Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1846: Phá rồi mọc lại, Tiên Thụ hồi sinh! (2)

Notice: Undefined offset: 212
Tiểu Thánh kia di chuyển trong hư không. Những cành cây như trường mâu không ngừng bắn ra, mang theo tiếng gió rít gào, xé rách hư không.
Hai vị Tiểu Thánh không dám ngừng lại, phi tốc trong hư không để tránh né.
Nỗ lực tránh thoát những cành cây này.
Ong…
Tiên Thụ kia dường như trở nên linh hoạt hơn.
Các nhánh cây bắn ra từ dưới lòng đất, trên cây cũng có cành cây rơi xuống.
Cành trên cây càng cường hãn hơn, mãnh mẽ đánh ra, hư không không ngừng sụp đổ. Mỗi một lần đánh ra đều không thua kém công kích của một vị cường giả Thánh cảnh.
Tiên Thụ, giống như một tồn tại vô cùng cường hãn.
Địch Thái Giới Chủ nhìn thấy, chợt cười to đứng lên.
Trong tiếng cười tràn ngập sự sung sướng.
Những ủy khuất mà nhiều ngày qua phải chịu đựng, lúc này cũng có thể hoàn toàn phát tiết ra.
- Khi dễ Tiên Trù Giới của ta! Khi dễ Địch Thái Giới Chủ ta! Đến đây!
Thân thể Địch Thái Giới Chủ vô cùng suy yếu, sắc mặt trắng bệch. Vì mất máu quá nhiều, thân thể còn bị trọng thương, lúc này, cả người đều yếu ớt.
Nhưng tinh thần hắn ta lại vô cùng phấn khởi.
Tiên Thụ đã từng vô địch, lại trở về.
Địch Thái Giới Chủ thân là chủ tể của Tiên Trù Giới, có thể cảm nhận được rõ ràng trong Tiên Thụ sản sinh ra một cỗ lực lưỡng vô cùng mạnh mẽ. Lực lượng kia càng cường đại hơn so với Tiên Thụ trước kia.
Hy vọng của Tiên Trù Giới…
Cuối cùng cũng trở về!
- Bại tướng dưới tay ta còn dám ngông cuồng? Nếu ngươi ra tay, ta liền giết ngươi!
Trong mắt Minh Trù Tiểu Thánh ngập đầy sát ý, nhưng thân hình của hắn ta lại bị cành cây chui lên từ mặt đất, không ngừng bức bách khiến hắn ta không ngừng di chuyển để tránh đi.
Vả lại…
Theo thời gian trôi qua, sức mạnh ẩn trong cành cây dường như càng trở nên đáng sợ hơn.
Bộ Phương nhìn hai vị Tiểu Thánh không ngừng di chuyển, mặt không biểu tình nâng Hủy Diệt Can Oa lên.
- Vấn đề này… ngươi đoán xem ta có thể để cho Hủy Diệt Can Oa nổ tung không?
Bộ Phương nói.
Tiểu Thánh kia nghe được lời nói của Bộ Phương, mặt đen cả lại.
Gia hỏa này điên rồi!
Cứ hỏi đi hỏi lại! Thật sự coi Tiểu Thánh bọn hắn là kẻ ngu à?!
Thật hận không thể một tay đánh vào trên mặt hắn!
Vị Tiểu Thánh tức đến mức trong lòng cũng hỗn loạn.
Sau đó…
“Phù” một tiếng!
Thân hình lập tức bị xuyên thủng. Vì tinh thần lực không đủ nên bị cành Tiên Thụ nhân cơ hội trực tiếp đâm thủng cơ thể.
Cành Tiên Thụ khổng lồ xuyên qua, lực lượng vô cùng khủng khiếp khiến Tiểu Thánh kia lập tức bị quăng vào hư không.
Miệng ho ra máu.
Ý chí Thiên Đạo tản ra từ cành Tiên Thụ đang không ngừng phá hủy thân thể của Tiểu Thánh này.
Ý chí Thiên Đạo của Tiên Thụ cũng đang không ngừng hồi phục và hoàn thiện…
- A!
Tiểu Thánh gào lên một tiếng không cam tâm.
Máu tươi nhiễm đỏ quần áo hắn, một chút máu của Tiểu Thánh bay trong hư không, không ngừng được Tiên Thụ hấp thụ.
Làm cho Tiên Thụ càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Một Tiểu Thánh khác, sợ đến mất hồn, quay người định phi nhanh đi.
Thế nhưng trong tâm Tiểu Thánh đang rối loạn làm sao có thể ngăn cản được Tiên Thụ đang rất cường đại.
“Phốc” một tiếng.
Cành Tiên Thụ lại bắn ra lần nữa, xuyên qua thân hình rắn chắc của hắn ta.
Máu tươi bay đầy trời.
Bên dưới…
Tất cả cường giả Minh Ngục đều không kiềm được hít sâu một hơi.
Quá khủng khiếp…
Đây chính là Tiểu Thánh tồn tại, vậy mà Tiểu Thánh lại không có một chút lực đánh trả nào bị một cái cây xuyên thủng!
Thời gian trôi qua, điều khiến cho bọn họ cảm thấy đáng sợ hơn là…
Thân thể của hai Tiểu Thành không ngừng khô héo, tinh hoa trong cơ thể hoàn toàn bị Tiên Thụ hấp thu.
Cuối cùng như hạt bụi, hoàn toàn tan biến.
Hai vị Tiểu Thánh…
Đều ngã xuống.
Ánh mắt Bộ Phương không khỏi ngưng tụ.
Cảm thấy Tiên Thụ này thật đáng sợ.
Nếu Tiên Thụ này đại khai sát giới… Ai có thể cản nổi?
Nhưng mà, cũng may mắn, Tiên Thụ này dường như cũng có linh hồn, không đại khai sát giới, chỉ giết hai vị Tiểu Thánh xong đã thu hồi tất cả cành cây.
Không…
Không phải tất cả cành cây.
Một cành cây màu vàng rực rỡ đung đưa trong hư không, hư không giống như sắp bị phá vỡ.
Ngay sau đó, cành cây đột nhiên bay ngang trời, xé toạc bầu trời mà đi vào.
“Phần phật” một tiếng, cành cây này xuyên qua tầng thứ năm của Tiên Trù Giới.
Xuyên qua cầu Thiên Minh.
Quét ngang qua, trực tiếp đánh vào tường thành Minh Ngục.
“Ầm” một tiếng. Tường thành không ngừng rung động.
Sau tường thành, đang có trận đại chiến kinh khủng nổ ra.
Cành cây đánh đến, xuyên qua Thanh Đồng Môn, gia nhập vào trận chiến.
Ngay sau đó, sau tường thành có tiếng nộ hống vang vọng!
Tiếng rống giận, chấn kinh cả không trung!
Toàn bộ tầng thứ năm Tiên Trù Giới dường như cũng đang chấn động sụp đổ!
- Một con chó! Một cái cây! Các ngươi dám khi dễ ta như vậy!
Cường giả Minh Trù nhất mạch gầm lên một tiếng phẫn nộ.
Dường như cành Tiên Thụ tham gia vào trận chiến, đã làm cho tình hình chiến đấu hoàn toàn đảo ngược.
Ầm!
Hình như có lôi đình nổ ra.
Có huyết Thánh bắn tung tóe.
Ngay sau đó.
Theo một tiếng gào tê tâm liệt phế, có tiếng thân thể đứt đoạn làm người ta khiếp sợ.
Hồi lâu sau, âm thành nhỏ dần.
- Bản Đại Thánh sẽ không buông tha các ngươi như vậy! Lần sau, chắc chắn sẽ giết chó chặt cây!
Một tiếng tức giận, dần dần đi xa.
“Xoẹt” một tiếng.
Cành Tiên Thụ rút trở về.
Bên trên cành Tiên Thụ còn lấp lóe huyết Thánh, dường như đã uống rất nhiều huyết Thánh, có chút sảng khoái.
Một thân ảnh đen nhánh từ ngoài tường thành đạp không bay đến.
Trong mồm Cẩu gia ngoạn một cái chân cừu trắng nõn, vui vẻ hớn hở nện bước chân ưu nhã như mèo trở về.
Đùi dê toát lên tinh khí mênh mông, lấp lánh chói sáng như muốn làm người ta mù mắt.
Cẩu gia rơi xuống đất.
Rất nhanh đã xuất hiện trước mặt Bộ Phương.
Ném đùi cừu xuống đất, Cẩu gia nhếch mép nhìn Bộ Phương.
- Tiểu tử Bộ Phương, Cẩu gia tìm cho ngươi một phần nguyên liệu nấu ăn tốt nhất! Chân Sơn Dương Đại Thánh!
Cẩu gia chép miệng nói.
Bộ Phương sững sờ, sau đó trong mắt hiện lên tia sáng.
Đây chính là nguyên liệu nấu ăn Đại Thánh… trong truyền thuyết?!
Cành cây Tiên Thụ rút về.
Các cường giả Minh Ngục ở trong Tiên Trù Giới đều cảm thấy một trận sởn tóc gáy.
Ngay sau đó, cành Tiên Thụ lại vung vẩy lần nữa.
Những cường giả Minh Ngục đó sợ hết hồn, điên cuồng chạy về phía Thanh Đồng Môn.
Có người còn rơi xuống dưới cầu Thiên Minh bị hắc ám vô biên nuốt chửng.
Chỉ sau một hơi, cường giả Minh Ngục trong Tiên Trù Giới đều chạy hết.
Phía sau Thanh Đồng Môn, những tên cường giả đó nhìn lén cũng lập tức biến mất.
Tiên Thụ khôi phục, những kẻ xâm chiếm Tiên Trù Giới, muốn cướp hạt giống Tiên Thụ đều không làm được…
Nhưng bây giờ Thanh Đồng Môn mất đi phong ấn, cường giả Minh Ngục đều có thể tùy tiện vượt giới.
Nguy cơ của Tiên Trù Giới… vẫn bao phủ trên đầu tất cả mọi người giống như trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận