Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2488: Trộm Thiên Thần cốt? (2)

Notice: Undefined offset: 216
Chỉ có một con Hắc Cẩu có thực lực Cao Đẳng Thần Chi, Hắc Cẩu kia từng cầm Thiên Thần cốt đánh chết một Nhất Tôn Trung Đẳng Thần Vương.
Nhưng đó là mượn dùng uy lực của Thiên Thần cốt.
Mà lúc này đây.
Thượng Đẳng Thần Vương của đoàn sứ giả đã cho hắn thực lực tạm thời để phong tỏa uy lực Thiên Thần cốt.
Thiên Thần cốt mất đi uy lực, chỉ có Hắc Cẩu Cao Đẳng Thần Chi, cùng với một vị Bán Thần yêu nghiệt, tính là cái gì?
Trong con ngươi vị Trung Đẳng Thần Vương này lộ ra sự ác liệt.
Ngay sau đó
Giơ lên nắm đấm.
Một quyền nện lên cửa pha lê.
Thiên Thần cốt, ta đến đây!
Trong lòng Thần Vương rít gào.
Một quyền mang theo lực cực lớn, hung hăng nện lên cửa pha lê của tửu lâu.
Ầm một tiếng.
Trên mặt kính pha lê phát ra chấn động kịch liệt.
Sau đó… không hề hao tổn gì.
Thần Vương:?
Vậy mà không bị phá vỡ?
Có sai sót gì chăng?
Một quyền của hắn có thể phá núi, sao lại không phá vỡ được một cái cửa pha lê.
Không được, làm lại một lần nữa!
Thần Vương hít sâu một hơi.
Trên nắm tay, tập trung thần lực.
Một quyền nện mạnh xuống.
Hư không giống như bị đánh ra một cái hố.
Ầm!
Quyền thứ hai nện lên thủy tinh.
Không khí thoáng có chút xấu hổ.
Vị Thần Vương này vội ho một tiếng, nhìn thấy pha lê phẳng phiu không có một vết nứt nào, khóe miệng giật giật .
Xoay người đứng lên.
Dừng ở nóc nhà, vẫn nên phá cửa mà đi vào thôi.
Đi tới cửa, Thần Vương nâng tay lên, đặt lên trên cửa.
Két một tiếng.
Cửa tửu lâu chậm rãi mở ra .
So sánh với cửa pha lê đập không vỡ, cửa này có chút kỳ lạ.
Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều. Trung Đẳng Thần Vương bước vào tửu lâu quan sát một vòng.
Hắn rất tự tin, Thiên Thần cốt đã chắc chắn nằm trong tay hắn.
Hiện tại chỉ sợ Hạ Ấp Thần Triều thủ vệ ngăn trở.
Bên trong tửu lâu có hơi tối.
Thần Vương bước vào trong đó, ánh mắt đảo qua.
Cái bàn, quầy hàng, vách tường, cây, dưới tàng cây có một con chó…
Hả?
Chó…
Trên lưng con chó kia đang đeo một cái cốt đầu màu trắng nhẵn nhụi .
Đúng là Thiên Thần cốt mà ban ngày hắn đã nhìn thấy
Hô hấp của Thần Vương đều trở nên dồn dập
Thiên Thần cốt!
Đúng là Thiên Thần cốt rồi!
Tâm thần của Thần Vương chuyển động.
Khí tức đáng sợ phát ra, bay về vị trí Hắc Cẩu đang nằm.
Đột nhiên.
Trong đêm đen, có một tia sáng bắn ra.
- Kẻ gây rối… Cút ra khỏi quán, lột sạch quần áo.
Thanh âm máy móc ở trong đêm đen vang vọng, làm cho người ta rùng mình.
Thần Vương quay đầu, chỉ là thấy được một khôi lỗi bằng sắt đang theo dõi hắn.
- Chi là một khôi lỗi…
Thần Vương khinh thường bĩu môi.
Chỉ thấy khôi lỗi kia lao đến như bay.
Thần Vương nâng tay lên, thần lực bắt đầu khởi động, khiến cho bàn tay hắn trở nên trong suốt.
Nhưng mà, rất nhanh, sắc mặt hắn liền thay đổi.
Bởi vì một chưởng này của hắn, khi đánh vào khôi lỗi lại tự động sụp đổ.
Một màn này làm Thần Vương sửng sốt.
Oanh!
Tiểu Bạch trở tay tát lên mặt hắn, Thần Vương lùi ra sau mấy bước.
Cái quỷ gì vậy?
Thế mà khôi lỗi này lại không bị ảnh hưởng thần lực và Pháp Tắc của hắn.
Hắn chính là Trung Đẳng Thần Vương lĩnh ngộ gần bốn trăm đạo pháp tắc!
Ở trong tửu lâu, Tiểu Bạch có thể không bị ảnh hưởng bởi Pháp Tắc Chi Lực.
Năng lực này thực biến thái.
Tuy nhiên, ngoài Pháp Tắc Chi Lực ra, Thái Thản Thần Tộc cũng có ưu thế sức mạnh trời sinh.
Rất nhanh, Trung Đẳng Thần Vương đã dùng sức lực mạnh mẽ đè Tiểu Bạch xuống dưới thân.
Lạch cạch.
Đèn tửu lâu bật sáng.
Cửa phòng bếp.
Một một thân ảnh gầy gò dựa vào trên cửa, mặt không chút thay đổi nhìn Trung Đẳng Thần Vương.
- Ngươi đang làm cái gì?
Bộ Phương nói.
Vị Thần Vương kia thấy được Bộ Phương, ánh mắt nhất thời ngưng tụ lại.
- Giao Thiên Thần cốt ra… Ta tha chết cho ngươi!
Khí tức đáng sợ trên người Thần Vương bùng nổ, khiến hư không vặn vẹo.
Hắn nhìn chằm chằm Bộ Phương, trong ánh mắt tràn ngập sự tham lam.
Cộc cộc cộc
Trên lầu.
Một trận tiếng bước chân tùy tiện vang vọng.
Sau đó, Tiểu U, Minh Vương Nhĩ Ha cùng đi xuống lầu.
Thấy được Thần Vương kia, vẻ mặt lập tức hiện lên sự ngạc nhiên.
Minh Vương Nhĩ Ha che miệng ngáp.
- Trời ạ, hơn nửa đêm còn có người đến lấy Thiên Thần cốt của chó ghẻ à?
- Thanh niên Bộ Phương, cần bổn vương ra tay không? Tên này có chút lợi hại, bổn vương giết chết hắn... Có thể phải mất hai canh giờ.
Minh Vương Nhĩ Ha nói.
Sắc mặt Bộ Phương kỳ quái liếc mắt nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái, lắc lắc đầu.
Sau đó nâng tay lên, chỉ chỉ vị Thần Vương kia đang đứng phía sau.
- Chờ ngươi giết chết hắn thì trời đã sáng rồi.
Bộ Phương chỉ Cẩu gia đang cầm Thiên Thần cốt, liếc mắt nhìn Trung Đẳng Thần Vương của Thái Thản Thần Triều kia.
Giọng ôn hòa mà tràn ngập từ tính ở trong tửu lâu vang vọng.
- Nghe nói có người muốn cướp Thiên Thần cốt của Cẩu gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận