Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3166: Tới đi đại quân Hồn Ma! (2)

Notice: Undefined offset: 114
Cường giả của Vũ Trụ Hỗn Độn, thần tiên của Vũ Trụ Hồng Hoang, quý tộc của Thành Hư Vô đều vô cùng kinh hãi. Đó chính là Hồn Thần, là sự tồn tại đỉnh phong kinh khủng nhất trong Vũ Trụ!
Uỳnh!
Rốt cuộc, bóng người từ trong quả cầu khổng lồ kia cũng nhảy ra. Thân thể xẹt qua hư không theo đó là tiếng cười đinh tai nhức óc.
- Ngàn năm! Rốt cuộc cũng thoát được! Hồn Ma, Hồn Thần của các ngươi trở về rồi đây!
Tiếng thét dài chấn động toàn bộ Vũ Trụ.
Giáo Chủ Thông Thiên nắm chặt Thanh Bình Kiếm, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
- Chính là lúc này… giết!
Vạn thiên pháp lực của Giáo Chủ Thông Thiên chuyển động, một kiếm xông ra trực tiếp phóng thẳng về phía bóng người kia.
Đối phương chỉ là một bóng người mơ hồ, không thấy rõ khuôn mặt, chỉ có đôi mắt tinh đỏ. Hắn như một cái bóng giữa hư không!
Nữ Oa đánh Thất Thải Thần Thạch ra, Thần Thạch lộ ra hào quang vô thượng, hiệp trợ cho Giáo Chủ Thông Thiên. Nguyên Thủy Thiên Tôn vén tay áo năm Khai Thiên Phủ, sải bước hành tẩu đi về phía bóng đen. Phật Đà niệm kinh, chuông lớn phi tốc xoay tròn, tiếng chuông vô thượng quét ngang hư không. Phật Đà nhảy lên một cái, mũi chân đặt lên đinh chuông, bao trùm về phía Hồn Thần.
Bốn cường giả đồng thời xuất thủ, khắp nơi đều vô cùng huyên náo. Bóng người màu đen kia phát ra tiếng cười lớn vang vọng đất trời. Thân hình hắn không ngừng lướt qua, hành tung bất định.
Cánh tay vỗ một cái, va chạm với Thanh Bình Kiếm, tia lửa bắn ra tung tóe. Sức mạnh lớn vô cùng như muốn đập nát Thanh Bình Kiếm. Tru Tiên Kiếm Trận bạo rống một tiếng rồi bắn ngược ra.
Thất Thải Thần Thạch trùng kích trên bóng người kia, nhưng đối phương lại không hề mảy may tổn hại gì.
Tiếng cười lạnh vang lên, đấm ra một quyền. Va chạm khủng bố lại nảy sinh. Khai Thiên Phủ bị nện bắn ngược ra.
Bốn vị Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn đại chiến với Hồn Thần! Trận chiến này đúng là kinh thiên động địa!
Ba vị Công Tước của Thành Hư Vô chẳng qua đều là Thánh Nhân Hỗn Độn đỉnh cấp, chỉ có thể đứng nhìn chứ không dám nhúng tay vào trận chiến này.
Bành!
Làn sóng năng lượng không ngừng khuếch tán, khắp nơi đổ sụp.
Uỳnh!
Sức mạnh Tội Ác hóa thành một thanh trường mâu, Hồn Thần nắm chặt trong tay. Thân thể hắn dần biến lớn lên, trường mâu quét ngang qua. Bốn vị Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn thế mà lại bị một chiêu bức lui.
Uỳnh!
Bên trên Thiên Quan Hàm Cốc, Giáo Chủ Thông Thiên đáp xuống không ngừng lùi về phía sau. Mỗi một bước đạp xuống đều khiến cho mặt đất trên tường thành vỡ vụn. Quả nhiên là vô cùng khủng bố.
Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Tiểu Tôm, Tiểu Hồ cũng động thủ.
Uỳnh!
Bốn Thiên Thần đương đại, sức mạnh Pháp Tắc chấn động!
Ánh mắt Cẩu Gia ngưng tụ, giơ tay chó lên, mùi vị của sườn xào chua ngọt quanh quẩn.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều cười lạnh, quyền trượng Sinh Mệnh nện xuống, đột nhiên biến lớn hóa thành mà đỏ nhìn xa xa giống một cây Lạt Điều.
Thân thể Tiểu Tôm phảng phất mùi rượu, thỉnh thoảng còn ợ một cái. Tiểu Hồ đáp trên lưng Tiểu Tôm, hé miệng phun viên thịt màu vàng óng.
Hỏa lực tung ra hết sức!
Hả?
Ánh mắt Hồn Thần ngưng tụ, gào thét một tiếng.
Khí tức của tên đầu bếp thối!
Sức mạnh Tội Ác bao phủ từ sau lưng hắn rồi dâng lên mãnh liệt, công kích với nhóm Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp.
Bành bành bành!
Lần va chạm này thế lực ngang nhau, có lẽ là do có khí tức từ món ăn mà Bộ Phương nấu.
Cẩu Gia nện bước chân ưu nhã chậm rãi đi ra. Tuy chậm rãi nhưng Thời Gian trôi đi lại chậm lại, trong nháy mắt đã tới gần Hồn Thần, muốn một trảo chụp chết đối phương.
Nhưng trong nháy mắt đang áp sát Hồn Thần thì tròng mắt kia đột nhiên di chuyển dừng lại trên thân Cẩu Gia.
Một mâu của Hồn Thần trực tiếp quét ngang qua!
Bành!
Va chạm kịch liệt, Cẩu Gia bắn ngược ra, thân thể Hồn Thần thì hơi run lên.
- Vô dụng! Cho dù là tập hợp sức lực của Tam Đại Vũ Trụ, các ngươi cũng không trấn áp được ta! Không có tên đầu bếp kia, các ngươi chỉ là đồ ăn của ta mà thôi!
Hồn Thần cười lớn, khí tức của hắn xuyên qua vũ trụ đánh thẳng vào tinh không.
Hồn Thần phát ra tiếng thét dài, hư không xuất hiện một vết nứt lớn. Vết nứt kia không ngừng biến lớn. Phía sau là một vùng Vũ Trụ khủng bố!
- Ngàn năm rồi… các ngươi sống cũng lâu, ngoan ngoãn cam chịu số phận đi!
Hồn Thần cười lạnh, hắn giơ tay lên, đôi mắt tinh hồng ngưng tụ.
- Cảm nhận sự chà đạp của đại quân Hồn Ma đi!
Uỳnh!
Trong cái khe là sức mạnh Tội Ác trùng kích ra! Hồn Thần bắt đầu triệu hoán đại quân Hồn Ma của hắn!
Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp,… đều cảm thấy ngạt thở, co rụt ánh mắt.
Sau khi Hồn Thần phất tay thì ngay lập tức nhóm cường giả đã nắm chặt vui khí.
Nhưng không có đại quân Hồn Ma, cũng không có Cự Thú, Hồn Chủ, Đại Hồn Chủ, Đại Hồn Chủ mạnh nhất cũng không thấy!
Xung quanh vô cùng yên tĩnh. Hồn Thần hơi nhíu mày, lại phất tay, ý chí đáng sợ phun trào.
- Đại quân Hồn Ma! Đi ra đi, bảo vệ Hồn Thần của các ngươi!
Ầm ầm!
Lại phất tay, khí tức đáng sợ bao phủ. Nhưng mà… trong đó không hề có đại quân Hồn Ma, cũng không có khí tức đáng sợ, chỉ có ba bóng người chậm rãi đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận