Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1768: Lời tiên đoán của Đại Tế Ti (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đáng tiếc, các nàng chỉ là người xem, cho nên không có cơ hội để nếm thử món ngon đã làm cho cả ba vị tướng quân đều phải rung động đó.
Bộ Phương cất bếp lò Bạch Hổ vào, sau khi thu dọn các dụng cụ làm bếp xong xuôi, chiếc áo choàng lông vũ trên người hắn khẽ phất ra sau một cái.
Hắn đưa mắt nhìn về phía Cảnh Diên.
- Hiện tại, dẫn ta tới phòng bếp để nấu ăn cho vương tiệc đi.
Bộ Phương nói.
Cảnh Diên ở một bên, xúc từng thìa kem cho vào trong miệng một cách nhanh chóng, ăn đến mức mặt mũi đỏ bừng lên.
Nhìn thấy Bộ Phương hỏi mình, nàng mới ngẩng đầu lên, lúc này mới hồi hồn lại.
Đám quần chúng đều đã giải tán.
Ba vị tướng quân cũng đều khá bận rộn, vì vậy mỗi người cũng rời đi.
Xích Ti triệu hồi Xích Long, cưỡi trên lưng Xích Long, chỉ chốc lát sau đã biến mất trên bầu trời.
Lâm Đại Mỹ thì triệu hồi Lục Long, còn Hắc Mộc cũng gọi Hắc Long tới.
Ba vị tướng quân rời đi, điều đó cũng có nghĩa là cuộc tỷ thí vương tiệc không được tính là quá quyết liệt này đã kết thúc.
Tất cả mọi người đã rời đi.
Chỉ còn lại Cảnh Diên đã ăn kem xong và Bộ Phương.
- Đầu bếp Bộ, mời đi theo ta.
Cảnh Diên nói với Bộ Phương một cách rất nghiêm túc, sau đó mang theo Bộ Phương, vòng qua hồ Hí Long rồi đi về phía bên trong cung điện.
...
- Hả? Như vậy đã thua rồi sao? Nha đầu Cảnh Diên kia cứ nhận thua một cách dễ dàng như vậy sao?
Nữ Vương Bích Lạc nhìn cuộc tỷ thí tài nghệ nấu nướng đã kết thúc, lập tức cảm thấy ngơ ngác.
Kem vẫn chưa muộn, coi như đánh cược đã thua.
Tiểu U khoanh tay trước ngực, liếc mắt nhìn nàng.
Nữ Vương Bích Lạc cười với vẻ lúng túng, nhìn thấy dáng vẻ đó của Tiểu U, lập tức muốn chọc ghẹo một chút, nàng túm lấy đầu của Tiểu U rồi nhấn vào trước lồng ngực của mình khẽ xoa.
- Thua thì thua, chẳng phải đã đáp ứng một yêu cầu của U muội muội rồi sao, tỷ tỷ sợ cái gì chứ!
Nữ Vương Bích Lạc vừa cười vừa nói.
Sau đó, mang theo Tiểu U bay thật nhanh về phía bên trong hoàng cung.
Lần này, nàng đột nhiên có chút chờ mong bữa vương tiệc do Bộ Phương nấu rốt cuộc sẽ như thế nào.
Có thể thắng được Cảnh Diên, chứng tỏ rằng tài nghệ nấu nướng của Bộ Phương chắc chắn không tệ.
Nếu toàn bộ đều là những món ăn ngon giống như món kem kia, thì lần vương tiệc này vừa nghĩ thôi đã cảm thấy rất kích động rồi.
...
Tế Tự Tông Phủ trong Thần Nữ Thành.
Đại Tế Ti ngồi xếp bằng trên đệm bồ đoàn, một lư hương được đặt cách phía trước người nàng không xa, một luồng khói màu lam nhạt đang từ từ bay ra từ bên trong lư hương.
Làn khói khí mang theo một mùi thơm thoang thoảng rất đặc biệt, chỉ cần ngửi một chút đã có thể khiến cho tinh thần của người ta được thả lỏng, cảm giác toàn thân như được xoa dịu rất nhiều.
Vệ Cẩn đẩy cửa phòng ra, chậm rãi từ bên ngoài đi vào, nàng đã mặc áo choàng rộng lại một lần nữa, đã không còn vẻ mất tự nhiên như khi bị Minh Vương Nhĩ Cáp lột quần áo ra nữa, mà đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh và ung dung.
- Tỷ thí kết thúc rồi sao?
Đại Tế Ti không đợi Vệ Cẩn lên tiếng mà đã giương mi mắt lên hỏi.
Khuôn mặt của Đại Tế Ti đang để trần, không trang điểm, nhưng trông lại có một nét đẹp chân chất mộc mạc.
Lúc này, nàng đang cầm một chiếc lược gỗ, chải mái tóc dài của mình.
- Kết thúc rồi, là nam nhân kia giành chiến thắng.
Vệ Cẩn nói.
Nàng cũng đã theo dõi cuộc thi nấu ăn đó, sự xuất hiện của kem khiến nàng rất tò mò và thậm chí còn muốn được ăn nó.
Tuy nhiên, nghĩ đến nhiệm vụ của mình, nàng chỉ có thể nhịn xuống.
- Ồ...... Không nằm ngoài dự đoán của ta.
Đại Tế Ti khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
Đặt chiếc lược gỗ xuống, bỏ vào trong hộp đựng đồ trang điểm ở bên cạnh.
Đôi mắt của Đại Tế Ti nhìn chằm chằm vào lư hương đó.
- Một thời gian trước... Ta đã suy diễn một lời tiên đoán.
Giọng của Đại Tế Ti rất nhẹ nhàng.
Vệ Cẩn sửng sốt, trong lòng đột nhiên run lên, lời tiên tri của Đại Tế Ti sao?
- Trong lời tiên đoán có nói rằng... không lâu nữa, Thần Nữ Thành sẽ xuất thế, vùng cấm địa ở núi Thần Tuyệt cấm sẽ có một chuyện lớn xảy ra... nhưng vẫn chưa thể nói rõ được đây là phúc hay là họa đối với Thần Nữ Thành.
Đại Tế Ti nhẹ giọng nói.
Cả người Vệ Cẩn lại càng run rẩy kịch liệt hơn.
Thần Nữ Thành sẽ xuất thế sao?
Thần Nữ Thành là thế lực bị cấm trong núi Thần Tuyệt, đã từng có một thỏa thuận rằng Thần Nữ Thành không thể xuất thế được... Vì sao Đại Tế Ti lại đưa ra lời dự đoán như vậy chứ?
Hơn nữa, lời tiên đoán này vẫn chưa thể xác định được là phúc hay là họa.
- Đại... Đại Tế Ti... Chúng ta có cần phải bẩm báo lời tiên đoán này lên cho Nữ vương bệ hạ hay không?
Vệ Cẩn cảm thấy răng của mình đều đang run lên cầm cập, toàn thân như thể cũng bị bao phủ trong một luồng khí lạnh lẽo.
- Ngươi sợ cái gì... Không ai có thể phá hủy Thần Nữ Thành được, chỉ cần cường giả tồn tại ở bên trong cấm địa còn sống ngày nào, cho dù đại quân Minh Ngục tới xâm phạm, thì Thần Nữ Thành cũng sẽ bình yên vô sự.
Đại Tế Ti cười khẽ, nụ cười ấy rực rỡ như trăm hoa đua nở, vô cùng tươi tắn.
- Bổn Tế Tự tất nhiên sẽ bẩm báo với Nữ vương bệ hạ, chẳng qua bây giờ vẫn chưa phải lúc, đợi đến khi vương tiệc kết thúc đã...
- Đừng làm mất hứng thú của Nữ vương bệ hạ...
Đại Tế Ti nói.
Nói xong, nàng mở nắp lư hương ra, dùng thìa nhỏ xắn một ít bột kết tinh màu xanh nhạt rồi đổ vào lư hương, làn khói xanh nhạt lại khuếch tán ra.
...
Phòng bếp trong hoàng cung của Thần Nữ Thành.
Bên trong phòng bếp rộng lớn của hoàng cung, bận rộn không ngừng, các nữ nhân đi ra đi vào, liên tục chế biến nguyên liệu.
Cảnh Diên dẫn Bộ Phương đi vào bên trong đó, cuối cũng cũng đã tìm được một yên tĩnh từ trong đám đông đi tới đi lui kia.
- Vương tiệc không giống với những bữa tiệc bình thường khác. Mỗi năm khi vương tiệc được tổ chức cũng chính là ngày được mọi người mong chờ nhiều nhất trong Thần Nữ Thành.
Cảnh Diên nói.
- Về cơ bản, các món ăn và thực đơn của vương tiệc đều cố định, ngoại trừ một số món có thể thay đổi đôi chút theo ý muốn của đầu bếp, tất cả các món khác đều phải được nấu theo đúng trong thực đơn đã ghi... đây là gian phòng đó dùng để ghi chép thực đơn, Bộ đầu bếp cần phải nắm vững hết toàn bộ các món ăn có trên thực đơn trong ngày mai, hơn nữa, cần phải báo cho bọn ta biết tên các món ăn cần thay đổi để bọn tôi chuẩn bị nguyên liệu trước.
- Vương tiệc tổng cộng cần phải có mười tám món ăn, trong đó có ba món dùng để cúng tế, mười lăm món còn lại để ăn, ba món dùng để cúng tế kia vẫn phải là món ăn theo quy định của Tế Tự Tông Phủ mà không thể thay đổi.
Cảnh Diên nhẹ giọng giới thiệu.
Bộ Phương lắng nghe một cách rất nghiêm túc, nếu như đã tiếp nhận phụ trách vương tiệc, tất nhiên, Bộ Phương sẽ nghiêm túc làm tốt việc này, đây là xuất phát từ phẩm chất của một người đầu bếp.
Cót két một tiếng.
Cánh cửa bị đẩy ra.
Bên trong cánh cửa, ánh nến đang cháy một cách lặng lẽ, ngay lập tức nhảy lên không ngừng khi cánh cửa được mở ra.
Bộ Phương bước vào trong đó.
Đây là một gian phòng nhỏ, chỉ có một cái bàn, một cái ghế và một ấm trà.
Mười tám miếng Ngọc Phù ấm áp được đặt trên mặt bàn, thực đơn được ghi bên trong những tấm Ngọc Phù đó.
Ngoài ra, không còn thứ gì khác nữa.
Cảnh Diên nhìn thấy Bộ Phương đi vào bên trong, thì khẽ khom người rồi đóng cửa lại.
Mà nàng cũng không làm gì khác, chỉ lặng lẽ đứng trước cửa, có vẻ như đang canh giữ.
Phía trước nàng, là phòng bếp của hoàng cung rất bận rộn, tiếng nấu nướng, tiếng lửa bùng cháy, tiếng ồn ào, vô số âm thanh vang lên không dứt.
Ở phía bên kia, Minh Vương Nhĩ Cáp đã từ biệt Bộ Phương đang ngậm Que Cay lấy được từ chỗ của Bộ Phương, không nhanh không chậm mà đi về phía bên trong đại điện của hoàng cung.
Cũng đã đến lúc chủ nhân của Minh Khư tự tiện xông vào là hắn đây nên đến bái kiến Nữ vương bệ hạ của Thần Nữ Thành một lát rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận