Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1609: Một đao... Trảm Tiên! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nói cho ta biết... Con chó kia đang ở đâu?
Phong thành chủ từ trên cao nhìn xuống Bộ Phương, cả người ông ta đều tản ra một luồng khí tức đáng sợ.
Hơi thở kia cực kì cường đại khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy run sợ.
Biến cố này xảy ra nằm ngoài suy đoán của mọi người, nhưng khi Phong thành chủ nói ra những lời này thì bọn họ lập tức cảm thấy được tha thứ.
- Thì ra... Phong thành chủ tới là để tìm chó.
- Không hổ là tên tông sư thịt chó, con chó ở tầng thứ năm đã bị ăn thịt rồi, Đại Ma Vương vẫn còn chưa biết tin tức của nó nữa...
- Con chó này có thể khiến Phong thành chủ nhớ tới, chắc chắn nó phải là một con chó bất phàm!
...
Các khán giả nhanh chóng tỉnh táo lại, nhất thời tất cả đều bùng nổ, họ bắt đầu thảo luận liên tục sau khi nghe được lời của Phong thành chủ.
Mộng Kỳ nghe được lời bàn tán của các khán giả cũng cảm thấy dở khóc dở cười...
Con chó này đúng là bất phàm, nhưng mà con chó này... sao Phong thành chủ dám ăn!
Áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương đã chuyển sang màu đỏ sẫm, đôi cánh sau lưng cũng dài ra.
Cả người hắn tiến vào trạng thái cảnh giác.
- Tất cả... đều im miệng cho ta!
Tiếng quát lạnh lùng cất lên vang dội khắp quảng trường.
Mỗi vị khán giả đều ngậm miệng lại, họ không dám nói lời nào, càng không dám tranh luận.
Uy thế của Phong thành chủ vô cùng đáng sợ.
Sao bọn họ dám không vâng lời.
Xung quanh an tĩnh lại, ánh mắt của Phong thành chủ rơi vào người Bộ Phương.
- Nói đi... Nếu không thì kết quả ngươi tự biết.
Phong thành chủ lãnh đạm nói.
Một âm thanh xé gió vang lên.
Thân hình của Mộng Kỳ trôi bồng bềnh ở trên lôi đài, mái tóc dài bay lất phất, đẹp đến không thể diễn tả, quả thật là quyến rũ như nữ thần vậy.
- Phong thành chủ... Ngươi cũng đến đây rồi.
Mộng Kỳ thản nhiên nói.
- Ngươi muốn tìm con chó kia, vậy hãy tìm nó bằng bản lĩnh của mình... Sao lại đi làm khó một đầu bếp nhỏ cơ chứ.
- Tên đầu bếp này và con chó kia có quan hệ không tầm thường... Đồng Vô Địch đã nói qua, ngươi ắt hẳn biết, nếu không ngươi cũng sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
Phong thành chủ liếc Mộng Kỳ một cái, thản nhiên nói.
- Vậy thì ngươi cũng nên dùng thủ đoạn ôn hòa hơn.
Mộng Kỳ cau mày nhìn về phía Phong thành chủ.
- Dù gì ngươi cũng là Tiên Thành thành chủ của Tầng Thứ Năm, phong thái cũng cần phải có chứ nhỉ, khi dễ một tên Nhất phẩm Tiên Trù như vậy thật sự không hợp lý.
Phong thành chủ hít một hơi thật sâu.
- Tên tiểu tử này có quan hệ với con chó kia... Ta chỉ muốn biết con chó kia đang ở nơi nào mà thôi!
Phong thành chủ lạnh lùng nói, trong giọng nói đã ẩn chứa sự mất kiên nhẫn.
Mộng Kỳ càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, đây không giống như tác phong bình thường của Phong thành chủ.
- Tại sao ngươi lại nóng lòng đi tìm con chó đó... tại sao ngươi lại cuống cuồng lên như vậy?
Mộng Kỳ hít một hơi thật sâu và nói.
Oanh!
Lời này vừa thốt ra, trái tim căng thẳng của Phong thành chủ cuối cùng cũng run lên.
Khí tức kinh khủng bộc phát từ trên người ông ta.
Hai tròng mắt mở lớn như muốn nhìn thấu không trung, ông ta trợn mắt nhìn Mộng Kỳ.
- Không có tại sao gì hết! Ta nóng lòng lúc nào! Ta chỉ là muốn tìm được con chó kia thôi!
Phong thành chủ quát lên.
Giờ phút này, mọi người xung quanh đều hít hà.
Trạng thái của Phong thành chủ hơi kỳ lạ, lại còn hung dữ với nữ thần Mộng Kỳ, kể cả có là thành chủ Tầng Thứ Năm cũng không được...
Có một người hâm mộ cuồng nhiệt của Mộng Kỳ muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng thì hắn lại bị ánh mắt của Phong thành chủ trừng cho mất hết can đảm.
Thật quá đáng sợ mà...
Tông sư thịt chó, thật là... quá đáng sợ!
Mộng Kỳ dấy lên sự cảnh giác trong lòng, Phong thành chủ thật sự rất kỳ quái, sự kỳ lạ này khiến cho nàng ta không khỏi cảnh giác.
- Không nên cản ta... đừng ép ta động thủ với ngươi!
Phong thành chủ uy nghiêm nói.
Tiếng vù vù vang lên, một thái đao đột nhiên rơi vào trong tay Phong thành chủ.
Uy thế của thái đao kia vô cùng ác liệt, trong nháy mắt nó xuất hiện thì lập tức tỏa ra uy áp khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ.
- Là Cực phẩm Tiên Cụ!
- Thật là một thái đao mạnh mẽ... Nếu có được thái đao này thì sẽ không cần lo lắng về tài nghệ nấu nướng nữa!
- Đó là thái đao cực phẩm... Cả Tiên Trù Giới cũng không có được bao nhiêu đâu!
...
Cho dù có sợ hãi trước uy thế của Phong thành chủ thế nào đi chăng nữa thì các khán giả vẫn bàn tán xôn xao.
Những đầu bếp đứng dưới lôi đài Tiên Trù đã sớm tránh xa, họ không khỏi nhíu mày quan sát tình huống ở trong sân.
Tình huống này... Hình như hơi phức tạp.
Phong thành chủ phải đối phó với Đại Ma Vương, nhưng Mộng Kỳ thành chủ lại bảo vệ Đại Ma Vương.
Mối quan hệ này thật sự... Chậc chậc chậc.
- Ngươi sẽ xuất thủ với ta à?
Tiên Bào của Mộng Kỳ thành chủ bay bay, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Phong thành chủ, nàng ta lạnh lùng mở miệng.
Thái đao trong tay Phong thành chủ không ngừng xoay tròn, xé nát hư không...
- Nếu ngươi tránh ra, ta sẽ không động thủ với ngươi... Nhưng nếu ngươi ngươi cố ý cản ta, ta sẽ không ngại mà xuất thủ...
Phong thành chủ nói.
- Ngươi... Thật sự rất kỳ quái.
Vào giờ phút này, Mộng Kỳ cuối cùng cũng xác nhận được Phong thành chủ có điểm gì đó rất kỳ lạ.
- Ngươi im miệng cho ta...
Hình như ông ta bị chọc giận, thân hình của Phong thành chủ lập tức biến mất.
Một giây sau, ông ta xuất hiện ở trước mặt Mộng Kỳ thành chủ.
Ánh mắt của Mộng Kỳ đột ngột co lại.
Tiên Bào xẹt qua, kình phong khủng bố ùa ra.
Xẹt...
Thái đao xoay tròn với tốc độ nhanh và đột ngột xuyên qua không khí.
Con người của Mộng Kỳ đột ngột co rút trong lòng nàng ta tự nhiên dâng lên một dự cảm xấu.
Nàng ta chỉ thấy thái đao kia biến hóa rất nhanh trong không trung, sau đó nó biến thành hàng ngàn thanh đao và rơi xuống, hóa thành một cái nhà tù bao phủ Mộng Kỳ thành chủ lại.
Oanh oanh oanh!
Mỗi một cú đánh của Mộng Kỳ thành chủ đều hận không thể phá tan cái nhà tù đao đấy ra.
Hai mắt Mộng Kỳ đầy vẻ sắc bén, cơn tức giận đang dâng trào trong lòng.
- Phong Quan Trường! Rốt cuộc ngươi đang tức cái gì! Thả ta ra ngoài!
Phong thành chủ lạnh lùng nhìn Mộng Kỳ một cái, ông ta không nói gì mà lướt qua người Mộng Kỳ thành chủ, xuất hiện ở trước mặt Bộ Phương.
Áo choàng lông vũ màu đỏ sẫm trên người Bộ Phương tỏa ra ánh sáng rực rỡ, ngăn cản uy áp lại.
- Nói đi... Ngươi vẫn còn chưa nói...
Phong thành chủ lại ra vẻ trịch thượng, bình thản hỏi.
Mặt của Bộ Phương không cảm xúc, trông vô cùng lạnh lùng.
Khói xanh nhẹ nhàng lượn lờ ở trong tay hắn.
Sau đó, Long Cốt Thái Đao xuất hiện...
Một tiếng rồng gầm vang lên, Long Cốt Thái Đao tỏa ra ánh sáng màu vàng, nó hóa thành Đại Khảm Đao và được Bộ Phương gác lên trên vai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận