Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1752: Cán Oa Hủy Diệt, toàn thành yên tĩnh! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn chỉ biết là lúc trước, khi hắn ném chiếc Cán Oa này vào phía sau cánh cửa bằng đồng Minh Ngục, thì bàn tay xanh lè to lớn đó đã bị nổ chỉ còn lại một đống xương xẩu nham nhở...
Thực lực của chủ nhân của bàn tay xanh lè to lớn đó chắc chắn không hề yếu, vậy mà Cán Oa Hủy Diệt còn có thể nổ cho toàn bộ da thịt của đối phương mất hết như thế thì uy lực nhất định sẽ không tồi.
Nhưng mà, Bộ Phương cũng không biết rõ cụ thể nó mạnh như thế nào.
Vẻ hưng phấn cũng dần nổi lên trên gương mặt lạnh nhạt của Bộ Phương.
Nếu đã như vậy...thì hãy để cho mụ già này mở mang tầm mắt một chút, nhìn xem sự khủng khiếp của Cán Oa Hủy Diệt này như thế nào!
Bộ Phương nhếch môi, ánh mắt bắt đầu chuyển động liên hồi.
Ngay sau đó, một tiếng rồng ngâm đột nhiên vang vọng bên trong Tinh Thần Hải
Huyền Vũ gầm thét, Chu Tước kêu gào, Bạch Hổ gầm gừ.
Tứ đại Khí Linh cùng lúc trỗi dậy, khiến cho Tinh Thần Lực của Bộ Phương tăng lên đột ngột.
Sau đó, cánh tay đang cầm Cán Oa Hủy Diệt đó của Bộ Phương từ từ đẩy về phía trước.
Cú đẩy này chẳng khác nào hoàn toàn cắt đứt sợi dây cố định Cán Oa Hủy Diệt.
Trong nháy mắt, một làn sóng đáng sợ đột nhiên bắn ra.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt.
Vầng sáng màu xanh lam tỏa ra từ bên trên Cán Oa Hủy Diệt và bắt đầu chầm chậm xoay tròn.
Hả?
Bộ Phương giật mình trong lòng.
- Tiểu Bì!
Bộ Phương hét to, đôi mắt kép thẳng tưng của Tiểu Bì quay tít một vòng.
Sau đó, cõng theo Bộ Phương trên lưng hóa thành một vệt sáng vàng chói bắt đầu lao ra một cách nhanh chóng, ngay lập tức đập vỡ trần nhà và lao như bay lên trên bầu trời.
Vào khoảnh khắc Lâm Đại Mỹ nhìn thấy Bộ Phương đẩy chiếc nồi Cán Oa Hủy Diệt kia ra, gương mặt của nàng chợt biến sắc, mặt mày nhăn khuýu lại, làn da rám nắng dường như cũng trở nên tái mét.
- Mẹ kiếp!
Lâm Đại Mỹ mắng to một câu.
Sau đó, trong nháy mắt bóng dáng của nàng lóe lên, nhảy xuống phía dưới tầng bảy để gọi thuộc hạ của nàng, một đám người vội vàng đá đổ vách tường của Xuân Phong Các, chạy nhanh như bay ra ngoài.
Sắc mặt của Xích Ti cũng trở nên trắng bệch, loại uy thế này...
Thân hình của Xích Ti cũng hóa thành một vệt sáng màu đỏ rực lao vút đi mà không hề có chút do dự, nắm lấy cổ tay của đầu bếp Cảnh Diên đang đứng ngẩn người ở đó, cũng nhanh chóng chạy ra khỏi Xuân Phong Các mà không thèm quay đầu lại.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, hai vị Đại Tướng Quân đều bỏ chạy thục mạng như vậy, thế nên mọi người đều đã hiểu được có chuyện đáng sợ sắp xảy ra.
Vì vậy, tất cả cũng đều nháo nhác thi nhau bỏ chạy, trong lúc nhất thời, Xuân Phong Các bỗng chốc rơi vào cảnh hỗn loạn.
Tiếng bàn ghế đổ sập, tiếng đĩa sứ rơi xuống đất vỡ vụn đều vang lên không dứt.
Kim bà bà vô cùng giận dữ.
- Tất cả bình tĩnh lại cho ta! Lộn xộn cái gì chứ! Có tứ đại thần vệ và các thị vệ của Xuân Phong Các ở đây, mọi người không cần phải lo lắng!
Kim bà bà vừa gõ chiếc gậy xuống, vừa hét lên một tiếng thật lớn!
Đám đông hỗn loạn bên dưới đã yên tĩnh hơn nhiều, nhưng vẫn có một số người lao ra khỏi cửa lớn của Xuân Phong Các và chạy thục mạng về phía đằng xa.
Ánh sáng màu xanh thẳm bắn ra với tốc độ không nhanh lắm, từ từ xoay tròn.
Tứ đại thần vệ run rẩy trong lòng, nhưng vẻ mặt lại không hề thả lỏng một chút nào, bọn họ đứng lơ lửng phía trước Cán Oa Hủy Diệt màu xanh lam đó đưa mắt nhìn nhau, mái tóc màu vàng óng tung bay, lần lượt đưa tay ra.
Trận pháp bắt đầu hiện lên, chụp về phía Cán Oa hình bông sen màu xanh thẳm đang xoay tròn không ngừng kia.
Đám thị vệ cũng lập tức bạo phát khí tức trên người mình ra, tràn vào trong cơ thể của tứ đại thần vệ, khiến cho trận pháp càng trở nên rõ ràng hơn.
Bọn họ muốn chặn chiếc nồi Cán Oa Hủy Diệt kia lại.
- Thấy chưa hả! Có tứ đại thần vệ ở đây... Nam nhân không thể xoay chuyển trời đất được đâu!
Kim bà bà nở nụ cười giễu cợt.
Những lời của bà ta khiến cho nhiều người ở trong Xuân Phong Các đều bình tĩnh lại, vẻ mặt cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Nhìn thấy hai vị Đại Tướng Quân bỏ chạy thục mạng như thế khiến cho bọn họ tưởng rằng ngày tận thế sắp đến nơi.
Rầm rầm! ! ! !
Nhưng mà, ngay khi tất cả mọi người vừa thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi Kim bà bà vừa nói dứt lời.
Một tiếng nổ thật lớn đột ngột vang lên.
Tiếng nổ đó vô cùng khủng khiếp.
Trong nháy mắt đã bao phủ khắp toàn bộ Thần Nữ Thành.
Sóng khí bắn ra ào dạt, hóa thành từng gợn sóng lan rộng ra trong tức khắc, nổ ầm lên, tạo thành một cơn cuồng phong dữ dội quét sạch toàn bộ Thần Nữ Thành.
Cả trời đất dường như đều chìm trong im lặng vào lúc này.
Vẻ mặt của Kim bà bà tràn đầy hoảng sợ, chiếc gậy đang cầm trên tay lập tức rơi xuống trên mặt đất.
Cả người hoàn toàn chết lặng.
Những thực khách ở bên dưới Xuân Phong Các cũng trở nên ngây như phỗng.
Bọn họ chợt nhận ra tất cả những âm thanh ở bên tai đều biến mất, không còn nghe được bất kỳ âm thanh nào, thế giới hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn lại một đóa hoa sen trắng ngần đang nở rộ một cách lặng lẽ.
Bông sen đó không ngừng nở to ra, những cánh sen bay tán loạn, bao phủ tất cả mọi thứ.
Phía dưới bông sen trắng đó...
Trận pháp của tứ đại thần vệ không thể chống đỡ thêm một giây nào nữa mà tan vỡ ngay lập tức.
Trong nháy mắt, tứ đại thần vệ thậm chí còn không thể hét lên thảm thiết, bởi vì đã bị bông sen trắng nuốt chửng...
Đám thị vệ cũng máu me chảy đầm đìa, cố gắng chạy trốn nhưng đã quá muộn và bị thôn phệ bởi ánh sáng rực rỡ của bông sen trắng kia một cách... lặng lẽ không một tiếng động.
Trong mắt mọi người, cảnh tượng này giống như ngày tận thế.
Thần Nữ Thành.
Thần Nữ Thành ồn ào tấp nập, nhưng lúc này lại trở nên vô cùng im ắng.
Tất cả mọi người đều nhìn Xuân Phong Các đó với vẻ đầy ngơ ngác, chỉ thấy nóc nhà của Xuân Phong Các nổ tung, một bông sen năng lượng màu trắng đột nhiên nở rộ!
Che khuất cả bầu trời...
Chói lóa giống như mặt trời!
Tất cả mọi người... đều chết lặng.
...
Phía sau cung điện của Thần Nữ Thành.
Hơi nóng bao trùm dày đặc, làn khói trắng phủ khắp toàn bộ hậu điện.
Một chiếc hồ được đào chính giữa hậu điện, làn nước ấm màu xanh biếc đang cuộn trào từ trong ao, những bức tượng hình rồng ở xung quanh hồ đang phun nước ra từ trong miệng, nước ấm chảy vào bên trong hồ nước.
Những cánh hoa màu đỏ rực đang nổi bồng bềnh trong bể nước tạo thành những vòng xoáy hình tròn.
Hai bóng dáng kiều diễm đang đùa giỡn bên trong hồ nước đầy sương mù mờ mịt.
Những cánh tay trắng ngần và mềm mại như búp sen kia dường như toả ra hơi nóng dưới dòng nước ấm áp này.
Bàn tay uốn cong, vẩy nước lên cổ, dòng nước ấm áp lập tức chảy xuống dọc theo chiếc cổ trắng mịn...
Tiểu U chớp mắt, một nửa đầu đều chìm vào trong nước, nhìn Bích Lạc Nữ Vương ở phía xa đang không ngừng vẩy nước lên người kia.
Loại hoạt động này làm cho nàng rất ngại ngùng.
Đột nhiên.
Cả hồ nước chợt rung lên...
Mặt nước đột ngột nổ tung tạo thành xoáy nước.
Động tác của Bích Lạc Nữ Vương lập tức dừng lại.
Sau đó, gương mặt đột nhiên biến sắc.
- Con mẹ nó... Loại chấn động này... mẹ kiếp, muốn phá hủy toàn bộ Thần Nữ Thành hay sao hả?
Ầm!
Một vệt sáng chợt lóe lên.
Bích Lạc Nữ Vương lao ra khỏi hồ nước, làm nước bắn tung tóe khắp nơi, chộp lấy áo choàng đỏ rực, quấn lấy thân thể mềm mại và trắng nõn, để trần đôi chân trắng sáng giẫm lên hư không, lao ra khỏi cung điện, chạy như bay về phía xa xa kia.
Ở nơi đó, một đóa hoa sen có sức tàn phá khủng khiếp đang bung ra, từ từ trở nên mờ ảo, giống như muốn hoàn toàn nổ tung, hóa thành một đám mây hình nấm bay vút lên bầu trời.
Một góc trong Thần Nữ Thành.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn về phía Xuân Phong Các ở đằng xa, năng lượng bộc phát ra từ trên đóa hoa sen đó khiến cho sắc mặt của hắn thay đổi rõ rệt.
- Khí phách quá... Là người nào trâu bò đến mức muốn hủy toàn bộ Thần Nữ Thành như vậy chứ?
Đột nhiên, Nhĩ Cáp suy nghĩ một chút, sau đó lập tức ngẩn người ra, nhìn vào vầng sáng màu vàng chói lọi quen thuộc đang bắn thẳng lên trời kia, lập tức há hốc mồm kinh ngạc.
- Mẹ kiếp... Không phải là người thanh niên Bộ Phương kia đấy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận