Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1260: Nấu một bát Cơm Chiên Trứng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn cũng nhìn rõ nơi mà bản thân đang đứng vào lúc này.
Ở đây... Lại là một nhà bếp rất lớn.
Đúng vậy!
Chính là phòng bếp!
Chỉ là căn bếp này hoàn toàn khác với căn bếp mà Bộ Phương đã từng thấy, căn bếp này được trang trí rất lộng lẫy, và mọi thứ dường như đều đầy huyền ảo.
Ở chính giữa phòng bếp có một bóng người đang ngồi xếp bằng an tĩnh.
Thân hình của bóng người đó dường như vô cùng bình thường, không có bất kỳ năng lượng nào, cứ ngồi khoanh chân yên lặng như vậy, những sợi năng lượng nhàn nhạt quấn quanh trên thân thể.
Năng lượng màu trắng kia quanh quẩn xung quanh bóng người nọ, chậm rãi bay bổng, trong lúc những năng lượng đó đang trôi bồng bềnh, mỗi một tia đều khiến cho hư không như nứt vỡ ra.
Ngay lập tức, ánh mắt của Bộ Phương đã bị hấp dẫn bởi bóng người kia.
Đối phương hẳn là một vị đầu bếp, mặc mặc áo choàng đầu bếp, đội mũ đầu bếp, ngồi xếp bằng trên đất, một con dao làm bếp tinh xảo và sắc bén được đặt trên đầu gối..
Vậy mà lại có một vị đầu bếp ở bên trong cung điện bằng đồng này.
Con mẹ nó, đặc biệt là đầu bếp này lại còn có dáng vẻ như thần tiên nữa chứ?
Không chỉ là Bộ Phương.
Lúc này, tất cả mọi người đều thấy được vị đầu bếp này, dường như tất cả bọn họ đều bị kéo vào trong một không gian huyền bí.
Trong đôi mắt chỉ còn lại căn phòng bếp và vị đầu bếp kia.
Chẳng lẽ đầu bếp này chính là đầu bếp nấu ra bát Mì Dương Xuân tồn tại vạn năm kia sao?
Vậy thì... Siêu thoát có liên quan đến đầu bếp sao?
Tất cả mọi người đều sửng sốt trong lòng, sau đó lộ ra vẻ hưng phấn.
Nhưng ngay sau đó, trên mặt của bọn họ hiện lên vẻ kỳ lạ.
Bởi vì bọn họ chợt phát hiện, cho dù là đầu bếp này có liên quan tới siêu thoát, thế nhưng làm thế nào để đạt được cái siêu thoát kia... lại là một vấn đề.
Phòng bếp... có liên quan gì tới siêu thoát chứ?
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, đi một vòng quanh phòng bếp, sau đó trở lại phía trước đầu bếp đó.
Đồ vật trong phòng bếp này rất ít.
Nguyên liệu nấu ăn cũng cực kỳ ít, chỉ có một quả trứng linh thú và một bao gạo.
Bộ Phương híp mắt nhìn rất lâu, dường như trong đầu đang chuyển động nhanh chóng.
Đột nhiên, Bộ Phương nhìn đầu bếp một cái thật sâu.
Hắn đi tới trước bếp lò.
Cái bếp lò này được thiết kế rất đẹp, dùng vật liệu vô cùng quý giá để tạo thành.
Bộ Phương giơ tay lên, Thiên Huyền Hỏa màu vàng sẫm từ trong tay hắn phun ra, hắn búng tay một cái, ngọn lửa kia đã bắn vào trong bếp lò.
Bùng lên một tiếng!
Bếp lò đột nhiên bùng lên một ngọn lửa hừng hực.
Bộ Phương nhìn xung quanh một lát, hắn không dùng nồi Huyền Vũ mà dùng chiếc nồi đen nặng trịch đặt bên cạnh bếp lò kia, sau đó đặt nó lên bếp.
Thiên Huyền Hỏa cháy hừng hực, đốt nóng cái nồi đen đó.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Hắn vung tay một cái, lập tức lấy ra một chai dầu ăn từ trong túi không gian hệ thống, sau đó đổ dầu vào chiếc nồi đen phát ra tiếng ọc ọc.
Xèo xèo xèo!
Dưới nhiệt độ cao, dầu ăn lập tức sôi bắn lên.
Sau đó, Bộ Phương nhấc tay lên cầm lấy quả trứng linh thú đang để lặng lẽ ở một bên.
Ngón tay múa máy một chút, quả trứng kia lập tức chuyển động không ngừng trong lòng bàn tay của hắn.
Cuối cùng, một tiếng rắc vang lên, quả trứng đã bị đập vỡ, hắn đổ trứng vào trong một chiếc bát sứ thanh hoa.
Xèo xèo xèo xèo xèo!
Âm thanh xào rán bắt đầu vang lên, mùi thơm nồng nàn bắt đầu tỏa ra khắp nơi.
Động tác của Bộ Phương rất điêu luyện mà nghiêm túc.
Một quả trứng, một bao gạo, ngoài bắt ngươi làm Cơm Chiên Trứng ra thì còn làm được món gì nữa?
Bộ Phương không biết đầu bếp kia muốn cái gì.
Nhưng nhìn thấy trứng và cơm, Bộ Phương liền nghĩ ngay đến Cơm Chiên Trứng.
Xèo.
Nghiêng nồi một cái.
Ngay lập tức, một chén Cơm Chiên Trứng nóng hôi hổi được hắn đổ ra cái đĩa sứ kia.
Hơi nóng bắt đầu bốc lên cuồn cuộn, dường như Cơm Chiên Trứng tỏa ra ánh sáng màu vàng óng ánh, rực rỡ hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Bộ Phương sờ cằm, nhìn món Cơm Chiên Trứng này, không hiểu tại sao một bát Mì Dương Xuân đó lại có thể tồn tại suốt thời gian vạn năm như vậy.
Cho dù là Cơm Chiên Trứng do Bộ Phương nấu, nếu như để quá bảy ngày, thì cũng không thể nào cho vào miệng được.
...
Ma Chủ mạnh nhất nhìn chằm chằm vào vị đầu bếp trước mặt này.
Trong con ngươi của hắn hiện lên vẻ kích động...
- Quả nhiên là ngươi... cuối cùng ta lại có thể nhìn thấy ngươi một lần nữa!
Sau khi Ma Chủ mạnh nhất tỏ vẻ kích động, lại đột nhiên biến thành vô cùng phẫn nộ.
- Ngươi đã đồng ý cho ta cơ duyên siêu thoát, rồi đưa cho ta một bát mì, nhưng... mì của ngươi lại chỉ có thể nhìn mà không thể ăn! Ngươi có ý gì hả?
Cơ bắp trên người Ma Chủ đều cuộn lên, chậm rãi bước từng bước về phía đầu bếp kia.
Đầu bếp vẫn ngồi xếp bằng yên tĩnh ở trên mặt đất, không hề nhúc nhích, cũng không trả lời câu hỏi của Ma Chủ.
Ánh mắt của Ma Chủ đảo qua, nhìn chăm chú vào đầu bếp đó, nhìn chằm chằm vào năng lượng màu trắng đang di chuyển trên người của vị đầu bếp nọ, sau đó, trong đôi mắt lộ ra vẻ khát vọng!
- Cái này... Cái này là Tiên khí của Tiên Trù Giới được ghi chép trong điển tịch sao? Cái này là nhân tốc quyết định để siêu thoát sao?
Tay hắn đang run lẩy bẩy, chậm rãi bắt lấy làn khí năng lượng màu nhũ bạch kia.
Bùm!
Ngay khi tay của hắn lập tức sắp chạm được vào Tiên khí, thì vì đầu bếp vẫn luôn nhắm chặt mắt kia bất ngờ mở mắt ra.
Cả người Ma Chủ mạnh nhất run lên, chỉ cảm thấy vị đầu bếp đang ở trước mặt hắn kia càng ngày càng lùi xa... chẳng mấy chốc đã lùi xa không thể với tới được!
- Không!
Ma Chủ mạnh nhất phát ra tiếng gầm thét đầy giận dữ.
Ngay sau đó, thân hình của hắn lập tức bị một sức mạnh cực lớn đẩy ra, dứt khoát bay ra khỏi cái đáy kia, rồi rơi xuống trong cung điện bằng đồng.
Hắn bò dậy từ trên mặt đất, một luồng khí trắng dày đặc phun ra từ trong lỗ mũi, nhưng lại phát hiện có không ít ánh mắt ở xung quanh đang đổ dồn lên trên người hắn.
Chính là những người khác tiến vào đáy cùng lúc với hắn khi trước.
Ánh mắt của ba người Tiểu U, Ngao Bạch, Tử Tôn nhìn chằm chằm vào Ma Chủ... vẻ mặt đồng cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận