Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1173: Bản Vương que cay… nhìn ngươi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Con mắt dọc trên trán Ma Dạ lập tức phát sáng rồi nổ tung, biến thành một khe rãnh không gian. Từ bên trong vết nứt có những móng vuốt gớm ghiếc vươn ra, như thể có một thứ gì kinh dị đang bò ra ngoài.
Tiếng cười điên cuồng của Ma Dạ còn chưa tan hết, thân thể của Ma Dạ đã bị xé nát.
Thân thể hắn ta bị đứt ra làm đôi, tiếng cười của hắn ta lập tức đột ngột dừng lại. Ngay sau đó, tiếng cười ấy biến thành một tiếng rống kinh hoàng.
Đầu của tất cả mọi người trong Thao Thiết Cốc đều rung lên, mỗi người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Khung cảnh trước mắt bọn họ rất kinh khủng, làm cho mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng ra được. Trước đây, họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng đến như vậy.
Con người vỡ ra rồi lại biến thành một khe hở. Khủng khiếp hơn nữa là còn có nhiều sinh vật đáng sợ leo ra từ khe nứt ấy.
Cẩu gia nằm rạp trên mặt đất, đưa mắt lên nhàn nhạt nhìn thoáng qua thứ kinh khủng đang chui ra khỏi khe hở của Ma Dạ. Cẩu gia nhếch miệng, lẩm bẩm một tiếng gì đó.
Dường như Cẩu gia không quan tâm đến sự tồn tại của thứ kinh khủng sắp bò ra khỏi khe nứt ấy. Thậm chí nó còn có chút khinh thường.
Sắc mặt Minh Vương Nhĩ A ảm đạm một chút, một tia sáng đen nhánh lơ lửng trong không trung, đánh vào hư không.
Hắn ta nhẹ nhàng thở ra, lấy ra một que cay, há miệng cắn một cái.
Minh Vương chắp tay, đứng trong không trung, cách hắn ta không xa có xuất hiện vết nứt, sau đó nó chậm rãi xé toạc ra.
Lúc này trong lòng Minh Vương Nhĩ A cảm thấy có chút tức giận, vì Ma Dạ chơi đùa hắn ta như thế khiến hắn ta cảm thấy rất xấu hổ.
Hơn nữa, bây giờ hắn ta muốn xem xem Ma Dạ còn giở trò gì đùa nghịch nữa, là chi chủ Minh Khư, hắn ta có niềm kiêu ngạo của Minh Vương.
Tiếp theo có tên nào xuất hiện đi chăng nữa thì đều phải chống chọi với sức mạnh kinh khủng của hắn ta.
Ầm ầm!
Lúc này trong Tiềm Long Đại Lục, Đại Đạo Pháp Tắc dường như đã bắt đầu sụp đổ. Nguyên nhân là do sau khi nguyên bản Đại Đạo Pháp Tắc hoàn hảo ban đầu bị hủy ở Tinh La Thiên Bàn, về sau lại bắt đầu xuất hiện thêm lỗ hổng. Những cường giả không ngừng tấn công lỗ hổng ấy, họ muốn xé rách Tiềm Long Đại Lục một cách triệt để hoàn toàn.
Vốn dĩ lúc đầu Đại Đạo Pháp Tắc của Tiềm Long Đại Lục cũng không được xem là mạnh lắm. Bây giờ… lại xuất hiện thêm lỗ hổng thì càng làm cho nó yếu ớt hơn.
Xoạt xoạt xoạt.
Không trung bị xé nứt ra.
Sau đó, đầu của một con quái vật to lớn bò ra khỏi khe hở.
Cơ thể con quái vật hiện ra với màu xanh đen, thân thể giống như một con sư tử dữ tợn. Có một miệng hở trên đầu con sư tử ấy, trong miệng có một tròng mắt đang di chuyển quay tròn.
Sau khi tam nhãn Cuồng Sư chui ra từ trong khe hở, nó đứng ngạo nghễ trong không trung, móng vuốt hung hăng của nó đập vào không khí, làm cho không khí xung quanh rung động rồi vỡ nát.
Gầm!
Tiếng rống của nó vang vọng cả bốn phía.
Trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy muốn run lên.
Tiếng rống của con sư tử này như đang gầm ghét trong lòng bọn họ, làm thân thể bọn họ mềm nhũn ra, không ngừng run rẩy.
Thật là một tiếng rống khủng khiếp, bên trong tiếng rống ấy có áp lực, giống như một tảng đá cao như ngọn núi lớn đè lên trong lòng bọn họ, làm bọn họ như không thể thở nổi.
“Nhất Tộc Ma Nhãn Khư Ngục… Tam nhãn Cuồng Sư? Linh thú của Thiên Hư Cảnh?”
Minh Vương Nhĩ Ha nhàn nhạt nhìn con Cuồng Sư này, ngậm một que cay, sắc mặt lạnh nhạt không quan tâm.
“Nếu thật sự là tam nhãn Cuồng Sư, đương nhiên là nó đi theo cường giả Nhất Tộc Ma Nhẫn?”
Ánh mắt của Minh Vương tang thương mà lạnh lùng.
Nguyên nhân bởi vì Ma Dạ đã làm cho Minh Vương Nhĩ Ha đối với Nhất Tộc Ma Nhãn không có ấn tượng tốt gì.
Quả nhiên là sau lưng tam nhãn Cuồng Sư, giữa những khe nứt, có một bóng người chậm rãi đi ra, người này mặc bộ áo giáp đen tuyền, trên đỉnh đầu có hai cái sừng nhọn từ từ uốn lượn xuống.
Hùng vĩ và đáng sợ, đây là cảm giác đầu tiên của mọi người đối với bóng người này.
Tuy nhiên, Minh Vương, Cẩu gia đối với bóng người này cũng không cảm thấy đặc biệt cho lắm.
Bóng người ấy vừa bước ra, liền ngồi cưỡi trên tam nhãn Cuồng Sư. Ánh xanh đen của Cuồng Sư cùng khí chất đáng sợ phi thường làm choáng ngợp cả một phương trời đất.
“Rốt cục cũng đợi đến thời điểm… Tinh La Thiên Bàn vỡ nát, Tiềm Long Đại Lúc thiếu đạo… Không một ai có thể ngăn cản được Khư Ngục của chúng ta!”
Cường giả cười lạnh một tiếng. Khoảnh khắc sau đó, ánh mắt hắn ta liền lướt qua tất cả xung quanh.
Ngay cái nhìn đầu tiên thì ánh mắt của hắn ta liền dừng lại ở trên người Minh Vương Nhĩ Ha đang đứng gần hắn ta nhất.
Cường giả này biết Ma Dạ đã chết, hắn ta cảm thấy cũng có chút đáng tiếc. Dù sao Ma Dạ bên trong Nhất Tộc Ma Nhãn cũng là thế hệ hậu bối có thiên phú cực mạnh.
“Là người phương nào giết thiên tài Nhất Tộc Ma Nhãn...Ngoan ngoãn mau mau ra đây… Nhận lấy cái chết!”
Cường giả cưỡi trên tam nhãn Cuồng Sư, áp chế bốn phương, lạnh lùng nói.
Minh Vương Nhĩ Ha tinh nghịch nhìn nó, trên khóe miệng ngậm một que cay nhếch lên, nở một nụ cười mị hoặc. Nụ cười ấy làm cường giả kia cảm thấy trong lòng có cảm giác có chút rợn tóc gáy, kỳ quái.
Ầm…
Linh hồn còn lại của Ma Dạ trôi nổi ra khỏi thi thể vỡ vụn.
Nó lơ lửng bên cạnh thân người cường giả.
Cường giả kia cảm thấy có chút vui mừng, linh hồn còn sót lại của Ma Dạ vẫn chưa tiêu tan hẳn, sau khi bị thiêu cháy thì thần hồn lẽ ra đã bị đốt cháy đến cực hạn rồi.
Nhưng chỉ cần có linh hồn còn sót lại ở đó thì vẫn có cơ hội tái sinh.
Với tiêu chuẩn của Khư Ngục bọn họ thì vẫn có cơ hội làm được.
Ma Dạ mơ mơ màng màng. Bỗng nhiên, hắn ta trợn to mắt bởi vì hắn thấy được tam nhãn Cuồng Sư và cường giả tộc Ma Nhãn.
Tuy nhiên, Ma Dạ lại vô cùng kinh hãi. Hắn ta liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha ở xa, hắn ta thấy được sát khí bên trong đôi mắt của Minh Vương Nhĩ Ha.
Trước đây hắn ta chơi đùa Minh Vương, mượn cơ hội phá hủy Tinh La Thiên Bàn. Chắc chắn trong lòng Minh Vương cực kỳ tức giận, uy nghiêm của người đứng đầu thì không thể bị xâm phạm, hơn nữa hắn ta còn đùa giỡn Minh Vương, chi chủ Minh Khư thế mà xuất hiện ở Tiềm Long Đại Lục.
Tin này nhất định phải nói cho đại nhân.
Mặt mũi Ma Dạ tràn đầy nỗi hoảng sợ, há to miệng. Hắn ta nhìn về phía cường giả tộc Ma Nhãn, như muốn nói cái gì.
Tuy nhiên, Minh Vương chỉ ngậm que cay, giơ tay lên đối mặt với linh hồn còn sót lại của Ma Dạ.
Một làn sóng vô hình khuếch tán ra, khiến cho linh hồn còn sót lại của Ma Dạ đứng im tại chỗ, không để di chuyển, không để hắn ta nói ra thông tin gì.
“Ngươi dám đùa bỡn với bản vương… Không cần nói nhiều, bản vương tống ngươi xuống Địa Ngục, cũng xem là… luân hồi đi?” Minh Vương thản nhiên nói.
Ngay sau đó, một sức mạnh kinh khủng bùng phát trong cơ thể hắn ta.
Trong ánh mắt hoảng sợ của Ma Dạ, khoảng không sau lưng hắn ta bị xé toạc ra, một sức hút khủng khiếp từ trong khoảng không bay ra, lập tức hút Ma Dạ vào trong đó.
Ma Dạ giãy dụa, nhưng hắn ta không thể động đậy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận