Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3079: Một phần Đậu Phụ Thối Stargazy pie (1)

Đại địa Hồng Hoang, bao la vô biên, gần như là chiếm một nửa diện tích Vũ Trụ.
Bộ Phương lơ lửng trong hư không, quan sát trận chiến ở phía xa. Đó là một trận chiến giữa Hồn Ma và Thánh Nhân Đại Đạo ở Vũ Trụ Hồng Hoang.
Trận chiến kinh thiên động địa, cát bay tứ tung, mặt đất không ngừng rạn nứt, thiên địa hỗn loạn. Bởi vì thành bang cách xa trận đại chiến nên không uy hiếp quá nhiều tới tính mạng người dân.
Nhưng cuộc chiến này Thánh Nhân Đại Đạo ở Vũ Trụ Hồng Hoang đang ở thế yếu, một khi thua thì những Hồn Ma cấp bậc Hồn Chủ kia sẽ xông vào bên trong thành, chém giết hết tất cả, máu chảy thành sông!
Thánh Nhân Đại Đạo này chẳng qua là những cường giả mới bước vào cảnh giới Thánh Nhân Đại Đạo thôi, thực lực cũng không mạnh. Hồn Ma kia cũng thế.
Có lẽ do nguyên nhân địa hình ở Vũ Trụ Hồng Hoang mà ban đầu số lượng Hồn Chủ có thể bị hạn chế, nhưng mà bây giờ lại đang không ngừng gia tăng.
Đối với Hồn Ma mà nói thì Hồng Hoang quả thực là một bảo bối. Trừ Đại Hồn Chủ thì những Hồn Ma bình thường chỉ cần không ngừng thôn phệ là có thể đột phá lên Hồn Chủ nhanh chóng.
Thất Đại Hồn Chủ đã không còn trói buộc, không giống với những Vũ Trụ khác dù thế nào thì cũng chỉ có bảy vị Đại Hồn Chủ thôi.
Tới Hồng Hoang cũng chỉ để mở ra một thế kỷ mới!
Tuy nhiên đại đa số Hồn Ma đều bị cường giả ở Vũ Trụ Hồng Hoang chống cự lại được, nhưng vẫn có một số cá lọt lưới. Sau khi bỉ ổi phát dục thì trở thành Hồn Chủ, muốn đánh sập Vũ Trụ Hồng Hoang từ bên trong.
Uỳnh!
Sức mạnh Tội Ác hóa thành gió xoáy, bao phủ khắp nơi, đá hóa thành bụi phấn!
Thánh Nhân Đại Đạo tay không tiếp chiêu, tiện tay huy động, pháp lực cuồn cuộn mãnh liệt đụng vào nhau. Phát sinh tiếng nổ kinh thiên động địa.
Hồn Chủ này chắc là lĩnh ngộ Tội Ác Ngạo Mạn, cái loại cảm giác này Bộ Phương khá quen thuộc. Đương nhiên Bộ Phương cũng không định đứng xem náo nhiệt tiếp.
Hắn cũng không có ý định che giấu thân hình, đạp không mà đến. Thánh Nhân Đại Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang và cả đám Hồn Ma cũng cảm nhận được Bộ Phương.
- Ai!
Sắc mặt của Thánh Nhân Đại Đạo Vũ Trụ Hồng Hoang biến đổi. Giờ phút này trạng thái của hắn không tốt, một khi có trợ thủ của Hồn Ma tới, chắc chắn hắn sẽ thua. Đến lúc đó, thành trì đằng xa máu chảy thành sông.
Sau khi Hồn Ma xâm lấn, sẽ thảm sát, trong lòng bọn hắn vô cùng rõ ràng điều này.
- Đừng sợ, là người một nhà.
Bộ Phương từ tốn nói.
Trong hư không, Hồn Chủ giật mình, bởi vì cảm nhận được Bộ Phương cũng chỉ là Thánh Nhân Đại Đạo nên mới thở nhẹ ra một hơi.
Dù sao cũng chỉ là hai Thánh Nhân Đại Đạo, Hồn Chủ này không do dự mà… quay đầu chạy mất.
Nếu như là hai Thánh Nhân Đại Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang thì vẫn yếu hơn hắn, nhưng cái tên mới đến kia có khí tức mạnh hơn hắn nhiều.
Trốn!
Không hề nghi ngờ gì nữa, chắc chắn hắn phải quyết đoán như vậy. Dù sao có thể sống tại Vũ Trụ Hồng Hoang, trưởng thành tới trình độ hiện tại cũng không dễ dàng gì! Hắn không muốn một thân tu vi này của hắn bị đánh bại trong gang tấc như vậy.
Sắc mặt Thánh Nhân Đại Đạo kia nhất thời thay đổi, nếu để cho tên Hồn Chủ kia chạy thoát, nếu hắn phát dục lần nữa sẽ thật sự trở thành nguy hại! Sinh linh như Hồn Ma này nhất định phải bóp chết trước khi chúng đột phá!
Tuy hắn muốn chặn lại nhưng sức lực thì không đủ. Thực lực của hắn vẫn yếu hơn tên Hồn Chủ kia một ít.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn tên Hồn Chủ đang muốn bỏ chạy.
- Muốn đi à? Đã xin phép ta chưa?
Bộ Phương thản nhiên nói, Tiểu Hồ trên bả vai nhảy vào trong ngực hắn.
Người này đang muốn làm gì vậy? Thánh Nhân Đại Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang hơi ngẩn người. Bộ Phương thì cười nhạt một tiếng.
Hắn giơ tay lên, vỗ nhẹ mông Tiểu Hồ. Tiểu Hồ trợn mắt một cái, từ khi thành Thiên Thần Hủy Diệt thì Tiểu Hồ vô cùng kiêu ngạo. Bị vỗ mông một cái thôi mà cũng tỏ vẻ phản cảm rồi đấy.
Đương nhiên Bộ Phương cũng mặc kệ, bàn tay của hắn duỗi ra. Năng lượng trong miệng Tiểu Hồ cũng bắt đầu ngưng tụ.
Ánh sáng màu vàng đột nhiên bạo phát, từng chùm sáng bắn ra. Sau đó, bắn thẳng về phía Hồn Chủ kia.
Một viên Hồn Hoàn màu vàng kim trực tiếp phóng thẳng lên người tên Hồn Chủ đang muốn bỏ chạy. Trong lòng hắn giật mình, cảm giác nguy hiểm đang tới gần. Quay đầu lại thấy một viên thịt màu vàng, phóng thẳng về phía hắn.
- Con mẹ nó, thứ gì đây!
Tên Hồn Chủ giật cả mình! Hắn giơ tay lên, sức mạnh Tội Ác bao phủ, đánh về phía viên thịt.
Uỳnh!
Tiếng vang lớn nổ ra, toàn bộ mặt đất như chấn động mạnh. Khói cuồn cuộn khuếch tán, trong làn khói mang theo mùi thơm mê người khiến không ít người mê luyến.
Thánh Nhân Đại Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang ngây người. Chiêu vừa rồi là thủ đoạn gì? Hồ ly mà cũng phun ra một vệt sáng, muốn nổ chết tên Hồn Chủ kia?
Cứ tưởng rằng nam tử kia mới là lão đại, hóa ra là hồ ly mới thật sự là chủ!
Bụi mù cuồn cuộn, một bóng người nhanh chóng muốn chạy trốn đi. Mặt Thánh Nhân Đại Đạo biến sắc.
- Đó là thể Hồn Ma, nhất định phải giết! Đừng để hắn chạy thoát!
Thánh Nhân Đại Đạo hô lên.
Nhưng mà còn chưa dứt lời đã phát hiện một tia sáng bên cạnh hắn di chuyển. Lúc xuất hiện để ở trước mặt thể Hồn Ma kia.
Bụng của cục sắt kia hóa thành cái động, hút tên Hồn Chủ kia vào trong, thật đáng sợ!
Đây rốt cuộc là tổ hợp gì? Kể địch hay là bạn? Nếu như là kẻ địch, thì đúng là khu vực này gặp phải đại nạn rồi. Cho dù là hắn cũng sợ là không ngăn cản được.
Tròng mắt tím của Tiểu Bạch lóe lên, không chút phật lòng. Lúc di chuyển tức thời lại thì đã ở sau lưng Bộ Phương, coi như nuốt thân thể Hồn Ma vào cũng không chuyện gì đặc biệt.
Một tên Hồn Chủ đã được giải quyết, Thánh Nhân Đại Đạo kia hoảng sợ không thôi. Hắn nhìn chằm chằm Bộ Phương, Tiểu Hồ và Tiểu Bạch.
- Thả lỏng đi… là người một nhà cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận