Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1259: Nấu một bát Cơm Chiên Trứng (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão giả hưng phấn đến tột cùng, hắn cao hứng hơn cả Ma Chủ mạnh nhất.
Hắn bị nhốt ở nơi này hàng ngàn năm, cuối cùng bây giờ đã tìm thấy hy vọng siêu thoát rồi, trái tim của hắn đang đập nhanh một cách điên cuồng.
Những sợi tóc màu bạc trắng khô xơ trên đầu hắn đang bay lất phất, chạy thật nhanh ở phía đầu tiên.
Cánh cổng của cung điện mở ra, đập vào mắt là một con đường lớn thẳng tắp, dẫn đến tận sâu bên trong cung điện.
Chỗ sâu bên trong đó vừa đen kịt mà thần bí.
Ma Chủ mạnh nhất với thân hình khổng lồ bước đi chầm chậm trên con đường lớn, ánh mắt của hắn quét ngang xung quanh, mỗi lần bàn chân hắn đáp xuống đều khiến cho mặt đất rung động lắc lư.
Bọn họ càng đi tiến lên thì cung điện trở nên càng lúc càng lớn.
Mái vòm của cung điện rất cao, xung quanh cũng trở nên vô cùng rộng lớn.
Tất cả mọi thứ ở bên trong cung điện đều có màu đồng xanh, như thể toàn bộ đều được đúc ra từ đồng vậy.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, Tiểu Bì say khướt đang nằm phun bong bóng trên vai hắn, một bát mì tồn tại vạn năm khiến cho Tiểu Bì say ngất ngưởng.
Tuy nhiên, Bộ Phương có thể cảm nhận được, năng lượng trong cơ thể của con Tôm Tít này đang sôi trào kịch liệt.
Bộ Phương đứng ở chính giữa cung điện kia, Tiểu U thanh tú động lòng người đi theo phía sau lưng hắn.
Ngao Bạch ở phía xa nhìn chòng chọc vào Bộ Phương.
Ma Chủ mạnh nhất cũng đã dừng bước, nhíu mày đứng ở giữa đại điện.
Đột nhiên.
Một tiếng gào rú thảm thiết vang lên.
- Làm sao lại như vậy? ! Tại sao lại có thể như vậy?
Một giọng nói thống khổ vang lên, một bóng người nhanh chóng lao ra khỏi cung điện với vẻ mặt điên cuồng.
Cả người Lưu Mặc Bạch dường như có chút phát điên lên rồi, hắn không ngừng xoay vòng quanh, trong đôi mắt tràn ngập vẻ không cam lòng cùng mê mang.
Toàn bộ bên trong cung điện hoàn toàn đều được đúc bằng đồng thì siêu thoát ở chỗ nào chứ?
Cái gọi là siêu thoát... rốt cuộc đang ở nơi nào vậy?
Hai mắt của Lưu Mặc Bạch đều trở nên xám xịt như tro tàn, một khi sự chấp niệm vẫn luôn tồn tại trong lòng kia sụp đổ cũng đủ để khiến cho cả người hắn đều gục ngã.
Lão giả đau khổ ngồi trên đất.
Toàn bộ đại điện rỗng tuếch, hoàn toàn không tìm thấy bất cứ tin tức gì liên quan đến việc siêu thoát.
Trong lòng Ma Chủ mạnh nhất cũng có chút bực bội, ánh mắt lạnh như băng liếc qua lão giả kia một cái, một luồng hơi nóng phun ra từ trong lỗ mũi.
- Câm miệng!
Ma Chủ mạnh nhất quát lớn, giọng nói của hắngiống như tiếng sấm rền vang vọng khắp trong toàn bộ cung điện.
Trong nháy mắt, toàn bộ cung điện đều chìm vào im lặng.
Lão giả vô cùng kinh hãi, nhìn chằm chằm vào Ma Chủ mạnh nhất kia bằng vẻ mặt đờ đẫn.
Lúc này, trong lòng Bộ Phương cũng hơi nghi hoặc một chút, đây chính là chỗ sâu trong cung điện bí ẩn.
Nhưng dường như, ở nơi này lại không có chuyện gì kỳ lạ cả.
Cái gọi là siêu thoát... hoàn toàn không có bất kỳ tung tích gì, lẽ nào cái gọi là siêu thoát đó... là giả hay sao?
Đôi mắt xinh đẹp của Tiểu U cũng không ngừng nhìn ngó trong gian phòng này và đánh giá xung quanh.
Tử Tôn tóc tai rũ rượi đang bay tứ tung, hắn giơ tay lên, nhìn thoáng qua Ma Nhãn đã mất đi vẻ sáng bóng, không biết đang suy nghĩ gì.
- Siêu thoát... đều là gạt người rồi! Lão tử lại lãng phí mấy nghìn năm chỉ để chờ đợi một trò bịp bợm này sao...
Nước mắt của lão giả rưng rưng, ngồi trên mặt đất, nước mắt chua xót chảy giàn giụa.
Hắn của trước đây là một tuyệt thế thiên kiêu, có thể áp đảo rất nhiều Thánh chủ trong Thánh, là cường giả đứng đầu trên Tiềm Long Đại Lục.
Một tay hắn lập nên Thao Thiết Cốc, khống chế được rất nhiều thế lực, khiến cho cường giả của những thế lực này cũng không dám thở mạnh.
Tuy nhiên, hắn lại tiêu tốn thời gian mấy năm trước để làm cho bản thân trở nên già yếu.
Chỉ vì một cái siêu thoát không tồn tại này.
Phụt một tiếng...
Lão giả kia lại phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng.
Ma Chủ mạnh nhất thì lại rất bình tĩnh, tuy rằng thời gian mà hắn bỏ ra còn lâu hơn nhiều so với Lưu Mặc Bạch, nhưng bởi vì hắn là một Minh Khư Sinh Linh, nên tuổi thọ của hắn còn dài hơn lão giả rất nhiều.
Có điều là, hắn cũng cảm thấy có chút tiếc nuối như vậy.
Thế nhưng thật là không hợp lý, hẳn là chắc chắn có tồn tại siêu thoát mới đúng!
Đột nhiên.
Dường như Ma Chủ mạnh nhất nhớ ra cái gì đó, hai mắt hắn bỗng nhiên sáng rực lên.
Ngay lập tức, hắn hít sâu một hơi, sau đó giơ nắm đấm lên.
Đập một phát thật mạnh xuống mặt đất.
Bùm!
Một quyền rơi đập.
Mặt đất đột nhiên bắt đầu rung lên, cung điện bằng đồng cũng đang rung lắc.
Sau đó...
Một tiếng nổ vang lên đinh tai nhức óc.
Mấy người Bộ Phương cảm thấy mặt đất dưới chân mình dường như bắt đầu phập phồng.
Một tấm Ngọc Bài trong tay của Bộ Phương lập tức bay tán loạn.
Những tấm Ngọc Bài khác từ bên ngoài cung điện cũng hóa thành những tia sáng chui vào trong cung điện.
Mấy miếng Ngọc Bài rơi trên mặt đất, sau đó cắm sâu vào trong đó.
Ù ù ù!
Hào quang trên tấm bảng bằng đồng cũng hiện lên, có ánh sáng màu trắng lập loè, sau đó tấm bảng kia bắt đầu xoay từ từ rồi vỡ tan ra.
Một chiếc bậc thang bằng đồng rất dài hiện lên dẫn thẳng xuống sâu dưới đáy.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.
Ma Chủ mạnh nhất đứng lên, cơ bắp trên người hắn rung lên, hào quang rực rỡ bắn ra trong đôi mắt của hắn.
Hét lớn một tiếng, thân hình của hắn lập tức lao ra một cách nhanh chóng.
Một luồng khí tức huyền ảo từ dưới đáy phun ra.
Đôi mắt của lão giả đang ngồi trên đất với vẻ không cam lòng kia bỗng nhiên sáng ngời.
Hắn hú lên một tiếng thật dài!
Trong đôi mắt lại tiếp tục hiện lên tia hy vọng, thân hình của hắn nhanh chóng lao ra, thoắt cái đã đi theo phía sau Ma Chủ mạnh nhất, đi xuống phía dưới đáy.
Đám người Bộ Phương nhìn nhau một cái, sau đó cũng đi xuống theo.
Bước đi trên bậc thang bằng đồng, chỉ một lát sau, mọi người đã đi xuống tới đáy.
Bậc thang này không dài, chẳng mấy chốc mọi người đã xuống tới nơi.
Vừa tiến vào phía dưới, ánh mắt của mọi người đều thay đổi, toàn bộ mọi người xung quanh đều biến mất.
- Lại là ảo cảnh?
Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ.
Cảnh này cũng giống như khi đi qua sợi dây xích vậy.
Ánh sáng rực rỡ chói mắt khiến cho Bộ Phương bất giác nheo mắt lại, ngay lập tức, tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên vô cùng rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận