Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1015: 9 bậc Trù đạo, là cơ hội để thể hiện kĩ thuật thực sự (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cửa vào truyền thừa không ở đây? Chẳng lẽ tất cả chúng ta đều bị gạt rồi sao?
Một vị cường giả tức đến mức phồng ngực lên, làm cho những người xung quanh không dám thở mạnh.
Đây là một Tôn Thần Hồn tám bậc cảnh giới Đại Năng, đứng đầu đám cường giả. Hắn ở đây làm cho nhiều người không dám nói gì.
Nhưng mọi người đều nghi hoặc, chùm sáng chiếu lên trời ở chỗ này, nhưng lại không thấy cửa vào…
Vậy cửa vào ở chỗ nào?
Rất nhiều cường giả quay ra nhìn nhau, những cường giả này đến từ nhiều Thánh Địa, đương nhiên cũng đến từ những thế lực tồn tại khác. Thao Thiết Cốc nhanh xong đời, truyền thừa cũng sẽ bị cướp đoạt. Tin tức này đẽ truyền ra toàn bộ Tiềm Long Đại Lục, không ít thế lực đều phái cường giả đến cướp đoạt.
Mộc Chanh và Lưu Gia Lý đứng dưới một cây đại thụ, hai người đều cau mày và nghi hoặc.
Sau đó liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
- Chẳng lẽ cửa vào truyền thừa ở nơi đó?
Mộc Chanh giống như đã nghĩ ra cái gì đó, khuôn mặt mỹ lệ tỏ ra kích động.
Lưu Gia Lý luôn cẩn thận tỉ mỉ cũng tỏ vẻ trầm ngâm, sau đó gật đầu.
Hai người nhảy từ cây xuống, nhân lúc mọi người không chú ý chạy về một hướng, chỉ chốc lát sau đã không thấy bóng dáng nữa.
Giao lộ Thao Thiết đường.
Văn Nhân Thương cầm lấy bầu rượu ống trúc tu một hớp, mùi rượu nồng nặc tràn ra.
- Cửa cào truyền thừa không ai ngờ đến lại ở một cái giao lộ này.
Văn Nhân Thương uống một hớp rượu, sau đó tiếp tục cất bước tiến đến, thân hình như chui vào một cái miệng tối tắm.
Lúc lâu sau, một bóng người cũng từ từ đi tới.
Quần áo trước ngực người này rộng mở, lộ ra lồng ngực trắng nõn, trong tay hắn cầm Tinh Bàn, nhìn thấy ánh sáng trong Tinh Bàn, đôi mắt híp lại.
- Tìm lâu lắm rồi cuối cùng cũng tìm được, cái Thao Thiết Cốc này cũng không nhỏ, có thể làm bổn công tử đây lạc đường.
Mạc Lưu Cơ sờ sờ mũi, khóe miệng nhếch lên lộ ra một nụ cười. Sau đó mở rộng bước chân tiến vào trong.

Ngón tay gảy trên trán Yến Vũ.
Đầu Yến Vũ đột nhiên hất ra sau, thân hình lảo đảo lùi lại mấy bước.
Minh Vương đánh có thế làm sao có thể dừng lại, tiếp tục giơ ngón tay lại bắn ra một lần nữa.
Liên lục đánh vài chục cái, Yến Vũ cảm giác cả người mình đều ngu dại rồi.
Lần cuối cùng, Minh Vương bấm tay.
Bành một tiếng.
Thân hình của Yến Vũ bay ngược ra, rơi trên mặt đất không nhúc nhích, miệng ho ra máu, hai con ngươi vô thần.
Trán hắn sưng sư một cái bánh bao khổng lồ vậy.
Tâm hắn đã chết.
Bị đánh đến mức trán chảy máu, chỉ sợ trừ hắn không có người nào khác…
Minh Vương vẫy vẫy ngón tay, khóe miệng kéo dài một cái. Trán của tên nhóc này đúng là cứng rắn, đánh đến thế rồi còn không chết.
Chưa hoàn thành được mong muốn của hắn, đúng là thật tiếc.
Két…
Nơi xa, cổng lớn của cung điện mở ra.
Bộ Phương mặc một thân tước vũ bào, tay phải đeo băng, đi ra như mây trôi nước chảy, trên mặt không có bất kể biểu hiện quái dị nào.
Bộ Phương vừa xuất hiện, Minh Vương Nhĩ Cáp vừa nhìn thấy mắt đã sáng lên, bước ra một bước đã xuất hiện trước mặt Bộ Phương.
Mắt Tiểu Bạch cũng lóe lên, cũng đi tới trước mặt Bộ Phương, yên tĩnh hiền hòa không còn chút hung bạo nào lúc trước.
- Lão Bộ…
Minh Vương hé miệng, muốn nói cái gì đó.
Nhưng lại bị Bộ Phương giơ tay ra ý bảo ngừng lại.
Bộ Phương nhìn Yến Vũ ở nơi xa ngã trên mặt đất rồi lại nhìn Sở Trường Sinh, mặt không biểu cảm gì. Gió bay tay áo, tiếp tục đi về phía tiểu điện khác.
Đẩy cổng lớn ra, bước vào trong cung điện chỉ chốc lát sau cánh cổng cũng đóng lại.
Minh Vương và Tiểu Bạch nhìn nhau, không biết Bộ Phương đang làm cái gì.
Chờ một lúc lâu, Bộ Phương cũng đi từ Điện Thực Đơn ra, bước về phía điện tiếp theo.
Quả nhiên đúng như suy nghĩ của Bộ Phương, đi về từng tiểu điện này là cơ cơ sở của truyền thừa. Mà Tiểu Nha có liên quan đến huyết mạch của Cốc Chủ nên có được đặc quyền, trực tiếp bỏ qua những cơ sở này.
Tuy phiền toái một chút nhưng Bộ Phương cũng không thèm để ý, bời vì từ những tiểu điện này hắn gom được không ít đồ tốt.
Như ở Điện Đao Công, Long Cốt thái đao đã nuốt khí linh của những thanh Danh Đao, khiến cho liên hệ của Bộ Phương và Long Cốt thái đao càng thêm chặt chẽ.
Bộ Phương thậm chí còn có cảm giác mình thậm chí còn có thể thăng cấp Thần Hồn cảnh.
Nhưng mà ngẫm lại, Bộ Phương vẫn là từ từ thì hơn.
Bởi vì trực giác nói cho hắn biết, vẫn nên chờ một chút.
Đi ra từ một cái đại điện, lại bước vào một đại điện khác. Bộ Phương liên tiếp hoàn thành được nhiệm vụ của từng điện.
Trong Điện Đao Công thu hoạch được Danh Đao, trong Điện Thực Đơn thu hoạch được bảng hiệu thực đơn…
Khi Bộ Phương đi tới điện thứ năm, hắn cảm thấy như thể mình đã cải thiện được một chút về tổng thể.
Chí ít thì bản thân hắn cũng đã đạt được không ít chỗ tốt.
Ầm ầm!
Ngay khi Bộ Phương hoàn thành được nhiệm vụ cuối cùng, tòa điện ở giữa cũng mở ra một lỗ hổng, cửa điện xoay tròn hiện lên, có bậc thang hướng về miệng động.
Bộ Phương liếc nhìn Minh Vương một chút, rồi mở rộng bước chân đi vào cầu thang xoay tròn kia.
Minh Vương xoắn xuýt một hồi, nhìn thấy bóng lưng Bộ Phương biến mất. Vì Lạt Điều, khẽ cắn môi không đuổi theo.
Ầm ầm!
Cửa động một lần nữa đóng lại.
Trong đại điện chỉ còn lại Tử Vân Thánh Nữ, Tiểu Bạch, Sở Trường Sinh đang rú thảm thiết và Yến Vũ đần độn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận