Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 332: Thập Vạn Đại Xuyên

Thập Vạn Đại Xuyên
Thập Vạn Đại Xuyên?
Mồi lửa Vạn Thú Viêm lại ở trong Thập Vạn Đại Xuyên...
Đây không phải lần đầu tiên Bộ Phương nghe thấy cái tên Thập Vạn Đại Xuyên, ban đầu ở Tây Huyền Thành, hắn cũng mơ hồ nhìn thấy hình dáng của Thập Vạn Đại Xuyên, nghe nói chỗ này tựa hồ là một mảnh núi non Đại Xuyên liên miên mênh mông, bên trong linh thú trải rộng, linh tài đầy đất, vô cùng nổi danh ở vùng đất Nam Cương.
Ở Nam Cương, Thập Vạn Đại Xuyên còn có một tên gọi khác, đó chính là bức thành che chở thiên nhiên, Tiềm Long Đại Lục vô cùng mênh mông, còn vùng đất Nam Cương chỉ là một góc của Tiềm Long Đại Lục, bay qua Thập Vạn Đại Xuyên rộng lớn là có thể đi ra khỏi Nam Cương, bước vào thổ địa khôn cùng của Tiềm Long Đại Lục.
Nhưng muốn vượt qua Thập Vạn Đại Xuyên, vô cùng khó khăn, tu vi không đủ, nếu như bước vào Thập Vạn Đại Xuyên, chính là đi tìm chết.
Vạn Thú Viêm xuất hiện ở giải đất Thập Vạn Đại Xuyên, có chút ngoài tưởng tượng của Bộ Phương, nhưng cũng không khiến hắn quá mức kinh ngạc.
Bộ Phương lau mái tóc ướt nhẹp của mình, trong lòng trầm tư suy nghĩ.
Trong Thập Vạn Đại Xuyên sản vật phong phú, nguyên liệu nấu ăn nhiều vô số, dù sao cũng là Đại Xuyên rộng lớn, đặc sản miền núi khẳng định rất nhiều.
Cho dù ở Địa Cầu kiếp trước, trong một số khu rừng rậm nguyên thủy sản vật cũng vô cùng phong phú, nguyên liệu nấu ăn, dược liệu quý giá đếm không xuể, chớ nói chi là Tiềm Long Đại Lục mênh mông sông núi.
Cho nên Bộ Phương hiện giờ đang suy nghĩ ba ngày sau sẽ tới Thập Vạn Đại Xuyên, cần chuẩn bị vài thứ.
...
Đế Đô Thanh Phong Đế Quốc.
Bên trong đình viện hoàng cung.
Kim Khôn phảng phất đạp gió mà đi, dẫn Tôn trưởng lão xông vào bên trong đình viện, ném Tôn trưởng lão cả người vẫn rơi trạng thái đờ đẫn xuống đất, Kim Khôn vô cùng lo lắng xông vào trong phòng, lấy một bình nước trà, rót vào trong miệng.
Tựa điều này tựa hồ vẫn không làm vị cay đang cào xé trong miệng hắn tản đi, hắn cũng bất chấp nước trà nóng hổi trong miệng, trực tiếp nuốt ừng ực.
Trong đình viện hạ nhân cũng bị hù dọa có chút kinh hoảng, không ngừng lấy nước trà cho Kim Khôn.
Liên tục uống bảy tám bình nước trà, vị cay trong miệng hắn mới hòa hoãn không ít, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được trên môi mình truyền đến cảm giác nóng rát.
Cảm giác này giống như môi của mình cũng bị nướng chín, trở thành lạp xưởng sưng tấy.
Thở ra một hơi, Kim Khôn ngồi trên ghế thở hổn hển, đầu lưỡi không ngừng thè ra, muốn tản đi cảm giác cay nóng trong miệng truyền đến.
Lần dò xét này vốn để cho hắn tìm hiểu tin tức Chí Tôn Thú trong tiểu điếm giết chết Tôn Giả Tu La Môn, xóa bỏ hoài nghi.
Nhưng món ăn này cũng thiếu chút nữa làm hắn cay chết... Thủ đoạn của tiểu điếm này quả thực không thể tin được!
Phải biết rằng hắn là một vị Chí Tôn cường giả, hơn nữa còn là Thể Tu Chí Tôn, cường độ thân thể đáng sợ cỡ nào, đừng nói một cây ớt, cho hắn một núi ớt núi hắn ăn cũng sẽ không một chút nhíu mày.
Nhưng cũng không biết trong món ăn mỹ vị đó bỏ thêm loại ớt gì, hại hắn vừa ăn mấy miếng đã phải rơi lệ.
Quả thực ném chết người, hắn đường đường là Điện chủ Man Điện, lại đặc biệt khóc vì một món ăn!
Tôn trưởng lão té trên mặt đất, đôi môi sưng vù, vẫn không thê thảm quá mức, nhưng Kim Khôn cũng từ từ lâm vào trầm tư.
Đồng dạng lâm vào trầm tư còn có Bạch Triển ở đình viện bên cạnh.
Bạch Vân Sơn Trang là thế lực không kém gì Man Thần Điện, đối với tiểu điếm này dĩ nhiên cũng có chút kiêng kỵ.
Hiện giờ trên căn bản hai người bọn họ đã đạt chung một nhận thức, Bộ Phương... tuyệt đối không phải người của Thanh Phong Đế Quốc, hay vùng đất Nam Cương.
Bất kể con rối cửu phẩm thần bí hay Chí Tôn Thú gục ở cửa mệt mỏi, cũng không phải cường giả ở vùng đất Nam Cương.
Bọn họ đều đã tìm hiểu về Chí Tôn cường giả và Chí Tôn Thú ở vùng đất Nam Cương.
Ngoài mấy thế lực có Chí Tôn cường giả như Bạch Vân Sơn Trang, Man Thần Điện, Xà Nhân Đại Thành, Thiên Cơ Tông, Hạo Thiên Tháp, chỉ có Tu La Môn có Chí Tôn cường giả.
Nhưng tiểu điếm này ngay cả Tôn Giả Tu La Môn cũng giết, rất hiển nhiên không phải người của Tu La Môn.
Chí Tôn Thú trong Thập Vạn Đại Xuyên và vùng đất Man Hoang có hai con, Chí Tôn Thú còn khó gặp hơn Nhân Loại Chí Tôn.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao khi bọn họ biết được có một con Chí Tôn Thú bảo vệ tiểu điếm lại kinh ngạc như vậy.
Kim Khôn vốn muốn giải quyết chuyện của Hạ Vũ và Hạ Đại, nhưng không nghĩ tới thực lực của tiểu điếm này lại đáng sợ như vậy, cho nên chuyện này dĩ nhiên khiến cho hắn phải vứt ra sau.
Chuyện của Tu La Môn tạm thời đã qua một thời gian, cường giả của Bạch Vân Sơn Trang và Man Thần Điện cũng nhận được tin tức của thế lực mình rối rít rời khỏi Đế Đô.
Ngày thứ hai, Cơ Thành Tuyết cung kính tiễn hai vị Chí Tôn cường giả của Bạch Vân Sơn Trang và Man Thần Điện rời đi.
Trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, hai Chí Tôn này ở trong Đế Đô, luôn mang đến cho hắn cảm giác bị áp bách.
...
Vô Lượng Sơn cao vút trong mây, Thiên Cơ Tông cổ xưa.
Trên quảng trường Thiên Cơ, các đệ tử Thiên Cơ Tông đang cố gắng tu hành.
Bên cạnh quảng trường có một ngôi nhà gỗ nhỏ, cánh cửa nhà gỗ thỉnh thoảng truyền ra tiếng két két, sau đó một đạo thân ảnh già nua bắt đầu từ trong nhà gỗ đi ra.
Lão tửu quỷ lười biếng nằm ở một góc quảng trường phơi nắng nhất thời ngồi thẳng người, kinh ngạc nhìn thân ảnh già nua, vội cung kính đi tới.
- Thái thượng trưởng lão, sao ngài lại ra ngoài?
Lão tửu quỷ thu hồi hồ lô rượu của hắn, người đầy mùi rượu, nhưng hết sức cung kính hỏi.
Thái thượng trưởng lão Thiên Cơ Tông, ôn hòa nhìn lão tửu quỷ, vuốt ve chòm râu trắng nói:
- Đừng lúc nào cũng uống rượu, nhất là uống trước mặt các đệ tử, ảnh hưởng không tốt.
Lão tửu quỷ cười lúng túng, sờ sờ gáy.
Ánh mắt Thái thượng trưởng lão chuyển hướng về phía các đệ tử Thiên Cơ Tông đang hăng say tập luyện trên quảng trường, trên mặt lộ ra nụ cười.
Nhưng nụ cười này của hắn cũng không kéo dài quá lâu, đã bị lo lắng bao phủ.
- Tu La Môn hành động như thế, hiển nhiên tính toán muốn quật khởi, nhưng bọn hắn muốn quật khởi còn cần một đường dẫn quan trọng, mà đường dẫn cũng phải lập tức xuất thế...
Thái thượng trưởng lão rù rì nói.
Lão tửu quỷ nghe có chút mơ hồ, nhìn nghi hoặc.
- Mấu chốt tông chủ đang bế quan, những người khác tu vi không đủ, có đi không chừng sẽ uổng mạng... Xem ra chuyến đi này lão phu phải tự mình đi.
Trên khuôn mặt già nua của Thái thượng trưởng lão, thoáng hiện ra nụ cười.
- Nhiều năm rồi ta chưa rời khỏi Vô Lượng Sơn, thật sự có chút hoài niệm thế giới bên ngoài, không biết vùng đất Nam Cương còn bao nhiêu người nhớ đến cái tên Vân Thương này...
...
Sáng sớm, ánh mặt trời bắt đầu chiếu vào trong tiểu điếm.
Hiệu quả làm việc của nhân công Cơ Thành Tuyết điều động thật sự rất cao, trải qua mấy ngày gây dựng lại, chung quanh tiểu điếm đã dựng lên không ít phòng ốc.
Khiến cho khu đất vốn trống trải thoáng cái trở nên chật chội.
Mấy ngày nữa lại có một đại sự, chính là Phụng Tiên Lâu sẽ vào khai trương lại ở một góc khác của Đế Đô.
Lão bản Tiễn Bảo giàu có của Phụng Tiên lâu trực tiếp bỏ ra số tiền lớn mua một đại tửu lâu trong Đế Đô, sau đó thay đổi lại theo mẫu cũ của Phụng Tiên Lâu, một lần nữa khai trương.
Ngày khai trương, toàn thành rất nhộn nhịp, không ít người chạy tới Phụng Tiên Lâu chúc mừng.
Bộ Phương mệt mỏi nằm trên ghế, phơi mặt trời, lúc này trong tiểu điếm đang có mấy vị thực khách đang thưởng thức món ăn, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Đợi các thực khách rời đi, hắn mới bước chân vào trong phòng bếp, chuẩn bị dặn dò Tiếu Tiểu Long.
Thần sắc Tiếu Tiểu Long càng ngày càng hốc hác, nhưng nấu nướng vẫn đâu vào đấy, điều này làm Bộ Phương cảm thấy có chút hài lòng.
- Ngày mai ta sẽ tạm thời rời khỏi Đế Đô, có thể rời đi mấy ngày, mấy ngày đó tiểu điếm nhờ vào ngươi.
Bộ Phương nhìn Tiếu Tiểu Long nói.
Bộ lão bản lại muốn rời đi?
Tiếu Tiểu Long kinh ngạc nhìn Bộ Phương, nhưng thần sắc trên mặt không có bao nhiêu biến hóa, cái tính sớm nắng chiều mưa của Bộ Phương hắn đã sớm không thấy lạ nữa rồi.
- Được.
Tiếu Tiểu Long lời ít mà ý nhiều trả lời.
Bộ Phương chớp mắt, lặng lẽ nhìn Tiếu Tiểu Long, cau mày, sau đó tiếp tục hỏi:
- Thương thế của Tướng Quân Tiếu Mông thế nào rồi?
Vừa nói đến thương thế của Tiếu Mông, thần sắc của Tiếu Tiểu Long liền run lên, trên mặt toát ra vẻ bi thương.
- Thái y nói độc đã vào khắp lục phủ ngũ tạng... Mạng không giữ được lâu nữa rồi.
Tiếu Tiểu Long bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy mong được nhìn Bộ Phương.
- Bộ lão bản... Ngươi có cách nào cứu phụ thân ta hay không? Van cầu ngươi cứu hắn...
Bộ Phương thở dài, không phải hắn không muốn cứu, mà là hắn không có năng lực, độc tố này rõ ràng bất đồng với Tiếu Nhị gia Nam Thành trúng độc, cho dù dùng thịt Ma Ngư làm linh dược thiện cũng không cứu được hắn.
Quan hệ giữa hắn và Tiếu gia cũng không tệ, Tiếu Tiểu Long cũng là vị khách đầu tiên của tiểu điếm, nếu như có thể cứu, Bộ Phương sẽ xuất thủ, nhưng hắn không cứu được.
- Hệ Thống, ngươi biết dùng linh dược thiện gì có thể giải được độc tố của Tiêu Tương Quân không?
Bộ Phương hỏi Hệ Thống.
Có lẽ Hệ Thống sẽ có biện pháp, nhưng Bộ Phương cũng không ôm nhiều hi vọng.
- Khi Kí Chủ đạt được mồi lửa Vạn Thú Viêm, thúc dục nồi Huyền Vũ nấu nướng Phật nhảy tường, có cơ hội giải độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận