Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 922: Cái này, vẫn là bị hỏng. (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương cảm thấy…… Khả năng sẽ như thế, rốt cuộc thân thể Kim Đao không mạnh bằng Cốt Đao mà.
Nhưng nếu … không phá vỡ nó thì sao?
Cẩu gia tựa hồ đã biết trong lòng Bộ Phương suy nghĩ gì, đảo mắt chó.
- Quan Cẩu gia đánh rắm…… Cũng không phải Cẩu gia ta đập nát.
Bành!!
Thanh kim loại quét ra, và các đường nét trên đó nhấp nháy, làm cho thanh giống như một thanh sắt nung đỏ.
Kim Đao không có thời gian để tránh né, chỉ cảm thấy một trận khủng hoảng khiến hắn ta cứng đờ, một cảm giác chết chóc lập tức bao trùm cơ thể, ngay sau đó, trước mắt hắn ta tối sầm.
Nơi xa.
Một bóng người đạp không mà đến, khoảnh khắc nhìn thấy cảnh tượng đó, sắc mặt thay đổi rõ rệt.
- Côn hạ lưu lang!!
Bóng người nổ tung, thân hình bước tới, tựa như co rút lại thành một tấc vội vàng đi tới.
Người này đội mũ rộng vành, dáng người vạm vỡ, râu tóc bạc trắng phiêu lãng, là Sở Trường Sinh đã tới rồi.
Giết người bảo vệ Thánh Địa là một tội rất nghiêm trọng!
Đến lúc bị Thiên Tuyền Thánh Địa trả thù, đơn giản không phải chuyện mà tửu lâu nhỏ này có thể chịu đựng được.
Dựa vào sinh linh Minh Khư sao? Việc đó căn bản không thể thực hiện được, trong Tiềm Long Vương Đình có rất nhiều thủ đoạn đối phó sinh linh Minh Khư.
Sau đó dựa vào con rối sắt đó?
Một vị hộ pháp nó có thể đối phó, nhưng mười hai người tên Kim Giáp Vệ còn lại lên cùng một lúc thì sao?
Cục sắt có thể đối phó?
Thánh Địa rất đáng sợ. Với tư cách là đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc, ông ta là người hiểu rõ nhất. Nếu không phải như vậy, ông ta cũng sẽ không đi ngàn dặm xa xôi tới rồi. Vì truyền thừa của Thao Thiết Cốc, nên ông chờ mong có thể mang tiểu nha đầu Tiểu Nha về.
Đôi mắt trắng xám của Tiểu Bạch nhấp nháy
Nó nghe được những lời nói về Sở Trường Sinh.
Nhưng mà……
Cây gậy trong tay không có chút nào dừng lại, phanh một tiếng, nó vụt qua trúng đầu Kim Đao, vỡ nát đầu ngay lập tức!
Gậy gộc đảo qua, thân hình kia của Kim Đao bị đánh bay dựng lên.
Tiểu Bạch một tay cầm côn, đâm ra như một mũi giáo đâm.
Lộc cộc lộc cộc!
Vô số côn ảnh bùng nổ, lần lượt ở trên thân Kim Đao, tàn tích của Kim Đao không ngừng lắc lư bay trong hư không.
Ong……
Gậy gộc thu hồi, đột nhiên đảo qua, khí áp khủng bố và kình phong thổi quét qua, mang đá vụn trên mặt đất đều là oanh tạc thành phấn.
Không khí phảng phất tại đây một khắc đều là đình chỉ lưu động.
Lúc này không khí như ngừng trôi.
Lúc này nhiều người cũng đã nín thở, chết lặng, trợn mắt há hốc mồm.
Nhiều thân thể Kim Giáp Vệ trần trụi nằm trên mặt đất choáng váng, thậm chí cả bộ phận riêng tư cũng bị quên không che.
Có người trầm mặc hồi lâu, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Bọn họ nhìn cục sắt dữ tợn đang đứng kiêu hãnh kia, run rẩy gần như tuyệt vọng.
Môi không ngừng run rẩy.
- Kim Đao hộ pháp…… Chết…… Đã chết?!
- Bị một cái cục sắt…… Một gậy đập nát đầu?!
- Trời ạ, đây là địa ngục! Chắc chắn là…
Vài tên Kim Giáp Vệ của Thánh Địa sống sót, vô cùng sợ hãi, cả người đều đang run lên.
Bọn họ khỏa thân, đứng dậy, cố gắng chạy trốn về phía xa.
Bùm!
Sở Trường Sinh rơi xuống đất.
Chắn trước mặt mấy tên Kim Giáp vệ kia, khí thế hắn vô cùng ảm đạm.
Ông ta ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt già nua dưới chiếc mũ.
Mấy tên Kim Giáp Vệ thấy hắn, đôi mắt đều co rụt lại.
- Sở Trường Sinh?! Ngươi……
Sở Trường Sinh nhàn nhạt liếc mắt nhìn mấy người này một cái, sau đó vươn tay, cơ bắp tay dày đặc nhẹ nhàng vỗ trên đầu thủ vệ kia.
Bành một tiếng, đầu tên thủ vệ kia nổ tung.
Với một cái búng tay, cơn gió mạnh đã di chuyển sang một bên.
Những thủ vệ còn lại đã bị hắn giết chết.
Không để lại bất kỳ ai sống sót.
Ánh mắt Tiểu Bạch lóe lên, nó không cảm giác được thù địch trên người Sở Trường Sinh, cho nên cũng không có làm gì. Cây gậy được thu gọn lại thành một cây ngắn, bị nó nhét vào vòng xoáy nước trong bụng.
Ong……
Hình dáng dữ tợn của Tiểu Bạch cũng từ từ thu liễm lại, các góc nhọn trên người lần lượt biến mất, khôi phục lại dáng vẻ ôn hòa.
Đôi mắt cũng là một lần nữa hóa thành màu tím.
Bành một tiếng.
Thân hình Kim Đao bị đập nát nằm trên mặt đất, nổi lên bụi.
Tiểu Bạch tiến về phía trước, từ từ đi về phía nhà hàng. Tiểu Bì như kim quang chợt lóe lên, xoa đỉnh đầu của Tiểu Bạch tròn vo.
- Tiểu tử Bộ Phương……Cẩu gia ta tính toán muốn ra tay dịu dàng một chút, nhưng mà tên béo kia không cho Cẩu gia ta cơ hội.
Cẩu gia miệng chó cười toe toét, có chút tiếc nuối nói, còn muốn tới nếm thử thịt sói Túy Bài Cốt.
Đáng tiếc……
Bộ Phương cũng bụm miệng, nhìn Tiểu Bạch đã trở lại dáng vẻ ôn hòa, thanh kim loại kia rất lợi hại, quả thực dùng một thanh đập nát Cốt Đao.
- Chiến Thần Côn là trang bị trong Vũ Khí Thí Thần mà sau khi Tiểu Bạch cắn nuốt dung hợp ra, cắn nuốt Thí Thần Trang Bị càng nhiều, uy lực của Chiến Thần Côn càng mạnh mẽ.
Giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu Bộ Phương, giải thích một chút về lai lịch của lai lịch của cây gậy cho Bộ Phương.
Ở nơi xa.
Sau khi Sở Trường Sinh giết chết mấy tên Kim Giáp Vệ lá gan nhỏ, phòng ngừa sau khi trở về bọn họ đi mật báo lập tức đi về tửu lâu.
Ông ta vừa đi, vừa cởi chiếc mũ trên đầu xuống.
Đôi mắt ông ta sáng rực, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương và Tiểu Nha.
- Cuối cùng cũng tìm được...
Bạn cần đăng nhập để bình luận