Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3071: Một nửa thân thể! (1)

Nếu như có thể mắng chửi thì chắc chắn nam tử không mặt kia sẽ mắng Bộ Phương một ngàn lần cho bõ tức!
Bị thần kinh à!
Nam tử kia chưa từng ủy khuất như vậy, ngón tay của hắn gần như chạm tới món ăn kia rồi, thế mà con mẹ nó Bộ Phương lại xuất hiện lấy nó đi. Chơi đùa với ta đúng không? Có thể bảo vệ lòng tin còn sót lại giữa người với người hay không?
Uỳnh!
Nam tử không mặt kia giờ khắc này chỉ cảm thấy màu trong cơ thể đang trào ngược lên, hắn bắn ngược ra ngoài.
Bộ Phương cầm đĩa thức ăn cũng hơi sững sờ, nhìn tên nam tử không mặt kia, sờ sờ cằm nói.
- Ta chỉ xem một chút thôi, xem xong thì trả ngươi, sao mà không có một chút kiên nhẫn nào thế.
Bộ Phương lắc đầu, sau đó ánh mắt di chuyển về phía món ăn kia. Từ đằng xa không thấy rõ nó là cái gì nhưng bây giờ ở khoảng cách gần như thế này Bộ Phương đã nhìn rõ ràng. Món ăn này chỉ là một đĩa cơm chiên trứng đơn giản.
Cơm chiên trứng? Bộ Phương hơi sững sờ. Chẳng lẽ Nữ Vương Nguyền Rủa thích ăn cơm chiên trứng? Nếu không sao lại để một đĩa cơm chiên trứng trên quan tài của mình? Chỉ là một món ăn bình thường, không có linh khí trùng thiên, không có hào quang hoa lệ. Giống như chỉ là dùng gạo bình thường và trứng bình thường mà nấu lên. Lúc ở Đế Quốc Thanh Phong Bộ Phương nấu cơm chiên trứng còn ngon hơn đĩa cơm này.
Bộ Phương khẽ nhíu mày, có thể đặt ở trên quan tài của Nữ Vương Nguyền Rủa chắc chắn đĩa cơm này không hề bình thường. Trong lòng hắn rất rõ ràng, liếc mắt nhìn một chút. Muỗng Thanh Hoa xuất hiện trong tay, hắn định múc lên ăn thử.
Đám người xung quanh đều kinh ngạc đến ngây người! Bộ Phương xuất hiện ở đó từ lúc nào vậy? Sao bọn họ lại không biết? Giữa lúc áp lực đáng sợ như vậy mà hắn có thể thần không biết quỷ không hay tới bên cạnh quan tài, hắn không có cảm giác gì sao?
Phía xa, nam tử không mặt chui ra từ trong phế tích, giống như đang gào thét, máu trong người khô cạn lại dần dần hồi phục.
Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp cũng không khỏi mỉm cười. Lúc một món ăn xuất hiện trước mặt Bộ Phương, chắc chắn nó sẽ thuộc về hắn rồi. Đau lòng cho nam tử không mặt kia sắp tới tay rồi lại bị lấy mất.
Tiểu U cười cười nhìn Bộ Phương, nàng đứng trên thuyền U Minh. Nàng chống đỡ đại trận, trận pháp, đủ loại năng lượng đang chuyển động.
Bộ Phương rất bình tĩnh, cơm chiên trứng… hắn đã ăn không phải một vạn thì cũng là chín nghìn bát. Hắn muốn xem xem, đĩa cơm chiên trên quan tài của Nữ Vương Nguyền Rủa có chỗ nào đặc biệt.
Nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị hạ muỗng xuống trong lòng lại run lên như có một đôi mắt đang xem chừng hắn. Hắn di chuyển ánh mắt nhìn vào cái khe nhỏ phía quan tài. Ở trong đó như có ánh mắt quét qua nhìn hắn.
Mặt Bộ Phương không biểu cảm gì, đặt đĩa cơm chiên trứng về lại quan tài.
- Ta chỉ ngửi thử thôi…
Bộ Phương nói.
Phía xa, tiếng nổ lớn vang lên. Nam tử kia lại như đang phát ra tiếng gào thét. Cánh tay của hắn quét ngang qua, vô số sức mạnh Tội Ác hóa thành một chưởng, đánh về phía quan tài.
Sắc mặt Tiểu U lạnh lùng, chống đỡ trận pháp.
Uỳnh!
Một chưởng của nam tử kia rơi trên trận pháp, khiến cho trận pháp run rẩy kịch liệt!
Thân thể Tiểu U cũng run lên. Nhưng trận pháp vẫn không bị phá vỡ. Một chiêu kia của hắn cũng khiến trận pháp dao động một phen. Nhưng mà, nam tử không mặt kia như bị điên rồi, không ngừng công kích vào trận pháp, khiến cho trận pháp lung lay như sắp đổ sụp.
Lần này, tất cả mọi người có thể cảm nhận rõ ràng được mục tiêu của nam tử kia không còn là món ăn trên quan tài, mà chính là… Bộ Phương! Quả nhiên Bộ Phương đã thành công gieo rắc hận thù khắp nơi!
Tiểu U chau mày, xoay tay, sức mạnh Hư Vô phóng lên tận trời, giống như hóa thành một bông hoa Mạn Đà La đang xoay tròn. Quan tài lại mở ra một lần nữa, khí tức đang sợ phóng ra khắp nơi!
Bộ Phương đặt đĩa cơm chiên trở lại chỗ cũ mới cảm nhận được ánh mắt kia biến mất.
Trên bầu trời, Đại Hồn Chủ Lười Biếng cũng xuất thủ, theo ý chí của nam tử không mặt kia. Một chưởng đánh từ trên xuống phía trận pháp mà Tiểu U đang chèo chống.
Uỳnh!
Toàn bộ Thành Hư Vô đều rung động kịch liệt, giống như sắp sụp đổ hoàn toàn! Vô số vết nứt trên mặt đất xuất hiện.
Nam tử không mặt cộng thêm Đại Hồn Chủ Lười Biếng, hai cường giả cùng xuất thủ đủ khiến áp lực trên người Tiểu U càng gia tăng. Thậm chí nàng đã có chút không chống đỡ nổi!
Nam tử kia tiếp tục phóng một chưởng ra, dù cho bàn tay hắn đã đầm đìa máu me.
Tiểu U tung bay, đáp tới bên cạnh quan tài thở hổn hển, nàng nhìn Bộ Phương. Ánh mắt Bộ Phương cũng vô cùng nghiêm túc.
- Bộ Phương, ta đói.
Tiểu U quay đầu nói với Bộ Phương.
Bộ Phương sững sờ một chút sau đó cũng gật gật đầu. Nồi Huyền Vũ, Long Cốt thái đao và bộ Trù Thần cũng xuất hiện, bắt đầu cấp tốc nấu nướng.
Ánh lửa ngút trời, Bộ Phương nấu nướng đâu vào đấy. Chỉ chốc lát sau ánh sáng trùng thiên, một bát cơm Long Huyết mà Tiểu U yêu thích nhất đã hoàn thành.
Tiểu U nhận lấy, ngồi xếp bằng trên thuyền U Minh ăn uống ngon lành. Bên ngoài trận pháp nam tử kia và Đại Hồn Chủ Lười Biếng vẫn không ngừng công kích!
Đám cường giả Thành Hư Vô đưa mắt nhìn nhau, bọn hắn đều cảm thấy bi ai, có lẽ Tiểu U không thể ngăn cản được nữa rồi. Nhưng nhìn bộ dạng bình tĩnh ăn cơm của nàng, nhiều người cũng cảm thấy khá cổ quái.
Tiểu U ăn rất nhanh, chỉ chốc lát đã ăn hết cơm.
- Đúng là rất nhớ mùi vị này.
Tiểu U nói, sau đó quay về phía Bộ Phương, sức mạnh Nguyền Rủa trùng kích, thân thể Bộ Phương bắn ra góc cung điện.
Tiểu U lại đứng lên, hắc bào tung bay vô cùng cao quý. Vương quan dùng để nàng búi tóc được gỡ ra. Mái tóc dài như thác nước thả ra, tung bay theo gió.
Sợi tóc phất qua khuôn mặt nàng, khiến cho khuôn mặt tinh xảo của nàng càng thêm vẻ lạnh lùng.
Uỳnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận