Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1775: Món ăn đầu tiên, Linh Quả Khoai Môn Bào Sợi Phỉ Thúy! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chín món khai vị trước bữa ăn sao?
Khi Cảnh Diên vừa hô lên câu nói này, những người có mặt ở đó đều vô cùng sửng sốt.
Những lần vương tiệc trước đây, khi vừa bắt đầu về cơ bản đều dọn lên từng món từng món theo như trong thực đơn, làm gì có món nào gọi là món ăn khai vị gì đấy chứ.
Hơn nữa quan trọng nhất là, cái gọi là món ăn khai vị đó là thứ gì?
Rất nhiều người suy nghĩ kỹ lại, thì đã hiểu ra được.
Món khai vị này hẳn là một cách hấp dẫn người khác mà đầu bếp chính của bữa vương tiệc lần này muốn kích thích cảm giác thèm ăn của bọn họ, khiến cho toàn bộ tinh thần của bọn họ đều tập trung vào các món ăn.
Tuy nhiên, điều này cũng kéo theo một yếu tố bất trắc khác, đó là món khai vị này phải thực sự khơi dậy cảm giác thèm ăn của mọi người thì mới được.
Nếu không sẽ biến khéo thành vụng, dẫn tới việc mọi người đều không thích.
Những nàng cung nữ duỗi bàn tay xinh xắn ra, một tay còn lại thì giữ lấy ống tay áo, rồi mở nắp đậy ra dưới sự chỉ đạo của Cảnh Diên.
Những tia sáng bật ra từ bên trong, ánh mắt của mọi người đều bị thu hút mà nhìn sang.
- Món khai vị đầu tiên, Củ Cải Muối Chua.
Cung nữ đó mở món ăn thứ nhất ra.
Tiếng đàn cầm lập tức vang lên.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào trên đó.
Ngay cả Đại Tế Ti lạnh lùng kiêu ngạo, hay là Nữ Vương Bích Lạc cao quý cũng đều bất giác nhìn về phía món ăn đầu tiên.
Là món ăn mở màn đầu tiên, cho nên chắc chắn cần phải tuyệt vời mới được.
Mà Bộ Phương sẽ chọn món gì để làm món khai vị, điều này khiến mọi người không khỏi có chút tò mò.
Minh Vương Nhĩ Cáp đang ngậm Que Cay ở đằng xa cũng thò đầu ra nhìn với ánh mắt vô cùng tò mò.
Tiểu U cũng giống vậy, nàng cũng muốn biết Bộ Phương chọn món gì để làm món khai vị.
Tuy nhiên, sau khi mở đĩa ra, một mùi hương đặc biệt tràn ngập ra.
Củ Cải Muối Chua sao?
Tất cả mọi người đều sửng sốt,
Sau đó, một mùi hương tỏa ra nồng nàn khắp nơi.
Hả?
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi, hít vào một hơi thật sâu.
Chỉ vỏn vẹn ngửi một cái, mà mùi chua nồng đã chui vào trong hơi thở của bọn họ, kích thích vị giác và khiến cho trong miệng của mọi người đều không khỏi tứa nướt bọt ra.
- Một đĩa củ cải trắng?
- Thật sự chỉ là một đĩa củ cải trắng đã được cắt sẵn sao?
- Đây cũng có thể coi là một món ăn sao? Thật là nực cười?
...
Tất cả mọi người trên bàn ăn linh kim đều bày ra vẻ mặt ngơ ngác, bọn họ không thể nào ngờ được rằng, món ăn đầu tiên lại có thể là một đĩa củ cải trắng.
Cảnh Diên thu hết biểu cảm của tất cả mọi người vào trong mắt, nhìn thấy mọi người đều kinh ngạc như vậy... nàng cũng yên tâm hơn phần nào.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Cảnh Diên không khỏi hiện lên một nụ cười thích thú trước những thắc mắc về món ăn này.
Ý tưởng về món khai vị này đã được Bộ đầu bếp thêm vào trong đó, lúc trước nàng cũng đã từng chất vấn, nếu đã là vương tiệc, tất nhiên phải mang mười tám món chính của vương tiệc lên trước mới đúng.
Vậy mà, Bộ đầu bếp lại đưa ra ý tưởng như thế.
Quan trọng nhất là món ăn đầu tiên này lại là một đĩa củ cải trắng...
Điều này lại càng làm cho Cảnh Diên thắc mắc không thôi.
Có điều là, nàng đã ăn một miếng củ cải trắng dưới vẻ mặt nghiền ngẫm của Bộ Phương...
Sau đó... Nàng đã bị thu phục.
- Đây là Củ Cải Muối Chua, chính là món ăn khai vị trân quý của Bộ đầu bếp, số lượng rất có hạn, phải vừa ăn vừa biết quý trọng đấy.
Cảnh Diên không giải thích quá nhiều, để lại rất nhiều hồi hộp.
Những người trên bàn ăn bằng linh kim lập tức trố mắt nhìn nhau.
Mặc kệ nó Củ Cải Muối Chua, hay là Củ Cải Muối Cay, mẹ kiếp, không phải đều chỉ là củ cải trắng thôi sao?
Một bữa vương tiệc cao quý, trang trọng như vậy, mà con mẹ nó, món ăn đầu tiên lại bê ra một đĩa củ cải trắng.. có kỳ cục quá không vậy?
Nữ Vương Bích Lạc trầm mặc không nói.
Trên thực tế, trái ngược hoàn toàn với sự nghi ngờ của những người khác, nàng đã ước lượng được tài nghệ nấu nướng của Bộ Phương, hắn dám đưa ra một đĩa củ cải trắng để làm món ăn đầu tiên như vậy, tất nhiên sẽ có đạo lý riêng của nó.
Vì vậy, bàn tay xinh đẹp của Nữ Vương Bích Lạc cầm đôi đũa lên, đó là một đôi đũa được làm bằng bạc, khác với những đôi đũa khác, đầu đũa của Nữ Vương được chạm khắc một bức tượng phượng hoàng rất tinh xảo.
Nàng gắp một miếng củ cải trắng lên.
Củ cải có màu trắng trong như pha lê.
Ngoài ra còn có một ít nước trong suốt đang chảy trên đó, củ cải trắng được Bộ Phương cắt thành từng sợi nhỏ, âm mỗi miếng đều có kích thước như nhau.
Một vị chua đặc biệt thấm vào trong củ cải trắng, vị chua này thì khỏi phải bàn, thật sự khiến người ta phải ấn tượng sâu sắc.
Gắp củ cải trắng lên, Nữ Vương hé cặp môi đỏ mọng để lộ hàm răng trắng ngần, cắn một miếng củ cải dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Vị chua chua ngọt ngọt vừa đưa vào miệng đã lập tức tràn ngập ra, hương vị tuy không nồng nhưng lại có thể kích thích vị giác trong nháy mắt, khiến cho lông mày của Nữ Vương đều không khỏi hơi nhíu lại...
Mùi vị này...
Cót két, cót két...
Sau khi Nữ Vương nhíu mày một cái, hai mắt đột nhiên phát sáng lên.
Vị chua chua ngọt ngọt này ngon tới nỗi không thể ngờ được.
Nữ Vương nhét cả cây củ cải vào trong miệng, bắt đầu nhai, sau đó lại vươn đũa ra gắp cây thứ hai.
- Ngon quá!
Nữ Vương khen nức nở.
Chỉ là một cây củ cải trắng mà thôi... còn có thể ăn ngon đến mức nào chứ?
Trong lòng mọi người đều nghi ngờ.
Tuy nhiên, sau khi quay mâm tròn, mỗi người đều gắp một miếng củ cải trắng bỏ vào miệng, bọn họ chợt trở nên trầm mặc...
Mùi vị đó kích thích vị giác của bọn họ, thậm chí còn khiến cho chóp mũi của các nàng đều không nhịn được mà đổ mồ hôi.
Vị chua sảng khoái đến mức toàn thân đều run rẩy...
Mẹ kiếp, thật là mới ngon làm sao!
Cảnh Diên khẽ cười một tiếng, tiếp tục nói.
- Món khai vị thứ hai là Ngó Sen Chua Cay.
Ánh mắt mọi người lại chuyển sang, rơi vào trên món khai vị thứ hai đã mở nắp kia.
Chiếc mâm tròn lại tiếp tục được xoay vòng một lần nữa, duỗi đôi đũa ra.
- Món thứ ba, Lưu Tinh Phượng Trảo.
- Món thứ tư, Que Cay Thâm Uyên.
...
Cảnh Diên lần lượt công bố tên của các món ăn.
Mười lăm người trên bàn ăn đều gắp liên tục vào mỗi món ăn, ăn đến nỗi không thể dừng lại được.
Không chỉ có mỗi món củ cải khai vị mới ngon mà các món còn lại sau đó cũng đều khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Bất kể là món Lưu Tinh Phượng Trảo, hay là món Que Cay Thâm Uyên cũng đều gãi nhẹ vào trái tim của các nàng giống như vuốt mèo vậy, khiến cho bọn họ hoàn toàn không thể thoát ra nổi.
Que Cay Thâm Uyên?
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay với vẻ sửng sốt, khuôn mặt đầy sự khó tin!
Tiểu thiếu niên Bộ Phương kia lại dùng Que Cay mà hắn thích nhất để làm thành món ăn khai vị hả?
Còn loại thao tác này sao?
Nữ Vương Bích Lạc cũng vô cùng bất ngờ, nàng liếc Minh Vương Nhĩ Cáp ở đằng xa một cái, nhìn thấy Que Cay mà hắn vẫn luôn ngậm trong mồm kia, trong lòng cũng không khỏi tò mò.
Tên này... Thật đúng là đồ tham ăn.
Que Cay đã được Bộ Phương cắt thành những khúc ngắn, đặt trên đĩa ăn, tỏa ra những tia sáng rực rỡ.
Que Cay có thể nói là món ăn có hương vị đậm đà nhất trong số những món khai vị này, làm cho các nàng không kiềm chế được mà muốn đưa đôi đũa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận