Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2197: Minh Vương Thiên Tàng đấu với Thiên Minh Khôi (1)

Hơi thở mạnh mẽ và quen thuộc phả ra sau lưng Băng Thánh.
Mắt Băng Thánh hơi co lại, nhai chiếc Bánh Vận May trong miệng, cảm thấy hương vị bánh bùng nổ trong miệng.
Nàng đã từng nhìn thấy Hoàng Tuyền Đại Thánh sau khi ăn bánh lập tức biến thành đầu trọc, vì vậy trong lòng nàng luôn không muốn ăn bánh...
Nhưng lần này, nàng không thể từ chối, cơ thể Thiên Tàng thực sự như hóa thành một con rối, đây là chuyện không thể tha thứ đối với nàng.
Vì vậy, nàng tức giận, nàng bực bội.
Thế nên, nàng đã liều lĩnh ăn chiếc bánh để có thể đòi lại công bằng cho Thiên Tàng.
Thiên Tàng đã chết, bọn người Minh Ngục không thể xúc phạm hắn, Thiên Tàng... cũng không phải người mà bọn chúng có thể xúc phạm!
Bùm! ! !
Hơi thở mãnh liệt lại bùng phát lần thứ hai.
Khí tức kinh hoàng quét qua, như muốn xuyên thủng bầu trời đầy sao.
Băng Thánh ngơ ngác lơ lửng trên bầu trời.
Ba nghìn sợi tóc đen tung bay giữa bầu trời đầy sao, và chiếc váy dài của nàng cũng phấp phới giữa trời.
Sau lưng nàng xuất hiện một hơi thở quen thuộc .
Băng Thánh từ từ vặn cổ, trong ánh mắt chứa đầy khó tin nhìn qua.
Chiếc Bánh Vận May này không giúp nàng tăng cường phần tu vi nào...
Không giống như bánh Hoàng Tuyền Đại Thánh ăn, nên lúc đầu nàng hơi thất vọng.
Tuy nhiên, sau đó khi tức đột nhiên bùng nổ.
Nàng chậm rãi quay đầu lại...thấy một bóng người đang nhắm mắt lại, bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm nhìn của nàng.
Nàng kinh hãi không ngừng đưa tay lên và che miệng.
-Ngươi .. Ngươi. …
Băng Thánh không ngờ rằng chiếc Bánh Vận May kia lại có thể triệu hồi Thiên Tàng.
Nhưng sau khi nàng phục hồi tinh thần lại, trong lòng cảm thấy hơi ảo não.
Lúc trước, sự xuất hiện của Thiên Tàng, có vẻ như cũng là do Minh Vương Nhĩ Cáp ăn Bánh Vận May nên mới triệu hồi được.
Tại sao mình còn chưa nếm thử?
Có lẽ là vì trong lòng mình và Minh Vương Nhĩ Cáp vô cùng nhớ nhung nên mới gọi như vậy?
Thân hình cường tráng, trên tóc có vài sợi tóc phiêu lãng phân tán.
Khiến người ta có cảm giác những thăng trầm của cuộc đời đều hiện rõ trên khuôn mặt sắc bén như kiếm của y.
Có thể di truyền, Minh Vương Nhĩ Cáp lớn lên tuấn tú như vậy, Minh Vương Thiên Tàng cũng sẽ không xấu đến mức chả ra làm sao.
Vù vù...
Minh Vương Thiên Tàng từ từ mở mắt.
Trong mắt hắn trời đất như quay cuồng, có chút mê mang, sau đó ánh mắt dần dần sáng lên.
- Hửm?
Thiên Tàng mở mắt ra và nhìn thấy hai mắt Băng Thánh đang đẫm lệ.
Sau đó có hơi ngẩn ra.
- Ta lại bị các ngươi gọi tới đây sao?
Khóe miệng Thiên Tàng giật giật, lần này hắn đã bình tĩnh hơn rất nhiều, trong ánh mắt giống như có dòng khí lưu chuyển.
Lông mi dài của Băng Thánh khẽ run lên, run rẩy một hồi.
Thiên Tàng cũng có chút dở khóc dở cười, chơi đùa tốt thật, triệu hồi đi lại triệu hồi về…
Nhưng trong lòng hắn cũng có chút cảm động.
Muốn triệu hồi hắn ra được, không biết đã làm như thế nào, nhưng mà hắn biết rõ, trong lòng có chấp niệm rất lớn mới có thể làm được.
Chứng tỏ rằng trên thế gian này vẫn có người nhớ đến hắn.
Khóe miệng Thiên Tàng hơi nhếch lên.
Bỗng nhiên.
Hắn ngẩng đầu nhìn phía xa .
Đây là chiến trường tinh không, bầu không khí có chút trầm mặc và u ám.
Những ngôi sao trên bầu trời đang di chuyển.
Đôi mắt hắn đang nhìn về phía xa, rồi dừng lại ở chiến trường có mấy thân ảnh đang giao chiến... mắt hắn ta nheo lại.
Minh Vương Nhĩ Cáp đã chiến đấu điên cuồng.
Lần này vận may của hắn ta không quá tốt, khí tạo hóa chỉ giúp hắn tăng lên cấp độ Đại Thánh Bát Chuyển, hơn nữa Minh Vương Giáp cũng khó khăn lắm mới đạt tới trình độ Đại Thánh Cửu Chuyển.
Ở trình độ này, đối mặt với Thiên Minh Khôi thì đúng là quá yếu.
Nếu không phải Hoàng Tuyền Đại Thánh đang liều lĩnh ngăn chặn Thiên Minh Khôi thì có lẽ hắn đã bị thương nặng. .
Tất cả tài vật của Thiên Minh Khôi đều là hàng đầu trong Chợ Quỷ, đạt đến độ cứng, sức mạnh và năng lượng dẫn truyền cao nhất.
Thiên Minh Khôi chính là niềm tự hào của Minh Khôi lão tổ và cũng là kiệt tác của cuộc đời hắn.
Bùm!
Hơi thở của Hoàng Tuyền Đại Thánh đã bắt đầu suy yếu.
Mặc dù dựa vào chiếc Bánh Vận May đã đạt đến mức độ Đại Thánh đại viên mãn lần thứ hai.
Nhưng hắn đã cảm thấy một chút suy sụp.
Lần thứ hai, tốc độ suy sụp còn nhanh hơn lần đầu.
Hoàng Tuyền Đại Thánh có chút hoảng hốt.
Nếu hắn không thể ngăn được Thiên Minh Khôi, một khi thứ này phá hủy Ngục Khuyển đột phá, thì thực sự không có ai trong toàn bộ Địa Ngục có thể ngăn cản Minh Ngục.
Vì vậy, trong khi tác dụng của chiếc Bánh Vận May vẫn còn, hắn phải tốc chiến tốc thắng.
Một đòn giải quyết Thiên Minh Khôi!
Rầm!!
Có một tiếng thét dài.
Cái đầu hói của Hoàng Tuyền Đại Thánh dường như sáng lên, tỏa ra hào quang.
Trên đầu hắn, một dòng sông Hoàng Tuyền đang chảy xiết nổi lên.
Sông Hoàng Tuyền nhanh chóng đổ xuống, kéo dài xung quanh cơ thể của hắn, khiến hơi thở của hắn tăng lên đều đặn.
Một quyền hội tụ lại.
Được nén chặt trên nắm tay của hắn.
Dòng nước hoàng tuyền lại có thể ào ạt chảy xuống và được nén nhanh chóng, biến thành một khối pha lê hình vuông
Chợt quát một tiếng.
Hoàng Tuyền Đại Thánh tung một cú đấm, nổ thẳng về phía Thiên Minh Khôi ở xa.
Đẩy mạnh khối pha lê hình vuông tiến công ra xa.
Thiên Minh Khôi vặn cổ một chút, khuôn mặt giống như Minh Vương Thiên Tàng lạnh lùng và tàn nhẫn.
Trong mắt dường như có ánh sáng rực rỡ lóe lên.
Sau đó, Thiên Minh Khôi giơ tay lên.
Một quyền hướng tới khối vuông được nén lại kia.
Oanh!!
Cả hai va chạm vào nhau.
Các gợn sóng năng lượng dần tan biến, và toàn bộ chiến trường tinh không dường như bị cuốn vào và cuồng phong quét qua liên tục.
Hoàng Tuyền Đại Thánh ho ra máu từ miệng và bay ngược ra.
Thân hình giống như một viên đạn đại bác, bị đánh bay một cách hung hăng, hướng tới vòm trời rạn nứt mà đi.
Nhưng khi mọi thứ tan vỡ là lúc.
Hoàng Tuyền Đại Thánh lờ mờ nhìn bóng dáng đang đi trên không với vẻ mặt sững sờ.
Tình huống gì vậy?
Hoàng Tuyền Đại Thánh nhìn Thiên Minh Khôi, lại nhìn Thiên Tàng . . .
Cảm giác mình có chút hỗn độn, còn chưa kịp hiểu rõ mọi chuyện, một tiếng nổ rung động trong tầng mây.
Lần nữa dữ dội phát ra.
Oanh một tiếng nổ vang.
Dừng lại mạnh mẽ ở bên trong Địa Ngục.
Toàn bộ khu vực sụp đổ, như thể một hố sâu khổng lồ bị một thiên thạch đâm vào, phạm vi hàng nghìn hàng thước đã chìm xuống.
Chỉ có khói nhẹ không ngừng bốc lên từ trong hố sâu.
...
Trong chiến trường tinh không.
Khói và bụi phân tán.
Gợn sóng năng lượng biến mất không thấy nữa.
Thiên Minh Khôi leng keng thu tay lại, và trên kim loại cánh tay, nó dường như nở rộ ánh sáng chói lòa với sự lạnh như lạnh lẽo vô cùng.
Minh Khôi lão tổ mất hàng nghìn năm để tạo ra Thiên Minh Khôi, trên người chúng còn cứng hơn Bá Thể lão tổ.
Ngoài ra năng lượng thân thể Minh Vương Thiên Tàng đang dâng trào, tự nhiên không gì sánh được.
Minh Vương Nhĩ Cáp từng ngụm từng ngụm thở phì phò, sợi tóc hỗn độn, cả người có chút chật vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận