Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2509: Yêu cầu được đánh! (1)

Chùm sáng bắn ra từ trong động khiến cho Hạ Thiên giật mình. Nàng không do dự bộc phát Pháp Tắc Không Gian ra, thân hình xê dịch bay trở về bên cạnh Bộ Phương.
Chùm sáng màu đen kia đi đến đâu, hư không băng liệt đến đó, đáng sợ một cách dị thường!
- Đây là cái gì!
Ánh mắt Hạ Thiên co rụt lại, hít một hơi lạnh.
Nàng cảm nhận được một thứ vô cùng kinh khủng!
- Cái này…
Mắt Bộ Phương nhíu lại, nhìn quả cầu đen quen thuộc kia đều đang dần rạn nứt, không ngừng có sinh linh đen nhánh chui ra.
Những sinh linh này có thể là vừa mới sinh ra nên khí tức khá yếu, mạnh nhất cũng chỉ ở mức độ của Bán Thần thôi.
- Đây chính là sinh linh cổ quái mà Thần Hoàng nói.
Bộ Phương nói.
- Nhiều như vậy sao?
Hạ Thiên cũng bị giật mình, nàng vẫn cho là Thần Hoàng cao tuổi, cho nên sợ bóng sợ gió. Xem ra không phải là như thế rồi.
Bộ Phương chắp tay, đôi mắt hơi nhíu lại.
Nơi này là di tích Thiên Thần, tuy nhiên lại bị nhiều sinh linh màu đen kia chiếm cứ như vậy, đúng là không phải một tin tốt.
Xoạt xoạt xoạt.
Những sinh linh màu đen kia bắt đầu thôn phệ. Thậm chí còn không lưu tình mà cắn cả đồng loại.
Một màn này vô cùng hung tàn, giống như cắn xé lẫn nhau để có được người mạnh nhất.
- Rốt cuộc là sinh linh này tới từ nơi nào mà cổ quái như vậy?
Sắc mặt Hạ Thiên nghiêm trọng.
Uỳnh…
Tâm thần Hạ Thiên nhất động, thần thức chấn động hư không.
Sau một khắc, giơ tay lên quét ra.
Uỳnh…
Hư không liên tục nổ tung. Pháp Tắc Không Gian lan tràn hướng về phía sinh linh kia.
Phốc phốc.
Một tiếng vang nhẹ nổ ra.
Những sinh linh này vốn dĩ không quá mạnh, thôn phệ đồng loại nhưng cũng chỉ đạt tới trình độ Thần Chi. Đối mặt với sự công kích của Hạ Thiên, bị diệt là điều dễ như trở bàn tay.
Một trận khói đen mờ mịt tràn ra.
Những sinh linh màu đen trong quả cầu kia đều sụp đổ!
Uỳnh!
Trong động, tiếng nổ khủng bố vang vọng ra. Trụ sáng đen phóng lên tận trời, thể hiện rõ trong động này có một thứ vô cùng kinh khủng!
- Đó là mục đích mà Điền Thu nói tới, chỗ này có đồ vật mà Thiên Thần lưu lại. Điền Thu và ba huynh đệ kia cũng đã bước vào bên trong rồi…
Hạ Thiên nói.
Trong đôi mắt này thoáng vẻ nghiêm trọng.
- Ừm, nếu trong động kia có một nhân vật lớn thì sợ là Điền Thu với ba huynh đệ kia không gặp may rồi.
Bộ Phương khẽ nói. Hắn chắp tay, đi chậm rãi.
Những sinh linh kia bị Hạ Thiên nghiền nát, thế mà bây giờ lại đang chậm rãi khôi phục lại như cũ.
- Đánh không chết? Sức hồi phục mạnh như vậy sao?
Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, thực lực của sinh linh này đúng là không yếu.
Uỳnh…
Bộ Phương giơ ngón tay lên, búng Thần Hỏa ra.
Thần Hỏa màu bạc như mặt trời gay gắt trong bóng đêm vô tận, chiếu rọi tất cả mọi thứ.
Uỳnh!
Ngọn lửa nhất thời lan tràn ra, cháy hừng hực bao trùm toàn bộ những sinh linh kia.
Xì xì xì…
Dưới sự đốt cháy của Thần Hỏa, những sinh linh này ngay lập tức hóa thành tro tàn.
Hạ Thiên hơi kinh ngạc nhìn Bộ Phương, ngọn lửa vừa rối khiến tim nàng đập rất nhanh. Uy lực ngọn lửa đó của Bộ Phương… thế mà lại càng ngày càng mạnh.
- Đi thôi, chúng ta vào xem.
Bộ Phương nói.
Hạ Thiên cũng gật gật đầu, bọn họ không thể làm như không thấy cái động bí mật đó.
Nếu thật sự những sinh linh này thôn phệ lẫn nhàu không chừng sẽ là sự tồn tại còn kinh khủng hơn cả Huyết Thú, hắc ám và mãnh liệt.
Bộ Phương và Hạ Thiên đi vào bên trong động, chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Một bước vào trong, Bộ Phương và Hạ Thiên đều cảm giác được một áp lực vô cùng nặng nề đè xuống. Khí đen không ngừng lan tràn. Nhưng dưới sự chống đỡ của Thần Hỏa, những khí đen này không thể xâm nhập được vào bọn họ.
Uỳnh!
Giống như một thiên thạch rơi xuống.
Khí đen biến mất không thấy gì nữa, tầm nhìn trước mắt đã thoáng hơn. Mùi máu tanh nồng đậm bốc tới, khiến lỗ chân lông của Bộ Phương và Hạ Thiên đều co rụt lại.
Đập vào mắt thấy một vùng máu, thi thế bị tàn phá, hành lang với rất nhiều hài cốt.
Một màn này khiến Bộ Phương có chút yêu cầu. Giống như đoàn sứ giả của Thái Thản Thần bị diệt toàn bộ.
- Đó là xương Thiên Thần à?
Ánh mắt Hạ Thiên ngưng tụ, khóa chặt tại chính giữa động.
Chỗ ấy có một xương ngón út lơ lửng ở đó, mảnh xương đó vô cùng huyền ảo.
Bên cạnh mảnh xương ngón út là một giọt máu lơ lửng, máu bên trong cũng đang dịch chuyển.
- Xương Thiên Thần, máu Thiên Thần, không thể tin là có thể thấy được ở đây! Xem ra tin tức của Điền Thu là chính xác…
Hạ Thiên nói, nhưng lại hơi nghi ngờ một chút. Điền Thu và ba huynh đệ kia đã vào trong này rồi, vậy thì bọn họ đâu?
Bọn họ nhìn thấy xương Thiên Thần mà không thể bỏ mặc nó ở đấy được.
- Ta ở đây này.
Đột nhiên, toàn bộ động phát lên một âm thanh. Sau đó bóng người Điền Thu chậm rãi đi ra từ bóng tối, sau lưng hắn là ba huynh đệ kia.
Ba huynh đệ này cúi thấp đầu, không thấy rõ bộ dạng lắm.
- Điền Thu?
Ánh mắt Bộ Phương và Hạ Thiên di chuyển dừng trên người Điền Thu.
Sắc mặt hắn vẫn dịu dàng ôn hòa như thường ngày, nhìn Bộ Phương và Hạ Thiên.
- Các ngươi muốn tìm cái này à? Cái này mới là bảo bối thực sự của động này, bản chép thư tay của Thiên Thần.
Điền Thu giơ tay lên, trong lòng bàn tay hắn có một tấm da dê đã cũ nổi lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận