Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1521: Từ trên trời giáng xuống… biến thái! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Uỳnh!
Kiếm khí đáng sợ từ trên mũi kiếm bắn ra, quét đi bốn phía, chém nát mặt đất. Kiếm phong chỉ về phía Bộ Phương, khí thế bừng bừng.
- Cùng tới Địa Ngục?
Bộ Phương nhìn U Cơ có mấy phần giống với Tiểu U, nhíu mày lại.
Hắn sẽ tới Địa Ngục, nhưng không phải là bây giờ…
Cho nên Bộ Phương không do dự mà lắc đầu.
- Không… bây giờ không phải là thời điểm để tới Địa Ngục.
- Ngươi thấy ngươi có quyền lựa chọn sao?
U Cơ không ngờ Bộ Phương lại cự tuyệt, híp mắt nói.
- Không cần phải lựa chọn, Tiểu U ở lại quán ăn của ta, ta có khả năng áp chế lời nguyền rủa. Nhưng nếu muốn ta tới Địa Ngục với các ngươi thì quên đi.
Bộ Phương lắc đầu, lười nói nhảm với nữ nhân kia.
Tinh thần nhất động, nồi Huyền Vũ thu lại.
Uỳnh!
Đôi mắt U Cơ lập tức đọng lại, ngay sau đó thân hình bắn ra. Trọng Kiếm xé rách hư không không ngừng đâm về phía Bộ Phương. Một kiếm đâm tới mang theo uy áp đáng sợ bao phủ cả mảnh trời.
Kiếm chém tới hư không như sụp đổ vỡ vụn, như muốn chém chết Bộ Phương.
Bộ Phương chắp lấy tay, tước vũ bào trên thân bay phất phới, sắc mặt không hề thay đổi mà nhìn lấy Trọng Kiếm đang dần dần đến gần.
Những người xung quanh đều hét lên kinh ngạc, ai cũng hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn người Công Thâu Ban và Hiên Viên Hạ Huệ co rụt người lại. Chẳng lẽ ông chủ Bộ phải chết ở đây sao? Phải chết dưới kiếm của nữ nhân này?
Bọn ngời Kim Giáp Ngân Giáp thì chăm chú nhìn lên. Đôi mắt Tiểu U thì co rụt lại, trong đôi mắt hiện ra vẻ không đành lòng.
Sát khí trên thân thể U tỷ bắn ra, khủng bố ngập trời, giống như đối mặt với núi thây biển máu.
Ở phía xa, Cẩu Gia nằm trên mặt đất ngáp một cái, lè lưỡi liếm liếm môi, ánh mắt nghiền ngẫm.
Soạt… cuồng phong bao phủ.
Tước vũ bào của Bộ Phương tung bay. Trọng Kiếm đen nhánh đình trệ trước mặt Bộ Phương, cách thân thể hắn chỉ một tấc, không tiếp tục tiến lên nữa.
Khuôn mặt vốn dĩ không hề có biểu cảm gì của Bộ Phương đột nhiên có chút sững sờ, nghi hoặc liếc nhìn nữ nhân kia.
- Có dũng khí!
Uỳnh!
U Cơ đập Trọng Kiếm xuống đất, hài lòng nhìn Bộ Phương.
- Dưới một kiếm của ta mà mặt không đổi sắc, không tệ! U Cơ ta xưa nay không bức người. Ngươi đã không muốn đi vậy thì không cần đi. Muội muội ta tin tưởng ngươi, vậy thì ta cũng sẽ tin ngươi. Hi vọng ngươi có thể áp chế được lời nguyền trên người muội muội ta.
U Cơ nói ra.
Bộ Phương có chút ngạc nhiên.
Nữ nhân này… chuyển thái độ cũng nhanh đấy.
Lúc trước thì sát khí đằng đằng, bây giờ thì lại tươi cười, có bệnh không vậy?
- Nhưng mà… nếu ngươi không có cách nào để áp chế lời nguyền bên trong muội muội ta. Tới lúc đó… kiếm của ta nhất định sẽ khiến ngươi thịt nát xương tan.
U Cơ nói.
Ở phía xa.
Kim Giáp nhất thời nhíu mày, U Cơ từ bỏ à? Không dẫn U Minh Nữ về Địa Ngục nữa ư?
- Há! Bảo bối của ta, quả nhiên là vẫn khéo hiểu lòng người như thế… quá đáng yêu!
Ngân Giáp nói ra.
Lạc Cơ cũng đứng từ dưới đất lên, khiêng lưỡi hái tử thần, vỗ vỗ bụi đất trên người.
- Không dẫn theo về nữa à? Làm sao ăn nói với Ứng Long đại nhân đây?
Lạc Cơ nhìn về phía U Cơ, hỏi.
- Cần ăn nói thế nào? U Cơ ta làm việc cần gì phải giải thích với người khác?
U Cơ nói ra.
Lạc Cơ bĩu môi.
- Nếu Ứng Long đại nhân cảm thấy ta xử lý không ổn, vậy thì bảo hắn tới đi, U Cơ ta không sợ đánh một trận với hắn!
U Cơ nắm Bá Giả Trọng Kiếm, đầy chiến ý mà nói ra.
- Không tệ đấy tiểu nha đầu, Cẩu Gia rất xem trọng ngươi.
Cẩu Gia rất hài lòng với lời nói của U Cơ.
U Cơ sững sờ quay đầu nhìn Cẩu Gia đang nằm rạp trên mặt đất. Đôi mắt ngưng đọng lại. Liếc nhìn đã nhận ra thân phận của Cẩu Gia.
- Đại nhân… là ngài à!
U Cơ cung kính nói.
- Cẩu Gia ta nhiều lời một câu. Trù nghệ của tiểu tử Bộ Phương đặc sắc, có thể áp chế lời nguyền trên người U nha đầu. Nếu ngươi tin Cẩu Gia, thì có thể để Tiểu U ở bên cạnh tiểu tử Bộ Phương. Nếu không tin… thì tùy ngươi vậy.
Cẩu Gia nói.
Nhưng ngay khi đó U Cơ đã huy động Bá Giả Trọng Kiếm, hạ quyết định.
- Không cần phải nói, Cẩu Gia đã nói như vậy rồi thì nha đầu kia ở lại cùng hắn đi!
- Tin Cẩu Gia đến suốt đời!
U Cơ đột nhiên huy động Bá Giả Trọng Kiếm hướng lên trời, nói.
Tiểu U và Bộ Phương ngây ngươi.
Kim Giáp che mặt, Ngân Giáp thì cưng chiều.
Hai mắt Lạc Cơ tỏa ánh sáng, cũng duy động Lưỡi Hái Tử Thần hô lên.
- Tin Cẩu Gia đến suốt đời!
- Rốt cuộc con chó mập kia đã làm gì, không phải là hai móng vuốt chó đánh cho hai nàng kia ngốc ra ư.
- Tin Cẩu Gia đến hết đời… Ồ! Được lắm! Cẩu Gia thích.
Cẩu Gia nằm trên mặt đất, khóe miệng nhếch lên.
Đột nhiên, mặt đất mà Cẩu Gia đang nằm đột nhiên dâng lên mãnh liệt, Cẩu Gia nhìn về phía trời cao.
Một tiếng nổ vang trời, mây đen kéo đến dày đặc bao phủ cả bầu trời.
Chuyện gì thế này? Tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Kim Giáp, Ngân Giáp, Lạc Cơ và U Cơ đều ngẩng đầu nhìn lên trời, trong đôi mắt tràn đầy vẻ nghiêm trọng, giống như có một sự tồn tại cực kỳ đáng sợ từ trên cao hạ xuống.
- Khí tức này… thật mạnh!
U Cơ nắm lấy Bá Giả Trọng Kiếm, sắc mặt nghiêm trọng.
Kim Giáp vung tay lên, Kim Sắc Hồ Lô bay đến trong tay Ngân Giáp.
Ngân Giáp nắm lấy Kim Sắc Hồ Lô, híp mắt nhìn lên trên cao.
Ầm ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên, giống như có một trận vỡ nát kinh khủng.
Sau đó mọi người nhìn thấy trên trời bị nện rách một lỗ khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận