Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1500: Minh Vương Nhĩ Ha và Kim Giác Ngục Chủ. (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên.
Kim Giác đột ngột bị nổ, thân hình bắn ra, rất nhanh từ trong hư không rơi xuống, va vào một ngọn núi làm cả dãy núi đều bị sụp đổ.
Minh Vương đứng lặng trên hư không, trên ngực có chút phập phồng.
Ào
Bên trong đống hoang tàn các tảng đá rơi xuống.
Kim Giác vẫn bình an vô sự hiện ra, ý chí chiến đấu càng thêm nồng đậm.
- Không hổ là Minh Vương đại nhân… Thật thỏa nguyện quá!
- Ồ… so với Ngân Giác thì sức chiến đấu của ngươi vẫn tốt hơn..
Minh Vương nói.
- Đúng vậy… làm nóng cơ thể xong rồi bây giờ nên bày ra thực lực chân chính của mình đi!
Kim Giác vừa cười vừa nói.
Làm nóng cơ thể?
Vẻ mặt của mọi người đều mơ hồ.
Chiến đấu đến như vậy mà lại xem là làm nóng người…
Hạ Viên Hạ Huệ đang cảm thấy thế giới quan của mình đang sụp đổ, đây mới thực sự là cường giả sao?!
Thật là quá đáng sợ! Thực sự quá cường hãn rồi!
- Ôi… Bản vương cũng tiêu hóa xong rồi.
Minh Vương nói.
Ầm!
Trong lúc giọng nói hạ xuống.
Minh khí trên người Kim Giác bỗng nhiên lại hiện lên ngay sau đó sau lưng hắn hóa thành một minh khí cuồng nộ.
Trên đỉnh đầu của Kim Giác cũng tỏa ra ánh sáng.
Đường vân trên cơ thể dường như sống lại, bắt đầu lay động nhanh như gió.
Rất nhanh sau đó một mảnh áo giáp xuất hiện bao phủ cả thân hình.
Trong chốc lát hơi thở của Kim Giác cuồng bá không gì tả nổi.
Cả bầu trời gần như bị mây đen kéo đến bao phủ, giống như sắp sụp đổ!
- Biến thân sao? Đối phó với bản vương mà còn cần biến thân…
Minh Vương cười nhạt.
Hắc khí tràn ra, sau đó hư ảnh của Minh Vương cũng hiện ra.
Kim Giác cười to.
Mặc áo giáp đen, trong nháy mắt lao ra.
Đập xuống một quyền, nhất thời quyền ảnh đều như che lấp mặt trời.
Sau lưng hư ảnh của Kim Giác va chạm vào hư ảnh Minh Vương.
Ầm đùng đùng!
Toàn bộ không gian dường như rúng động.
Trình độ chiến đấu này thật vượt ngoài sức tưởng tượng.

Toàn thân Công Thâu Ban đều thắt chặt, chăm chú nhìn vào nam tử yêu mị đang ngâm nga, từ chỗ chậm rãi đi đến.
Không sai, quả thực đây là nam tử, mặc dù đầu đầy tóc, nhưng gương mặt góc, cùng với chỗ yết hầu càng nói rõ giới tính của đối phương.
- Nơi này làm sao có người chứ?
Đôi mắt Công Thâu Ban co lại, nghi ngờ nói.
Trái lại Bộ Phương lại rất bình tĩnh, hắn đã sớm nhận ra có điều khác thường, hiện tại xem ra quả thực là như thế.
Giọng hát của nam nhân vẫn rất dễ nghe, vô cùng dễ chịu như làm cho cả thể xác và tinh thần thoải mái.
Cuối cùng, nam tử xuất hiện trước mặt bọn họ, con ngươi đen nhánh, thản nhiên nhìn vào Bộ Phương và Công Thâu Ban.
- Cuối cùng cũng có người đến đây…thì ra là hai vị Tiên Trù, xem ra chúng ta rất có duyên.
Nam tử nói.
Có duyên sao?
- Gặp nhau nghĩa là có duyên sao?
Bộ Phương nhẹ nhàng mở miệng.
- Không…có khả năng nghe được giọng hát của ta, mới là có duyên, nếu như ta đoán không nhầm thì các người là vì Tiên Hỏa mà đến…
Nam tử lại nói.
- Ta là chủ nhân của Kim Liên Yêu Hỏa…
Hửm?
Công Thâu Ban và Bộ Phương đối mặt nhìn nhau.
- Nơi các ngươi đang đứng là …Tinh Thần Hải của ta.
Nam tử vừa cười nói, lúc cười lên lộ ra điểm hấp dẫn.
Nơi này là Tinh Thần Hải?
Bộ Phương nhíu mắt lại, nhìn xung quanh, không gian của hỏa diễm rất lớn, nhưng so với Tinh Thần Hải bao la, nơi này nhỏ hơn cả một bậc.
- Tinh Thần Hải, không lẽ tiền bối muốn chúng ta kế thừa truyền thừa của tiền bối?
Công Thâu Ban hình như là nghĩ đến cái gì, lập tức phấn chấn lên.
Nam tử yêu mị gật đầu nở nụ cười nói:
- Không phải các người, mà là một trong hai…
- Truyền thừa chỉ có một phần, chỉ có một người có khả năng giành được… Người này, chắc chắn là một trong hai người các ngươi…
Nam tử hạ giọng nói.
Sắc mặt Công Thâu Ban nhất thời thay đổi.
Có thể có được truyền thừa rõ ràng là có cơ duyên.
Có khả năng được truyền thừa… Khi còn sống ít nhất phải là Tam Phẩm Tiên Trù!
Nam tử yêu mị trước mắt này chẳng lẽ khi còn sống là Tam Phẩm Tiên Trù.
Nam tử nâng lên một cái Đại Oa được nhuộm 3 màu xanh, hồng, vàng, và bên tay kia là Thái Đao màu lam nhạt, cười cười nhìn Bộ Phương và Công Thâu Ban.
- Vượt qua thử thách của ta, nồi Tam Sắc Hoàng Huyền, Tinh Thần Đao và Kim Liên Yêu Hỏa sẽ thuộc về ngươi…
Bộ Phương thì vẫn còn đỡ khi nghe xong thì sắc mặt cũng không có gì thay đổi.
Nhưng mà…
Công Thâu Ban sắc mặt đã hoàn toàn biến đổi.
- Nồi Tam Sắc Hoàng Huyền, Tinh Thần Đao, ngươi là tiên trù oai phong nhất Tiên Thành năm đó, thậm chí còn khiêu chiến Tiên Thành Chủ… Đồng Nhã Nhất!
- Thế hệ trước của Đồng gia…Đồng Nhã Nhất!
Nam tử không ngờ lại bị nhận ra.
- Đúng là tại hạ, đáng tiếc…tại hạ đã biến thành hoàng thổ cũ kĩ rồi, thật không được anh dũng như ngươi nói vây!
Công Thâu Ban kích động vô cùng, Bán Lân Trù truyền thừa hả!
Đây mới chính là đại cơ duyên.
Bộ Phương nhíu mày, Đồng Gia sao?
Nhớ lại lời hệ thống trước kia nói về chủ Tiên Khí bao bọc Kim Liên Yêu Hỏa vạn năm, Bộ Phương vẫn cảm giác có chỗ kỳ lạ.
Vù…
Không để ý đến Bộ Phương và Công Thâu Ban.
Nam tử lại cất giọng hát.
Rất nhanh chỗ này đã phát sinh ra biến hóa.
Vốn ban đầu là những ngọn lửa vô tận trong không gian hư ảo, lại chậm rãi hiện lên hai tọa tháo đài.
Đó là bếp lò Tiên Cụ, dập dờn Tiên Khí, vô cùng phi phàm.
- Theo yêu cầu của ta, nấu ra món ăn, để ta thấy thiên phú của các ngươi… Người thắng sẽ đạt được tất cả mọi thứ của ta.
Yêu mị nam tử vừa cười vừa nói.
Ngay sau đó.
Kim Liên Yêu Hỏa đang nhảy nhót liền phân thành hai, rơi xuống.
Tách ra rơi vào bếp lò trước mặt hai người…
- Nhân tiện để cho ta xem, các ngươi… ai sẽ có khả năng kế thừa Tiên Hỏa của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận