Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1066: Canh của Mộc Chanh (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mỗi người đều mở to hai mắt, không dám thở mạnh. Bọn họ nghiêm túc quan sát, không biết Sở Trường Sinh hà khắc sẽ bình phẩm món ăn này như thế nào.
Sở Trường Sinh uống ngụm thứ nhất, con mắt biến đổi, ánh mắt sắc bén ban đầu dần trở nên mềm mại.
Ngay sau đó, không ngừng động muỗng, múc canh vào miệng.
Rất nhanh, Sở Trường Sinh đặt muỗng xuống, trực tiếp cầm chén sứ đổ canh vào miệng.
Lộc cộc lộc cộc.
Cổ họng nhấp nhô, trong mắt đều toát ra vẻ hưng phấn.
Hoa…
Đột nhiên đặt chén sứ xuống, mặt Sở Trường Sinh toát ra vẻ sảng khoái hài lòng.
Quá ngon, đúng là mỹ vị…
Sở Trường Sinh đắc ý nghĩ, ngay sau đó hắn cầm lấy muỗng múc phần tinh hoa của nguyên liệu nấu ăn trong chén canh ra.
Lộc cộc.
Tinh hoa của nguyên liệu nấu ăn vào miệng, có sự nóng hổi khác biệt rõ dệt với nước canh.
Những tinh hoa này đóng thành băng, băng tan trong miệng giống như muốn nuốt cả đầu lưỡi Sở Trường Sinh vào.
Tại sao có thể ngon như vậy!
Xoẹt!
Một tiếng nổ vang.
Quần áo trên người Sở Trường Sinh trực tiếp nứt toạc ra, lộ ra bắp thịt to lớn, run nhè nhẹ.
- Rất ngon!
Mặt Sở Trường Sinh đầy hưng phấn, toét miệng nói ra.
Mộc Chanh mỉm cười gật gật đầu với Sở Trường Sinh, hơi hơi khom người.
- Đạ tạ đại trưởng lão đánh giá.
Nói xong Mộc Chanh lại hướng về giám khảo phía sau.
Cẩn thận tỉ mỉ từng chút múc canh ra chén sứ.
Văn Nhân Thượng cười ha hả, nhìn Mộc Chanh, trên mặt toát ra vẻ đăm chiêu.
- Không ngờ tại hạ cũng có cơ hội đặc biệt được Mộc Chanh đích thân múc canh… cho dù có chết cũng đáng giá!
Canh của Mộc Chanh không phải có cơ hội uống, Văn Nhân Thượng đương nhiên là rất hưng phấn.
Đồng thời từ bộ dạng của Sở Trường Sinh có thể thấy Mộc Chanh đúng là danh phó kỳ thực.
Có thể làm cho Sở Trường Sinh nhanh chóng nứt áo như vậy… phải nói là vô cùng giỏi.
Xem ra lần này Bộ Phương gặp đối thủ thực sự rồi!
Ở nơi xa, Bộ Phương cũng hoàn tất nấu nướng, xoay ánh mắt rơi vào vị trí giám khảo.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của Văn Nhân Thượng, Bộ Phương gật gật đầu.
Ngay sau đó hắn cũng bưng Phật Khiêu Tường đi về phía giám khảo.
Ban giám khảo đều đang hạnh phúc uống canh của Mộc Chanh, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Đông.
Một tiếng vang nhỏ.
Phật Khiêu Tường của Bộ Phương đặt trên bàn.
Mọi người đều sững sờ, sau đó buông chén sứ xuống.
Bọn họ nhìn Bộ Phương, đầy đăm chiêu.
Canh của Mộc Chanh… rốt cuộc là ngon đến mức nào, có lẽ chỉ có người đã nếm thử mới biết được sự kiểm soát của canh đối với thành phần và hương vị đã đạt đến cực hạn.
Có thể tận dụng hoàn mỹ nguyên liệu nấu ăn.
Thêm một điểm nữa sẽ khiến mọi người chạnh lòng.
Có Huyền Cơ Đao thái nguyên liệu nấu ăn, đồ ăn của Mộc Chanh đúng là khiến người ta mê say.
- Tiểu đệ Bộ Phương, ngươi cũng uống một chén canh tỷ tỷ nấu đi. Mặc dù chúng ta đang trù đấu, nhưng không nhất thiết phải thành vẻ thù địch thế này.
Mộc Chanh mỉm cười.
Nàng múc một phần canh đưa cho Bộ Phương.
Bộ Phương sững sờ, nhìn Mộc Chanh một chút, sau đó đón nhận.
Nhưng Bộ Phương cũng không vội uống.
Mà liếc nhìn ban giám khảo một chút, sau đó nhìn Mộc Chanh, thản nhiên nói.
- Món ăn của ta, Thiên Phẩm Phật Khiêu Tường, hoàn thành.
Bộ Phương nói xong, vỗ tay, đẩy nắp Phật Đà ra.
Ban giám khảo và Mộc Chanh trong chớp mắt đã bị hấp dẫn.
Ở đó có ánh sáng lộng lẫy từ trong lọ sứ phát ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận