Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1216: Bộ lão bản, ngươi có làm được hay không vậy? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút biểu cảm mà nói.
Sau đó.
Thiên Huyền Hỏa cuồn cuộn bốc lên bay xung quanh người hắn, hóa thành một con rồng lửa gầm thét, nuốt chửng lấy hai tên cường giả Ma Hạt Tộc kia, thiêu rụi hoàn toàn trong tích tắc.
Kỹ thuật khống chế lửa mang lại cho Bộ Phương không chỉ là một kỹ thuật điều khiển hỏa lực điêu luyện, mà còn là một loại kỹ thuật tấn công để nghiền nát kẻ thù.
Đối với những kẻ có thực lực yếu hơn so với hắn, về cơ bản là có thể giết chết trong nháy mắt.
Tiêu Tiểu Long cảm nhận được cơ thể buông lỏng, sau đó đột nhiên từ trên mặt đất nhảy lên.
Hai mắt hắn đẫm lệ nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, trong lòng vô cùng kích động.
- Bộ... Bộ lão bản!
Tiêu Tiểu Long reo lên.
u Dương Tiểu Nghệ cùng Tiêu Yên Vũ cũng cầm tay nhau chạy từ đằng xa tới, đi tới bên cạnh Bộ Phương.
Bọn họ không thể ngờ được rằng bản thân còn có thể sống sót, tuy rằng rất ngạc nhiên nhưng bọn họ vẫn có chút vui sướng.
Bộ Phương nhìn u Dương Tiểu Nghệ càng lớn càng duyên dáng yêu kiều, đã cao gần đến cổ của mình, cũng không khỏi giật giật khóe miệng, vươn tay xoa đầu đối phương, sau đó mới nhìn về phía tên thống lĩnh của Ma Hạt Tộc đang ngồi trên ghế rồng kia.
Hắn bất ngờ thu hồi Tinh Thần Lực.
Khoảnh khắc vừa thu hồi xong.
Tiếng gào thét thảm thiết như lợn bị chọc tiết vang lên trong hoàng cung.
Ma Trù A Mạc ngã nhào trên mặt đất cách đó không xa đang ôm lấy hạ thể của mình, lăn qua lăn lại trên đất, tiếng rú thảm thiết như tê liệt, khiến người ta nghe xong đều cảm thấy có chút sởn hết cả gai ốc.
Có vẻ như... cũng thật sự rất đau.
u Dương Tiểu Nghệ có chút xấu hổ khi nhìn thấy bộ dạng khổ sở kia, tuy nhiên ngay sau đó, cổ của nàng nghểnh thẳng lên.
Chuyện này hoàn toàn là những gì mà gã kinh tởm này đáng phải nhận!
Hắn mới là nguyên liệu nấu ăn, cả nhà hắn đều là nguyên liệu nấu ăn!
- Ngươi, cái nguyên liệu nấu ăn này! Chết tiệt!
Ma Trù A Mạc ôm chặt lấy thân dưới của hắn, cầm lấy con dao phay và đứng dậy khỏi mặt đất, khuôn mặt dữ tợn kinh khủng.
Cơn đau buốt như làm tê liệt phần thân dưới của hắn, khiến đôi mắt của hắn đầy sát ý, bây giờ hắn chỉ muốn dùng từng dao từng dao cắt để lóc thịt từ trên người của nguyên liệu nấu ăn kia xuống!
Bộp!
Một cái tát vỗ vào trên ghế rồng, tay vịn của chiếc ghế rồng lập tức không chịu nổi sức mạnh mà nứt vỡ.
Hạt Hà đứng lên khỏi chỗ ngồi, đứng từ trên cao nhìn xuống Bộ Phương đang ở dưới, khí tức đáng sợ tản ra từ trên người của hắn.
- Không phải nhân loại đại năng, ngươi cũng dám tới cứu người sao? Rốt cuộc là kẻ nào đã cho ngươi dũng khí như vậy hả?
Hạt Hà cười lạnh lùng.
Tinh Thần Lực của Bộ Phương rất mạnh mẽ, thế nhưng tu vi chân khí của bản thân lại chỉ là Thần Hồn Cảnh tầng thứ nhất.
Hạt Hà lại là cường giả Khư Ngục Bán Bộ Thiên Hư Cảnh, nếu quy đổi sang thực lực ở Đại Lục Tiềm Long, có lẽ gần như là thực lực của Thần Hồn Cảnh tầng thứ bảy.
Phần thực lực này có thể coi là bất khả chiến bại tại toàn bộ lãnh thổ Nam Cương này!
Hắn có đủ tư cách để kiêu ngạo trong khắp thiên hạ!
Một con kiến hôi loài người với thực lực Thần Hồn Cảnh tầng thứ nhất cỏn con, vậy mà lại dám ra vẻ ta đây ở trước mặt hắn!
- Ông chủ thối! Cẩu Gia đâu rồi? Để cho Cẩu Gia của ngươi dùng một chân tát chết tên khốn này!
Có vẻ như bởi vì Bộ Phương đã trở về nên u Dương Tiểu Nghệ như được tiếp thêm sức mạnh, trong lòng tràn đầy bất mãn đối với Hạt Hà đang đứng từ trên cao nhìn xuống kia, trực tiếp mắng chửi một tiếng.
Nha đầu kia gần như tin tưởng Cẩu Gia một cách mù quáng, dù sao... trong mắt của nàng Cẩu Gia tử chính là bất khả chiến bài.
Bộ Phương nhướng mày, nhìn u Dương Tiểu Nghệ một cái, mặt không chút biểu cảm.
- Lần này chỉ có ta cùng Nghê Nhan trở về, Cẩu Gia... Hắn tương đối bận rộn.
Bộ Phương giải thích.
Hắn đang nói sự thật... quả thực Cẩu Gia tương đối bận rộn, tên nhãi đấy đang bận ngủ.
u Dương Tiểu Nghệ cảm thấy vô cùng tiếc nuối vì Cẩu Gia không trở lại.
Nha đầu kia ngẩng đầu lườm Bộ Phương một cái, trong mắt tràn đầy vẻ không tin tưởng.
- Ông chủ thối, ngươi làm được không?
Bộ Phương hít sâu một hơi, hắn cảm thấy mình thực sự nên tìm thứ gì đó để chặn miệng nha đầu này lại.
Nha đầu kia càng ngày càng cao lớn, cũng trở nên càng độc miệng hơn rồi đấy.
- Lui về phía sau, đều đến bên kia với Nghê Nhan đi."
Bộ Phương không thèm để ý đến ánh mắt kỳ lạ của u Dương Tiểu Nghệ mà nhàn nhạt dặn dò.
Ở phía xa, Nghê Nhan mặc một chiếc váy lụa trắng, mỉm cười vẫy tay với đám người u Dương Tiểu Nghệ.
Khoảnh khắc đó, nụ cười xinh đẹp tuyệt mỹ khiến cho hô hấp của mọi người đều dừng lại.
Tiêu Tiểu Long luống ca luống cuống đi qua.
u Dương Tiểu Nghệ cũng vội vội vàng vàng chạy tới, trong miệng còn gọi một tiếng Nghê Nhan tỷ tỷ ngọt lịm.
Khóe miệng của Bộ Phương giật một cái, hắn cảm thấy địa vị của mình bị khiêu chiến trong ánh mắt.
- Bộ lão bản, ngươi cẩn thận một chút.
Tiêu Yên Vũ dịu dàng nhìn Bộ Phương, nhẹ nhàng dặn dò.
Điều này khiến cho Bộ Phương thoải mái hơn một chút, ít ra vẫn có người quan tâm tới hắn.
Bộ Phương gật đầu với vẻ kiêu ngạo, sau đó tiếp tục nhìn về phía Hạt Hà, thống lĩnh của Ma Hạt Tộc đang ở đằng xa.
Bùm bùm bùm!
Tuy nhiên, Hạt Hà vẫn không hành động.
Bốn phía của chính điện đều bị nổ tung.
Bốn luồng khí tức cường đại bộc phát ra, gió lớn kinh hoàng, cuốn theo minh khí nồng đậm tới đuổi giết Bộ Phương.
Hạt Hà lạnh lùng quan sát.
- Muốn cứu người... Trước qua ta Ma Hạt Tộc Tứ đại tướng cửa này a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận