả mặc áo bào đen.
Khí tức của tên cường giả quá mạnh mẽ khiến cho Bộ Phương mặc dù đã có áo choàng lông vũ vô địch cũng phải cảm thấy tim đập nhanh một hồi.
- Lục Vĩ Hồ... Cửu Vĩ Hồ... Bọn họ đều là cha mẹ ngươi à?
Bộ Phương quay đầu nhìn Tiểu Hồ.
Tiểu Bạch Hồ ngoan ngoãn gật gật đầu, còn Bộ Phương thì sững sờ một lúc.
Nhìn điệu bộ kia thì hình như cha mẹ của Tiểu Hồ đánh không lại cái người kia…
Thực lực của tên kia nhất định vô cùng đáng sợ!
Bộ Phương không biết tu vi của người kia đã ở tầng bao nhiêu, nếu so với Cẩu gia thì sẽ như thế nào. Tuy nhiên Bộ Phương biết, chắc chắn đối phương không phải người lương thiện.
Chẳng lẽ hắn ta cũng đến vì Sinh Mệnh Chi Tuyền?
Tinh thần Bộ Phương khẽ động, hắn lấy từng viên từng viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn ra.
Nếu như thật sự đối phương đến vì Sinh Mệnh Chi Tuyền thì Bộ Phương không thể không đề phòng hắn ta.
Nhất định phải chuẩn bị trước một hậu chiêu.
Hủy Diệt Làm Nồi chỉ có thể là phương án cuối cùng, dù sao thì uy lực của nó vô cùng đáng sợ, nhưng bây giờ Bộ Phương đã chuẩn bị hậu chiêu mới.
Hắn đút từng viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn cho Tiểu Hồ.
Tiểu Hồ cũng không cự tuyệt, từng viên thịt được đưa đến đều được nó ăn sạch, sau đó không ngừng ợ ra hơi.
Gần như hơn một nửa số lượng dự trữ đều được hắn nhét vào trong bụng Tiểu Hồ.
Tiểu Hồ còn hào hứng biểu thị rằng nó vẫn có thể ăn tiếp.
Nhưng Bộ Phương cũng không dám cho nó ăn tiếp, tiểu hồ ly này còn nhỏ, chẳng lẽ hắn còn không biết sao? Nếu hắn cho ăn Bạo Liệt Ngưu Hoàn đến bể bụng… thì chính là hắn đang hại nó rồi.
Cho nên Bộ Phương thấy đủ rồi thì dừng lại, không nên quá tham lam.
- Tiểu gia hỏa, cha mẹ ngươi có khả năng không đánh lại, đến lúc đó... Ta mang ngươi bay lên đó... Ngươi phải phun hết vào mặt tên kia, có biết không?
Bộ Phương dặn dò cẩn thận từng li từng tí, hắn luôn cảm giác vô cùng tội lỗi vì đã lừa gạt một tiểu hài tử.
Tiểu Hồ quay đầu liếc nhìn hai chân đang không ngừng đổ máu của Lục Vĩ Hồ, nó khẽ kêu lên một tiếng.
Lục Vĩ Hồ đầu đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt âu yếm nhìn Tiểu Hồ.
Bộ Phương biết, con Lục Vĩ Hồ này chắc chắn là chủ nhân của thú trảo ẩn giấu trong hồ Thất Thải này…
Bộ Phương nhìn về bên đó gật đầu, tỏ rõ vẻ vô cùng nghiêm túc.
Nhưng Lục Vĩ Hồ lại nhìn thật sâu vào mắt của Bộ Phương với một ánh mắt đầy ý vị thâm trường.
Tiểu Thánh Đỉnh Phong có thể dẫn động ý chí Thiên Đạo gia trì cho cơ thể hắn ta, thực lực chắc chắn không bình thường.
Cửu Vĩ Bạch Hồ cũng phải hơi kiêng kị hắn ta, dù sao thứ đối phương gia trì là ý chí Thiên Đạo Minh Ngục, ý chí Thiên Đạo của người kia... vô cùng mạnh mẽ!
Trừ năm người cần kiêng kỵ mà đối phương nói tới kia, nếu không thì mình Cửu Vĩ Bạch Hồ chắc chắn không phải là đối thủ của hắn ta.
Bỗng nhiên, Cửu Vĩ Hồ nhìn thấy Bộ Phương.
Tròng mắt màu vàng sậm lập tức nhíu lại.
- Mau nhìn kìa! Người đó chính là tên cầm đầu giết cháu trai của ngươi!
Cửu Vĩ Bạch Hồ gân họng hô lên một câu.
Tư Mã Văn vừa mới giấu bụng kiếm quất ra lập tức theo bản năng liếc mắt nhìn sang.
Ánh mắt sắc bén dường như đã hóa thành kiếm ý đáng sợ, trực tiếp bắn ra.
Bộ Phương mặt tối sầm…
- Mẹ nó... Đây là hồ ly hay là heo vậy?!
Trong lòng Bộ Phương không còn gì để nói, hắn còn muốn giúp Cửu Vĩ Bạch Hồ che chắn tên cường giả Minh Ngục này một lúc.
Kết quả ngược lại thì hay rồi…
Nhưng ngay lúc ánh mắt của cường giả Minh Ngục kia vặn vẹo, Cửu Vĩ Bạch Hồ lập tức chuyển động.
Trong tròng mắt màu vàng sậm đột nhiên bắn ra sát khí ngút trời!
Chín cái đuôi hồ ly như những thanh trường kiếm sắc bén phóng tới tên cường giả mặc áo bào đen này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận