Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2464: Kết cục của Hoàng Phi (2)

Notice: Undefined offset: 175
Hoàng Phi không ngốc. Nàng hiện tại hi rõ mình chỉ có thể khiêm tốn lại.
Nếu không, một khí Thần Hoàng trách tội, nàng sẽ phải chết.
Những năm này, những chuyện mà nàng làm ra, Thần Hoàng chỉ là không muốn quản chứ không có nghĩa là không biết.
Thần Hoàng, Đế Hoàng của một triều, thống trị rất nhiều Đại Thế Giới.
Nếu không phải Thần Hoàng đã già, sắp phải đối mặt với đại kiếp, nàng cũng không dám làm càn đến vậy.
- Hoàng… Hoàng Thượng, ta sai rồi.
Đôi mắt Hoàng Phi đẫm lệ, dung nhan tuyệt mỹ cộng thêm tư thái động lòng người, khiến người ta thương tiếc.
Hạ Thiên chỉ cười lạnh mà nhìn.
“Nàng không thể hiểu được tại sao Thần Hoàng lại ngăn cản nàng giết tiện nhân này, mà nàng cũng không muốn hiểu.”
- Im miệng.
Thần Hoàng lạnh lùng nói.
Khí tức trên người hắn bộc phát ra, cực kỳ mạnh mẽ.
Hoàng Phi lập tức run lên.
Ánh mắt Thần Hoàng cực kỳ lạnh lẽo, quét một vòng, khiến nội tâm nàng như rơi vào hầm băng âm u.
- Ta…
Hoàng Phi há hốc miệng.
Thần Hoàng giơ tay lên liền khiến Hoàng Phi cảm thấy trời đất xung quanh đều bị phong tỏa lại.
- Hắc Giáp, Kim Giáp, bắt nữ nhân này lại, giải vào Thiên Lao.
Thần Hoàng lạnh nhạt nói.
Nói xong liền không thèm để ý đến Hoàng Phi nữa.
Nữ nhân này trong mắt hắn chỉ là một con kiến cỏn con.
Chỉ là một người vợ hắn cần tìm trong những năm tháng dài đằng đẵng của mình.
Cũng chả là cái gì.
Cho dù Thần Hoàng hắn đã đến tuổi xế chiều nhưng vẫn là người cai trị Hạ Ấp Thần Triều.
Chỉ là một Mặc gia, một nữ nhân thì có là gì.
- Phụ hoàng.
Đế Tử trong hư không cung kính gọi.
Thần Hoàng uy chấn khắp phương trời, Đế Tử tự nhiên cũng vô cùng cung kính.
Hư không vỡ vụn ra.
Hắc Giáp mặc áo giáp đen chậm rãi đi ra.
Kim Giáp cũng cất bước đi ra.
Hoàng Phi tóc tai bù xù, rất không cam lòng.
Một khi bị giải vào Thiên Lao, nàng biết mình sẽ không còn bất kỳ đường sống nào nữa.
Cho nên, nàng nhất định phải đấu tranh.
- Mặc Thiếu Cơ, đắc tội.
Hắc Giáp nhìn Hoàng Phi tóc tai bù xù đang phát điên, thản nhiên nói.
- Ngươi không thể bắt ta. Ta là Hoàng Phi, ta là Nhất Quốc Chi Mẫu!
Hoàng Phi giãy dụa vùng vẫy.
Trên mặt nàng tràn đầy vẻ điên cuồng.
- Hoàng Phi xin tự trọng, ta không phải Ngân Giáp.
Hắc Giáp lạnh lùng nói.
Hắn hơi vung tay lên, hất bàn tay Hoàng Phi đang nắm chặt áo giáp của hắn ra.
Sau đó cong ngón tay, búng một cái.
Ầm!
Xiềng xích màu đen tỏa ra màn sương mù lạnh lẽo hiện ra, tiếng “leng keng” vang lên, lập tức quấn quanh cơ thể Hoàng Phi.
Trong mắt Hoàng Phi chỉ còn tuyệt vọng, chậm rãi cứng đờ.
Sột soạt.
Thân hình Hoàng Phi không nhúc nhích.
Hắc Giáp hành lễ về phía Thần Hoàng, sau đó liền kéo Hoàng Phi bay lên không trung.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Kết cục của Hoàng Phi khiến mọi người đều không dám thở mạnh.
Bọn họ biết tình thế trong Thần Triều đã thay đổi.
Thế lực của Hoàng Phi đã hoàn toàn sụp đổ.
Chỉ bởi vì một đầu bếp, chỉ vì một con chó, thế lực của Hoàng Phi đã sụp đổ.
Triều Đô Thần Triều sắp thay đổi!
Trên mặt Đế Tử tràn đầy rối rắm, Hoàng Phi là mẫu thân của hắn, hắn không thể thờ ơ được.
- Diệc Nhi, thiên phú của con không tồi, đừng cô phụ thiên phú, tu hành cho tốt mới có cơ hội bước vào con đường Thiên Thần kia.
Thần Hoàng nhìn Đế Tử, nói.
- Tâm ma của con phải phá giải, nguyện ý đánh cược, đó chính là quy củ. Từ hôm nay trở đi, con đến làm phục vụ cho tửu lâu kia. Thân phận đó không thể nói lên được tất cả, chỉ cần tâm tính ngay thẳng là được rồi.
Thần Hoàng nói.
Đế Tử nhất thời sợ hãi.
Từ khi sinh ra cho đến nay, đây là lần đầu tiên Thần Hoàng nói nhiều với hắn như vậy, khiến hắn thụ sủng nhược kinh(*)
(*)Thụ sủng nhược kinh: được cưng chiều mà hoảng sợ.
Tuy Thần Hoàng là phụ thân của hắn, nhưng trăm năm nay hắn chưa từng nhìn thấy mặt của Thần Hoàng.
- Nhi thần nghe theo Phụ Hoàng dạy bảo.
Đế Tử khom người, chân thành nói.
Thần Hoàng lập tức ôn hòa, cười một tiếng.
Đối với đứa con trai này, hắn vẫn rất hài lòng.
Lĩnh ngộ hai đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, cũng có phong thái của hắn năm đó.
Cuối cùng chỉ còn con chó và đầu bếp kia.
Giải quyết chuyện của Hoàng Phi xong, Thần Hoàng ngẩng đầu lên.
Thân hình dịch chuyển, sau đó liền xuất hiện trước mặt Cẩu gia và Bộ Phương.
Thong thả ung dung bước lên một bước.
Bộ Phương nhíu mày, khí tức của lão giả trước mặt này quá mạnh.
Giống như vầng thái dương, rực rỡ chói mắt.
Thần Hoàng chắp hai tay, chậm rãi đi đến, nhàn nhạt nhìn Bộ Phương.
Đôi mắt Thần Hoàng đục ngầu, nhưng trong đó lại có ánh sáng lấp lóe, như có Hỗn Độn chìm nổi trong đó.
Giống như đã nhìn thấu Tinh Thần Hải và tất cả bí mật của Bộ Phương.
Thần Hoàng nhìn Bộ Phương chăm chú.
Trong ánh mắt có mong đợi và thưởng thức.
- Ợ.
Cẩu gia ợ một tiếng, vươn lưỡi liếm láp miệng chó.
Túy Bài Cốt khiến nó vô cùng say mê.
Mở đôi mắt chó ra, đôi mắt Cẩu gia liền đụng vào ánh mắt của Thần Hoàng.
- Hahaha, lão đầu, đã lâu không gặp, xem ra ngươi khôi phục không tệ nha.
Cẩu gia nhìn Thần Hoàng, toét miệng cười.
Trên mặt Thần Hoàng cũng nở nụ cười.
Ánh mắt nhìn Cẩu gia vô cùng ôn hòa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận