Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1351: Trời xanh, biển xanh, nướng sò (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xì xì xì…
Âm thanh đá cát rộn rạo vang vọng lên.
Đôi mắt Tiểu U lập tức co rụt lại, cảm thấy có vài phần kinh dị.
Bàn chân Bộ Phương giẫm trên mặt đất, thân hình lùi về bên cạnh một bước, khóe miệng nhếch lên, nhìn về phía nơi được rắc muối tinh Lưu Ly.
Bỗng nhiên, một mũi tên nước bắn ra từ mặt đất, lông mày Tiểu U lập tức nhíu lại, thân hình thuấn di xuất hiện ở xa xa.
Mà bãi cát cũng nổ tung, một sinh vật to cỡ nửa người chui ra từ đó.
- Đây là vật gì? Thế mà dám làm ta sợ?
Sắc mặt Tiểu U trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhàn nhạt liếc qua sinh linh lao ra từ trong bãi cát, lạnh như băng nói một câu, giơ một tay lên.
Minh khí quấn quanh tại phía trên bàn tay của nàng.
Sau đó ...
- U Minh Trùng!
Oành!
Tại trong ánh mắt không nói nên lời của Bộ Phương, con Sò Long Văn Tử vừa mới lao ra từ trong bãi cát bị một chiêu U Minh Trùng của Tiểu U bắn cho tan nát.
Con Sò Long Văn Tử cũng chỉ là một linh thú cấp Tôn, nào có thể chịu đựng được một chiêu này của Tiểu U.
Xác con sò đều bị nổ vỡ ra, thịt nát rải rác đầy đất.
Một miếng thịt sò đã chết rơi vào bên người Bộ Phương, Bộ Phương bất đắc dĩ liếc nhìn Tiểu U, ngồi xổm xuống cầm lên miếng thịt kia, nhéo nhéo, cảm giác cũng không tệ lắm.
- Ngược lại là một loại nguyên liệu nấu ăn không tồi... Đáng tiếc bị muội nổ mất xác rồi.
- Huynh nói nguyên liệu nấu ăn hải sản chính là cái đồ chơi này à? Loại vật này có thể ăn ư?
Giờ phút này Tiểu U cũng phục hồi tinh thần lại, đã hiểu rõ chính mình tựa hồ vừa làm một chuyện cực kỳ ngu xuẩn.
Nhưng cho dù làm thì thế nào, chỉ là một con sò, thích thì giết thôi.
- Đương nhiên có thể ăn, hương vị còn rất không tồi đấy.
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu U, thật cũng không có trách cứ.
Trên thực tế cũng không có gì đáng chê trách, Sò Long Văn Tử loại này rất phổ biến trên bãi biển.
Nàng nghi hoặc nhìn Bộ Phương, tựa hồ phát giác bộ pháp của Bộ Phương có chút kỳ lạ.
Mặc dù cũng đang bước, nhưng Bộ Phương vẫn lặng lẽ bao trùm tinh thần lực đến dưới mặt bàn chân, khiến cho mỗi một lần hắn đạp xuống, cũng có thể cảm nhận được rõ ràng biến hóa năng lượng trong bãi cát.
Sò Long Văn Tử ẩn sâu ở trong chỗ sâu tại bãi cát, muốn dụ những con này ra thì không thể rắc muối linh tinh được.
Phải tìm được lỗ thông khí của bọn nó, rồi vung muối, tự nhiên có thể hấp dẫn tụi nó chui ra ngoài.
- Chính là ở đây.
Bộ Phương bước lên chỗ bãi cát mềm hơn nhiều so với khu vực xung quanh, ném một nắm muối tinh Lưu Ly bên trên đó.
Lớp muối trắng rắc trên nền cát vàng ngược lại là lộ ra có vài phần sáng chói bắt mắt.
Tiểu U nhìn chằm chằm vào mặt đất, rất nhanh tròng mắt của nàng lại lần nữa co rụt lại.
Bãi biển trước đó vốn không có gì đột nhiên giống như sôi trào lên, cát đá tứ tung trào ra hai bên, sau đó là một con Sò Long Văn Tử bắt đầu từ dưới đáy bãi cát bò ra.
Đây là một loại sinh linh giáp xác, bên trên giáp xác hiện ra màu tím nhàn nhạt, bên trên đó có đường vân rậm rạp, nhìn kỹ đường vân kia nhưng lại có vài phần giống như bộ dáng đầu rồng.
Cái này là một loại nguyên liệu nấu ăn mỹ vị theo như trong miệng Bộ Phương nói, Sò Long Văn Tử.
Đương nhiên, Tiểu U cũng không cho rằng như vậy.
Thật sự là cái đồ chơi này căn bản nhìn không ra có thể ăn ở đâu được.
Sò Long Văn Tử vừa xuất hiện, mũi tên nước đã bắn đến phía Bộ Phương.
Bộ Phương cười nhạt nhìn xem, tinh thần như gợn sóng khuếch tán ra, về sau con Sò Long Văn Tử đã không thể động đậy, mũi tên nước nứt vỡ.
Bộ Phương vỗ vỗ cái vỏ sò kia, nhẹ nhàng hoàn toàn nắm lên Tử Sò, đi đến hướng phía trong biển rộng.
Mặt biển gợn sóng đánh úp lại.
Bàn chân Bộ Phương giẫm trên mặt biển, khi đến chỗ nước khá sâu, súc rửa Tử Sò một phen, rửa sạch sẽ toàn bộ bùn cát bên trong.
Bộ Phương một tay cầm lấy Tử Sò, tay kia vung lên.
Ném cái lọ đựng muối tinh Lưu Ly cho Tiểu U, người đang đứng quan sát từ xa.
- Muối tinh Lưu Ly này cho muội, muội đi nhặt thêm mấy con Tử Sò trở về, ta về nướng nó trước...
Bộ Phương thản nhiên nói. Sau đó tiếp tục lướt sóng mà đi, mang theo Sò Long Văn Tử cực lớn về tới bên cạnh thuyền U Minh.
Tiểu Bạch cùng Tiểu Hoa cũng leo từ trên thuyền xuống.
Để cho Tiểu Bạch đi rửa sạch sẽ Sò Long Văn Tử, Bộ Phương bắt đầu xây khung nướng ở trên bờ cát.
Nồi Huyền Vũ "ầm" một tiếng, đã hiển hiện ra, đập vào trên bờ cát.
Lưới thép còn sót lại sau bữa nướng lúc trước cũng được Bộ Phương lấy ra, đan từng sợi một, biến thành lưới sắt, đặt lên trên nồi Huyền Vũ.
Há miệng, phun ra một ngụm hỏa diễm màu vàng lợt, đó là Thiên Địa Huyền Hỏa, nhiệt độ cực cao.
Kỳ thật đến trình độ hôm nay của Bộ Phương, Thiên Địa Huyền Hỏa giống như có lẽ đã có chút không đủ để thỏa mãn hắn sử dụng hằng ngày, dùng cái Thiên Địa Huyền Hỏa màu vàng lợt này căn bản khó có thể thiêu chín rất nhiều nguyên liệu nấu ăn. Mặc dù nhiệt độ Thiên Địa Huyền Hỏa rất cao, nhưng mà đối với nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ gì đó thì đã có chút quá sức.
Nếu không phải có tinh thần lực của Bộ Phương gia trì, thật sự rất khó khăn để nấu chín được nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ.
Nếu như về sau gặp được nguyên liệu nấu ăn cường đại hơn, Bộ Phương cũng hiểu rõ, với uy lực Thiên Địa Huyền Hỏa thì khả năng không đủ dùng.
Chẳng lẽ phía trên Thiên Địa Huyền Hỏa, còn có hỏa diễm cao cấp hơn?
Trong nội tâm Bộ Phương nghĩ nghĩ, nhưng mà cũng không có nghĩ quá nhiều, cho dù nghĩ quá nhiều cũng vô dụng thôi.
Lửa đã sẵn sàng, nhiệt độ của lưới sắt cũng tăng lên.
Tiểu Hoa ngồi xếp bằng ở trên bờ cát, tò mò nhìn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt trong nồi Huyền Vũ.
Tại ở bên trong mắt rắn Tam Hoa của nàng, hỏa diễm không ngừng nhảy lên, phản chiếu trong con ngươi của nàng.
Xì xì xì...
Bộ Phương nhận lấy Sò Long Văn Tử trong tay Tiểu Bạch, bày Sò Long Văn Tử tại trên kệ khung nướng.
Thiên Địa Huyền Hỏa bắn ra, khiến cho thịt Sò Long Văn Tử rung rung.
Thừa cơ hội này, Bộ Phương lấy ra nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị tốt trong túi không gian hệ thống.
Bắt đầu với tỏi tím, Long Cốt Thái Đao xoay tròn trong tay, cắt tỏi tím thành hạt lựu nhuyễn, đổ ra một chút dầu và một chút rượu vào, nêm thêm gia vị.
Xì xèo... xì xèo ...
Sò Long Văn Tử bị nướng không ngừng có nước rơi xuống, nước rơi vào trong ngọn lửa, trong nháy mắt bốc hơi hóa thành khói trắng bay lên.
Màu thịt Sò Long Văn Tử cũng sinh biến hóa với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được.
Một mùi thịt chậm rãi bay lởn vởn ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận