Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2661: Cẩu gia... Hóa người? (1)

Hả?
Một con Hắc Cẩu mập mạp?
Thân hình khổng lồ của Hồn Thập Tam che khuất cả bầu trời, thậm chí còn to lớn hơn lúc trong hình thái của Thái Thản Thần Hoàng nữa, đầu của hắn ta gần như muốn xuyên thủng cả bầu trời rồi xông vào tinh không trong vũ trụ.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn nhìn thấy con chó kia.
Con Hắc Cẩu đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta kia.
- Thật đúng là một con chó mập mạp...
Hồn Thập Tam nheo mắt lại, có một tiếng ầm vang phát ra từ trong cái miệng rộng lớn của hắn ta, đây chính là giọng nói của hắn.
Lực hút trong miệng không hề yếu đi, vẫn đang phun trào không ngừng, hắn ta muốn nuốt chửng con chó mập mạp Cẩu gia này vào trong miệng.
Trên thực tế, đối với Hồn Thập Tam mà nói thì con Hắc Cẩu này lại không được lớn lắm, thậm chí cho vào miệng còn không đủ nhét kẽ răng nữa.
Đây chính là chỗ kinh khủng của Bạo Thực Hồn Chủ, bọn họ có thể ngấu nghiến hết tất cả mọi thứ, nuốt chửng cả bầu trời và mặt đất, ngược lại có phần giống với Thao Thiết.
Cẩu gia?
Trước tòa nhà Lạc gia.
Đôi mắt của Tiểu U hơi nheo lại.
Nàng đang đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà, chiếc váy dài màu đen nhánh bay lất phất theo làn gió thổi.
- Cẩu gia xuất thủ cũng vô dụng thôi... Hồn Thập Tam này đã là Hồn Chủ rồi, có lấy Thiên Thần cốt ra để áp chế cũng vô dụng.
Hạ Ấp Thần Hoàng cười khổ rồi nói.
Hắn ta cũng không quá coi trọng Cẩu gia.
Hắn ta cảm thấy thủ đoạn duy nhất mà Cẩu gia có thể đối phó với Hồn Thập Tam chính là thanh Thiên Thần cốt kỳ lạ kia.
Tuy nhiên, ngay khi hắn ta vừa nói dứt lời thì Cẩu gia đã răng rắc mấy tiếng mà cắn Thiên Thần cốt vỡ nát ra.
Cảnh tượng này vừa xuất hiện.
Hạ Ấp Thần Hoàng mở to mắt như thể bị kinh hãi mà ngồi bật dậy.
Tình huống gì thế này?
Cẩu gia muốn làm gì? Sao lại… cắn nát Thiên thần cốt chứ?
Rầm rầm rầm!
Trận doanh của nhân loại chiến đấu với trận doanh của Hồn Ma hừng hực như lửa, bởi vì có món đậu phụ thối nên phe nhân loại chiếm được một chút ưu thế.
Tuy nhiên, cường giả nhân loại vẫn có hơi không đủ sức đối đầu với Tự Hào Hồn Ma.
Có lẽ chỉ dựa vào đậu phụ thối thì mới có thể miễn cưỡng chống cự được mà thôi.
Bây giờ, dù là phe nhân loại hay phe Hồn Ma thì trên thực tế, bọn họ đều đang chờ đợi tình hình chiến đấu trên chiến trường chính.
Trận chiến đó mới liên quan đến thắng bại cuối cùng của cuộc chiến cuối cùng này.
Chỉ cần Bạo Thực Hồn Chủ có thể ra tay thì chắc chắn bên phe nhân loại sẽ không còn ai có thể chống lại được.
Răng rắc răng rắc.
Thiên Thần cốt đã vỡ tan tành vì bị Cẩu gia cắn nát.
Nhai nuốt một lúc.
Phần cặn của Thiên Thần cốt biến thành một luồng ánh sáng giống như nước nhỏ vào trong miệng Cẩu gia.
Thịt mỡ toàn thân Cẩu gia đều đang run rẩy.
Bên dưới.
Bộ Phương đang ngồi xếp bằng, hắn từ từ mở mắt ra rồi liếc về phía Cẩu gia, hắn thở ra một hơi.
Bộ Phương hơi ngẩn ra như thể hắn cũng đang nghi ngờ về việc Cẩu gia xuất thủ.
Tuy nhiên, bây giờ... Đây không phải là những điều mà Bộ Phương phải nghĩ tới.
Điều hắn phải nghĩ bây giờ là... Làm thật tốt các món ăn cho khảo hạch.
Chỉ sau khi làm tốt món ăn khảo hạch thì tu vi của hắn mới có thể đột phá, sau đó mới có cơ hội chiến đấu cùng với nhân vật cấp Hồn Chủ.
Vì vậy, Bộ Phương đã dằn lòng lại.
Xung quanh, Trù Thần Sáo Trang đang lơ lửng và phiêu đãng bất định.
Bộ Phương hơi nheo mắt lại.
Vừa tiến vào trạng thái nấu nướng, Bộ Phương đã hoàn toàn không để ý đến chuyện bên ngoài mà chỉ chú tâm vào việc nấu nướng.
Rầm rầm...
Hắn huy động Long Cốt Thái Đao.
Bộ Phương bắt đầu khảo hạch.
...
Hồn Thập Tam nheo mắt nhìn con chó mập này.
Bất kể hắn ta có hút vào như thế nào đi nữa, đá vụn xung quanh cũng đều bị hắn ta hút vào miệng, hắn ta hít một hơi thật sâu, thậm chí khiến cho cả thiên địa đều hội tụ thành một cơn bão lớn quét qua, ảnh hưởng đến sự cân bằng năng lượng của thiên địa.
Thế nhưng con chó này vẫn thờ ơ.
Con chó này... Có gì đó rất kỳ lạ!
Nhưng mà, cho rằng gặm một thanh Thiên Thần cốt thì đã dám đánh một trận với Hồn Chủ rồi sao?
Bây giờ, chó không biết tự lượng sức mình nhiều đến như vậy sao?
Ánh mắt của Hồn Thập Tam ngưng trọng lại, ánh sáng màu đỏ rực nở rộ.
Sau đó, hắn ta từ từ giơ móng vuốt lên.
Đó là móng vuốt được bao phủ bởi Trùng Lân Giáp. Trùng Lân Giáp được ngưng tụ bởi năng lượng của bản thể Hồn Ma và nó cũng là một thể với bản thể của Hồn Ma.
Vô cùng kiên cố, có thể sánh ngang với thần binh lợi khí trong vũ trụ.
Ầm ầm...
Cơ thể cao lớn vạn trượng của Hồn Thập Tam giơ móng vuốt lên, móng vuốt giống như một ngọn núi lớn che khuất cả bầu trời mà đập về phía Cẩu gia.
Cẩu gia cắn nát Thiên Thần cốt.
Sau đó... hắn ta ợ một tiếng, có hơi ghét bỏ mà cau mày một cái.
- Vẫn là món sườn xào chua ngọt của tiểu tử Bộ Phương ngon hơn...
Cẩu gia thở dài rồi nói.
- Ta cảm thấy... Thịt chó có thể còn ngon hơn ...
Hồn Thập Tam lạnh lùng nói.
Vừa nói dứt lời, móng vuốt của hắn ta đã tới gần trong nháy mắt, mang theo khí tức đáng sợ và uy áp khiến cho người ta phải rùng mình.
Ầm ầm!
Cẩu gia ngẩng phắt đầu lên, trong đôi mắt bộc phát ra hàng ngàn vạn tia sáng sắc bén.
- Thịt chó?
Cẩu gia cười lạnh.
Đối mặt với một trảo của Hồn Thập Tam.
Thịt trên khắp toàn thân của Cẩu gia đều đang run lên, bắt đầu từ cái mông mập mạp, mà chồng chất lên phía trước thân.
Cuối cùng, miệng chó mở to ra như thể có một nguồn năng lượng hùng vĩ đang ấp ủ trong miệng hắn ta.
Khi năng lượng ấp ủ đạt đến mức tối đa thì hoàn toàn náo động lên.
Đối mặt với móng vuốt to lớn che phủ cả bầu trời đang vỗ xuống.
Cẩu gia há mồm... Bộc phát ra... Một tiếng chó sủa!
Gâu!
Ban đầu, tiếng chó sủa này chỉ là tiếng sủa bình thường, nhưng khi nghe kỹ thì lại giống như tiếng rồng gầm, tiếng phượng hoàng gáy, dường như làm thức tỉnh Tuyệt Thế Hung Thú mang theo sự đáng sợ khiến cho cả vũ trụ phải chấn động!
Bành bành bành !
Đôi mắt đỏ au khổng lồ của Hồn Thập Tam đột nhiên co rụt lại.
Hắn ta kinh ngạc phát hiện một trảo này của hắn ta lại không thể đánh xuống được.
Bị khí thế từ tiếng chó sủa vừa rồi của Cẩu gia đẩy đi!
Một tiếng chó sủa mà lại chặn đứng được một trảo của Hồn Chủ?
Hắn ta là Hồn Chủ! Đổi thành Hỗn Độn Vũ Trụ của nhân loại thì đó chính là một vị cường giả cấp bậc Thiên Thần!
Con chó này... Dựa vào cái gì mà có thể ngăn cản?
Vù...
Các đường vân huyết sắc lan tràn trên cơ thể của Cẩu gia.
Thân hình Cẩu gia lập tức trở nên thon thả hơn hẳn.
Dần dần...
Xoẹt một tiếng.
Thời gian như ngừng trôi.
Cẩu gia nhe răng trợn mắt, vô cùng hung dữ.
Bành!
Hắn ta bắn phụt ra giống như một viên đạn pháo, trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước móng vuốt kia, hắn ta giơ Linh Lung Cẩu Trảo lên rồi hung hăng mà đập lên phía trên móng vuốt của Hồn Thập Tam.
Một tiếng ầm vang rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận