Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2060: Trận đấu bắt đầu, quần hùng tranh bá (2)

Notice: Undefined offset: 159
Mọi người cùng cười rộ lên.
Cùng ý tưởng.
Bọn họ nói như vậy khiến cho những người dự thi của các Tiểu Thế Giới còn lại phải tái mặt.
Những vị cường giả Minh Ngục này thật sự không coi ai ra gì.
Đúng ra… Những quy tắc này quả nhiên rất thích hợp cho bọn họ.
Khóe miệng Kim Giác khẽ giật.
Quy tắc này, không hề đơn giản như thế.
Đến khi đó, những tên nhóc này sẽ hiểu.
Đôi mắt Bộ Phương như phát sáng, trong lòng đột nhiên nảy ra ý tưởng:
- Từng người thi đấu không phải diễn ra trên lôi đài sao? Trận đấu diễn ra ở xung quanh Hoàng Tuyền trấn…
Khoảng cách từ Hoàng Tuyền trấn đến Hoàng Tuyền cốc không quá xa, khi tới đó, hắn có thể đi thăm dò một phen, xem tình hình có thể lấy được chín lá Hoàng Tuyền Thảo hay không.
Kim Giác nói tiếp:
- Được rồi, đã phổ biến xong quy tắc, hiện tại mọi người có một canh giờ để nghỉ ngơi, sau một canh giờ… cổng trấn mở ra, trận đấu sẽ bắt đầu.
Dứt lời, những người dự thi bắt đầu điều chỉnh trạng thái của bản thân.
Xung quanh mỗi Tiểu Thế Giới.
Đều có màn sáng chiếu lại những hình ảnh của trận đấu.
Sau khi nghe phổ biến quy tắc xong, ai nấy đều lộ ra vẻ uể oải.
Nhiều người cảm thấy.
Trận bán kết lần này, có lẽ lại trở thành sân khấu riêng cho những cường giả ở Minh Ngục.
Rầm rầm!
Tiếng xé gió đột nhiên vang vọng trong hư không.
Tiếp đó là bóng dáng của một người đang lao đến, mang theo khí tức điên cuồng.
Đó là một bộ khô lâu mặc áo giáp màu vàng, trong hốc mắt của khô lâu có dày đặc lam sắc Quỷ Hỏa đang nhảy nhót.
Sau lưng khô lâu là hai thanh kim sắc trường mâu, mũi thương vô cùng bén nhọn, ánh lên luồng sáng lạnh tanh.
Cái miệng của khô lâu mở ra, vậy mà phát ra câu chữ rõ ràng:
- Người đang giữ Sen Vong Tình …
Bạch cốt thủ trưởng nâng lên, một cơn chấn động xuất hiện, một luồng lam sắc Quỷ Hỏa, trong Quỷ Hỏa mờ ảo hiện lên khuôn mặt của Bộ Phương.
Rầm một tiếng.
Bạch cốt thủ chưởng xiết chặt lại, phá hủy lam sắc hỏa diễm.
Một âm thanh vang lên, áo giáp màu vàng lay động, khô lâu lảo đảo phi đến.
Phía dưới là huyết sắc sông Hoàng Tuyền!
Không chỉ có cường giả khô lâu của Đọa Thần Quật, còn có cường giả Hắc Điện và vô số những cường giả của Địa Ngục đều lao đến Hoàng Tuyền trấn.
Dường như có một đám mây đen đang lũ lượt kéo về phía Hoàng Tuyền trấn.
Rầm rầm…
Một đạo thánh khiết quang hoa lướt nhanh trong hư không để lại lưu quang.
Nhanh chóng hạ xuống mặt đất, thân hình xinh đẹp, tóc vàng nhẹ bay.
Người nọ nhìn nước sông Hoàng Tuyền chảy xiết, bĩu môi.
Dực Nhân nói:
- Bẩn thỉu! Thật sự là vấy bẩn sông Hoàng Tuyền!
Nam tử thở dài một hơi, đôi cánh sau lưng khẽ đập, lông vũ trắng muốt chợt bay tứ tung:
- Tốt nhất là ta nên nghỉ phép ở trên đảo, hưởng thụ mỹ nữ và rượu ngon, vì cái gì mà phải chạy đến cái chỗ ô nhiễm này…
Nhặt cục đá dưới đất lên, đột nhiên nghiêng người ném đi.
Cục đá lướt trên mặt sông Hoàng Tuyền.
Khi cục đá chìm xuống dưới đáy sông.
Cũng là lúc cường giả Dực Nhân cốc đập cánh, phóng tít lên cao, rồi biến mất.
Đông đông đông…
Tiếng chuông ngân lên.
Ở cổng của Hoàng Tuyền trấn.
Các vị cường giả đang đứng yên.
Mỗi người bọn họ đều đang chờ đến lúc xuất phát, khí thế tăng cao, mỗi người đều đã đẩy tinh thần mình lên đến cực hạn.
Cường giả Minh Ngục thì tỏ vẻ khinh khỉnh, nhìn sang những người dự thi đến từ các Tiểu Thế Giới khác, thỉnh thoảng trong miệng còn phát ra âm thanh giễu cợt.
Kim Giác nhìn mọi người, nói:
- Nhớ kỹ, ai sở hữu ngọc bàn thì người đó có thể thăng cấp.
- Bây giờ, Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu, thi đấu cá nhân vòng bán kết …
- Bắt đầu!
Vừa dứt lời.
Phía trước cổng của Hoàng Tuyền trấn, mỗi cường giả đều điên cuồng bộc lộ ra khí tức của bản thân.
Dưới chân mỗi một vị cường giả, mặt đất nứt toác, đất đá bắn tung tóe.
Thân hình hóa thành lưu tinh, nhanh chóng lướt đi.
Giống như mãnh thú xổng chuồng, xông thẳng ra ngoài.
Bộ Phương đứng ở cổng trấn, chắp tay nhìn Lỗ Thành đang đứng lù lù bất động như núi ở cổng ra vào, trong lòng dấy lên một trận tiếc nuối.
Tên nhóc này thế mà lại không tham dự trận đấu, như vậy thì làm sao hắn lấy được Thánh Minh Khôi Chi Tâm.
Bộ Phương lưu luyến nhìn Lỗ Thành một cái, sau đó chắp tay thong thả rời đi.
Lỗ Thành bị cái nhìn đắm đuối cuối cùng của Bộ Phương dọa cho rùng mình.
Da thịt trên mặt đột nhiên rung lên, lỗ mũi hừ một tiếng.
Bộ Phương vừa rời khỏi tiểu trấn.
Thân hình lập tức khựng lại.
Ở phía xa.
Một nhóm người Minh Ngục đang đứng đó, đôi mắt hau háu nhìn chằm chằm Bộ Phương đang đi ra từ tiểu trấn.
Trong tay Trương Hiên cầm chặt một thanh Trọng Kiếm, chiếu tướng thẳng vào Bộ Phương.
Sau đó Trọng Kiếm trong tay hắn được nâng lên, mũi kiếm chỉ thẳng Bộ Phương, lộ ra điệu cười tàn nhẫn.
Sau một thoáng, cường giả Minh Ngục rời đi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ là đang cảnh cáo Bộ Phương.
Có điều, bọn họ cũng không lập tức ra tay, bọn họ dự định sau khi các cường giả của Minh Ngục tìm và sở hữu đủ ngọc bàn rồi… thì sẽ lập tức ra tay, đến khi đó… toàn bộ những người dự thi của các Tiểu Thế Giới khác, bao gồm cả tên nhóc này sẽ trở thành mục tiêu săn đuổi của bọn họ.
Đương nhiên, trong lòng Trương Hiên đã sớm cuộn trào ý muốn giết chết Bộ Phương.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, nhóm người Bộ Phương di chuyển ra khỏi Hoàng Tuyền trấn.
Từ trên trời cao, xuất hiện từng đạo lưu quang.
Giống như lưu tinh rơi về phía Bộ Phương.
Cứ từng đạo lại từng đạo.
Mang theo ý muốn chết chóc và tham lam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận