Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2741: Tung tích của Tiểu U (1)

Bồng Lai Tiên Đảo.
Vào thời điểm này, dường như Bồng Lai Tiên Đảo đã thực sự biến thành chốn Tiên Cảnh.
Tiên Khí không ngừng lưu chuyển rồi lan tràn ra, bao phủ toàn bộ hòn đảo, Tiên Khí mịt mờ tựa như những đám mây trên bầu trời, lơ lửng trên mặt biển, vô cùng mờ mịt.
Thảm thực vật trên Tiên Đảo dường như bị Tiên Khí kích thích, tốc độ sinh sôi nảy nở ngày càng nhanh, mọc thành những hàng cây cao chót vót, cành lá rậm rạp.
Một tòa Đạo Đàn nằm ở trung tâm của Bồng Lai Tiên Đảo, có rất nhiều Tiên Điện nằm rải rác trong đó.
Thân Công Báo trần truồng, trong lòng ông ta vẫn còn kinh hoàng.
Ông ta cưỡi báo đen, hai chân ông ta kẹp chặt lấy nó, để báo đen phi nhanh hơn.
Báo đen lao vào Tiên Đảo, nhiều đệ tử Bồng Lai nhìn thấy Thân Công Báo trần như nhộng thì kinh ngạc đến ngây người.
- Thì ra, trong các vị Thần Tiên cũng có người có khẩu vị rất nặng...
Không ít đệ tử Luyện Khí Sĩ thì thầm.
Đương nhiên, Thân Công Báo không thèm để ý đến bọn họ, lúc này, ông ta chỉ muốn nhìn thấy người mà mình muốn nhìn.
Vù vù...
Thân Công Báo xông thẳng vào trong, lúc đó, có rất nhiều Thần Tiên chào hỏi ông ta, nhưng ông ta không hề để những lời đó vào tai.
Toà Tiên Điện có Tiên Khí quanh quẩn.
Một vị đạo nhân đang ngồi ở ngay chính giữa Tiên Điện giảng đạo, sau lưng là vòng hào quang bảy màu lấp lóe .
Đạo Đàn đang giảng đạo, giọng nói to lớn vang vọng khắp nơi, khiến cho toàn bộ Tiên Điện cũng phải chấn động.
Xung quanh vị đạo nhân này bày đầy đệm hương bồ, những vị cường giả ngồi xếp bằng bên trên đó, tư thế của bọn họ khác nhau, nhưng đều đang yên lặng mà nghe đạo nhân giảng đạo.
Lúc này, Bồng Lai lão tổ và người dân ở Bồng Lai Tiên Đảo nghe giảng đến say mê. .
Sau lưng Bồng Lai lão tổ, Dư Ca mặc áo choàng màu xanh, anh ta vò đầu bứt tai mà lắng nghe, ngược lại còn có chút bực bội.
Anh ta không biết tại sao mình không thể nghe vào được phương pháp tu hành mà đạo nhân này đang nói.
Điều này hoàn toàn trái ngược với những người xung quanh đang say sưa lắng nghe.
Trong quá trình nghe giảng đạo, tâm trí của Dư Ca sẽ luôn hiện lên món cơm chiên trứng mà anh ta đã nếm thử do Bộ Phương nấu.
Đồ ăn làm loạn tâm trí của anh ta, khiến anh ta không thể nào ngồi yên mà lắng nghe lời giảng đạo to rõ của Đại Năng được.
Vị đạo nhân cao cao tại thượng kia là Đại Năng, ngay cả lão tổ của bọn họ cũng sẽ rất kính sợ trước nhân vật này.
Dư Ca cũng có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở đáng sợ được tỏa ra từ vị đạo nhân đó.
Bỗng nhiên.
Lời giảng của đạo nhân kia đột nhiên dừng lại.
Hắn mở mắt ra, ánh mắt nhu hòa, sau lưng hắn treo bốn thanh kiếm, thanh kiếm hiện ra bốn màu sắc xanh, đỏ, trắng, đen.
Mỗi một thanh kiếm đều có sức mạnh kinh thiên động địa, chỉ cần có nhận thức cũng đủ để khiến người ta cảm giác như rơi vào trong kiếm khí.
Tiên Điện náo động, mọi người mở to hai mắt mà nhìn ra bên ngoài Tiên Điện.
Ở đó, một bóng người lõa thể cưỡi một con báo đen loạng choạng đi tới.
- Giáo chủ!
Tiếng hét thất thanh vang vọng cả Tiên Điện.
Thân Công Báo đáp xuống, ông ta lấy quần áo quấn lấy cơ thể trần truồng của mình, sau đó nhìn vị đạo nhân trước mặt mà khóc lóc kể lể, nước mắt nước mũi đầm đìa.
Ông ta kể chuyện đã gặp phải Bộ Phương cho hắn nghe.
Mọi người trong Tiên Điện nghe thấy thì đều vô cùng tức giận.
- Nực cười! Yêu Nhân làm loạn, dám giết Thần Tiên chúng ta!
- Phân thân kiếm của giáo chủ đại diện cho giáo chủ... tên Yêu Nhân này lại dám loàn loạn! Nên giết!
- Giết Thần Tiên, phát nát Tiên Kiếm... tên Yêu Nhân này đối địch với chúng ta sao?
...
Bên trong Tiên Điện, rất nhiều Thần Tiên đều vô cùng tức giận, hiện tại, ở đây có không ít Thiên Tiên, thậm chí còn có một số Tiên Vương đều tức giận mà lớn trừng mắt.
Tuy nhiên, mọi người vẫn ồn ào xong thì hướng ánh mắt của bọn họ về phía đạo nhân.
Đạo nhân tĩnh lặng như nước, tâm cảnh đó khiến cho nhiều Thần Tiên đều cảm thấy hổ thẹn.
- Không sao... chỉ là một Yêu Nhân nhỏ bé mà thôi, nhưng Thần Khí mà hắn lấy được rất quan trọng, không thể bỏ qua... Tứ Đại Thiên Vương, các ngươi ra trận, lấy thủ cấp của Yêu Nhân về cho ta.
Vị đạo nhân kia nhàn nhạt nói.
Phía dưới Tiên Điện, bốn vị Thần Tướng mặc áo giáp trợn trừng mắt mà lần lượt bước ra.
Mỗi người có một hình thái khác nhau, nhưng bọn họ đều hung dữ và độc ác.
- Giáo chủ, ngài cứ yên tâm, mạo phạm chúng ta, vũ nhục Thần Tiên Giả sẽ không thể trốn thoát khỏi tay ta đâu!
Khí tức của bốn người cực kỳ mạnh mẽ, tràn đầy khí lực, giọng nói của bọn họ vang lên bên trong Tiên Điện lập tức khiến cho cả hư không vỡ tan.
Đạo nhân gật đầu.
Sau đó, Tứ Đại Thiên Vương bước lên Tiên Mây rồi chạy như bay mà rời đi!
Bên dưới.
Dư Ca đã vô cùng kinh ngạc.
- Hỏng rồi! Tứ Đại Thiên Vương đều là sự tồn tại của cấp đỉnh phong của Thiên Tiên! Mỗi vị Tiên Vương đều cách Tiên Vương có một bước thôi, bốn vị liên thủ có thể giết được Tiên Vương luôn đó! Tiền bối gặp nạn rồi!
Trong lòng Dư Ca đột nhiên bất an.
Anh ta liếc nhìn Bồng Lai lão tổ một cái, ông ta vẫn còn đang chìm đắm trong Đại Đạo Chi m, anh ta khẽ co người lại, sau đó rời khỏi Tiên Điện.
Bên trong Tiên Điện.
Ánh mắt vị đạo nhân kia lãnh đạm.
- Trên Tổ Tinh, Tứ Đại Thần Khí xuất thế... cơ hội này rất hiếm thấy, nhất định phải nắm bắt được thời cơ.
Đôi mắt đạo nhân khẽ mở ra, sát ý sắc bén đang trào dâng.
Ngoại trừ Bồng Lai Tiên Đảo có Thần Tiên phủ xuống ra, rất nhiều Địa Tiên hiền lành của Hoa Quốc đều có Thần Tiên độ cho...
Những vị Thần Tiên này cuối cùng cũng sẽ xảy ra xích mích!
...
Tích tích tích...
Cục trưởng La đeo kính gọng đen khiến nam nhân rắn rỏi kia tràn đầy linh tính.
- Tiền bối... Theo miêu tả của cậu, chúng tôi đã bắt đầu tìm kiếm trên phạm vi khắp thế giới rồi, hiện tại đã khóa chặt bốn khu vực lại.
- Bốn khu vực này đều đã từng xảy ra chiến tranh, hoặc đang xảy ra chiến tranh. Chúng tôi đã cử máy bay chiến đấu đến để dò xét, tin tức sẽ được gửi về sớm thôi.
Cục trưởng La đứng bên cạnh Bộ Phương và nói.
Bộ Phương gật đầu, hắn ngồi dựa vào ghế mà lặng lẽ quan sát.
Một lúc sau, hình ảnh xuất hiện trên màn hình lớn.
Vù vù...
Trong tấm ảnh đầu tiên, thứ xuất hiện là một vùng đất hoang vu, vốn dĩ là hoang mạc vắng vẻ, nhưng dường như hoang mạc này đã bị cắt mất một lớp, cát đá trên mặt đất đều đã tan chảy hết.
- Đây là nơi nào?
Bộ Phương hỏi.
- Đây là một hoang mạc ở Tân Cương!
Cục trưởng La nói.
Hình ảnh tiếp tục biến đổi, đó là một hồ nước lớn hùng vĩ.
Trên mặt hồ lớn là những con sóng hung dữ, có một con cá khổng lồ lật úp cái bụng trắng bạch mà trôi nổi trên đó...
- Đây lại là chỗ nào nữa?
Bộ Phương tiếp tục hỏi.
- Đây là một cái hồ lớn ở Siberia…
Bạn cần đăng nhập để bình luận