Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1776: Món ăn đầu tiên, Linh Quả Khoai Môn Bào Sợi Phỉ Thúy! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nữ Vương Bích Lạc gắp một thanh Que Cay lên, cặp môi đỏ mọng khẽ mở, đút miếng Que Cay vào trong miệng, mút nhẹ một cái rồi bỏ vào miệng.
Đầu lưỡi quấn lấy Que Cay.
Vị cay nồng trên các Que Cay lan ra trong nháy mắt.
- Ôi...?
Nữ Vương trố mắt ra!
Vị cay này, hương vị này, mùi vị này dường như thấm vào sâu tận xương tủy!
Đây chính là Que Cay!
Thật sự... quá ngon!
Nữ Vương ngẩng đầu lên, đang nhai Que Cay trong mồm, cặp môi đỏ mọng càng lúc càng đỏ hơn, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một vệt ửng hồng.
Vẻ say mê hiện rõ lên trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần.
Dáng vẻ của Nữ Vương khiến cho những người xung quanh đều sợ hãi, Đại Tế Ti lại càng cảm thấy khó hiểu hơn.
Chỉ là một thanh Que Cay mà thôi... làm gì mà giống như bị say thuốc vậy chứ?
Sau đó, những người khác cũng lần lượt động đũa.
Sau đó, mười lăm người trên bàn đều ngẩng đầu, lộ ra vẻ say mê...
Minh Vương Nhĩ Cáp đứng ở đằng xa ôm cây cột linh kim với vẻ mặt tràn trề đau khổ, hắn không ngừng đập đầu vào trên cây cột phát ra tiếng cộp cộp.
- Que Cay của bản vương...
- Đám nữ nhân ngang tàn bạo ngược này, làm sao có thể ăn Que Cay như vậy được chứ? Trình tự ăn Que Cay có phải như vậy đâu...
- Một mút vào, hai lấy ra, ba mút vào, bốn lấy ra... mút vào lấy ra... Ra ra vào vào, đây mới là trình tự ăn Que Cay chính xác!
Trái tim của Minh Vương Nhĩ Cáp đang rỉ máu, đang thầm rơi nước mắt trong lòng.
Khóe miệng của Tiểu U khẽ giật một cái.
Que Cay của Bộ Phương thực sự rất có mị lực.
Lúc trước... Nàng cũng đã từng yêu thích đến mức điên cuồng một thời gian, tuy nhiên, có một lần nàng ăn nhiều quá, đến nỗi vừa nhìn thấy Que Cay đã thấy rùng mình, từ đó về sau, nàng đã cai được Que Cay.
Nhưng mà, nàng vẫn phải thừa nhận rằng , Que Cay của Bộ Phương chắc chắn tràn đầy sức hấp dẫn chết người...
Chín món khai vị đều đã lần lượt được mở nắp.
Những người ở xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm.
Mười lăm người trên bàn linh kim đều đã ăn hết tất cả các món khai vị một cách sạch sẽ.
Đám cung nữ đều hít vào một hơi.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy các đại nhân ăn nhiều như vậy!
Tuy nhiên, ngược lại, tất cả những ai đã ăn chín món khai vị đều không hề có cảm giác no, thay vào đó là mọi người đều cảm thấy bụng đói cồn cào và muốn ăn tiếp.
Cho dù là Đại Tế Ti lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng lúc này cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với những món ăn tiếp theo.
Khóe miệng của đầu bếp Cảnh Diên khẽ cong lên, món khai vị của Bộ đầu bếp... đã phát huy hiệu quả rồi!
Cảnh Diên cảm thấy mừng rỡ như điên trong lòng, sau đó xoay người đi vào trong phòng bếp.
Chỉ chốc lát sau, nàng đã tự mình bưng một món ăn, từ đằng xa đi tới.
- Món đầu tiên trong bữa vương tiệc: Linh Quả Khoai Môn Bào Sợi Phỉ Thúy.
Giọng nói êm tai của Cảnh Diên mang theo một tia hưng phấn, vang vọng khắp toàn trường.
Nàng bước từng bước nhỏ, đi tới trước bàn ăn linh kim và đặt đĩa sứ thanh hoa lên trên bàn ăn.
Những đĩa đồ ăn khai vị đã ăn hết sạch sẽ ở trên bàn cũng đã được các cung nữ dọn xuống.
Hai hàng ghế độc lập ở hai bên cũng lần lượt bắt đầu dọn món khai vị lên.
Thứ tự dọn món của cả hai bên là so le nhau.
- Linh Quả Khoai Môn Bào Sợi Phỉ Thúy?
Tất cả mọi người đều sửng sốt khi nghe thấy tên của món ăn này, lẽ ra lúc này phải là là món ăn chính thức của vương tiệc mới đúng chứ?
Mặc dù các món khai vị đều rất ngon, nhưng mười tám món ăn đó mà là những món để thử nghiệm đầu bếp chính.
Mà món ăn đầu tiên được đầu bếp Cảnh Diên đọc lên, bọn họ không có ấn tượng gì trong các bữa vương tiệc trước đó.
Đầu bếp Cảnh Diên cũng không lên tiếng.
Nàng cầm nắp đậy đồ ăn, bất ngờ giơ lên.
Ngay lập tức, từng luồng hơi nóng bốc lên nghi ngút.
Một ánh sáng vàng chói rực rỡ bỗng chốc bắn ra, tràn ngập trong tầm mắt của mỗi người bọn họ.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ xôn xao sau khi nhìn thấy rõ hình dáng của món ăn đó.
Đó là cảm giác bị kinh hãi.
Ngay cả Nữ Vương Bích Lạc cũng há đôi môi đỏ mọng ra, cảm thấy có chút khó tin.
Đây là một món ăn chưa đầy một cảm giác ba chiều.
Món ăn nóng hôi hổi bốc khói nghi ngút, những sợi tơ màu vàng đang phác họa trong hư không, tạo thành một con Phượng Hoàng muốn sải cánh bay vút lên trời cao.
Trong bụng Phượng Hoàng có từng quả Linh quả màu hồng nhạt đang nổi lên ở trong đó.
Dưới ánh đèn, món ăn này tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Vừa nhìn thấy món ăn này, rất nhiều người đều đã giật mình.
Bọn họ đã từng ăn món này, khi đó món ăn này trông cũng không giống như vậy.
Kẹo tơ đường bao trùm xung quanh Dụ Linh Quả, bọc nó vào bên trong.
Chứ không làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc giống như vậy.
Nữ Vương Bích Lạc đã không thể chờ đợi được từ lâu rồi, nữ nhân sinh ra vốn dĩ đã rất thích chưng diện, một món ăn xinh đẹp như vậy, khiến các nàng thích thú và phấn khích không thể giải thích được.
Nàng vươn đôi đũa bạc ra, lập tức ngập vào trong nước đường, ngay tức thì Dụ Linh Quả đang nổi bồng bềnh ở trong đó đã bị Nữ Vương gắp được, sau đó rút ra.
Khi miếng Dụ Linh Quả vừa được gắp ra, đã khiến cho những người có mặt ở đó đều ồ lên kinh ngạc.
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Bởi vì cùng với một lần gắp này của Nữ Vương, những sợi tơ đường phía trên Dụ Linh Quả kia cũng lập tức bị kéo ra theo, giống như đang kéo sợi vậy.
Mà với một lực kéo như vậy, đôi cánh Phượng Hoàng được cô đặc bằng những sợi tơ đường kia cũng bắt đầu chuyển động, như thể nó đang nhẹ nhàng nhảy múa!
Tuyệt vời! Hoàn toàn tuyệt vời!
Nữ Vương Bích Lạc cảm thấy trong lòng vô cùng vui sướng.
Thực sự hiếm có món ăn nào lại có thể mang đến cho nàng niềm vui như vậy.
Nữ Vương bỏ thức ăn vào trong chén, sau đó nhẹ nhàng liếm vào Dụ Linh Quả một cái, Dụ Linh Quả được bọc trong nước đường vừa ngọt lại vừa rất thơm, tựa như có một mũi tên bắn trúng trái tim của Nữ Vương, làm cho khuôn mặt của nàng bất giác đỏ bừng lên, nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng.
Hàm răng khẽ mở, sau đó cắn xuống.
Cảm giác mềm mịn ở bên trong, mang theo một vị nục bấy của Dụ Linh Quả, vị ngọt, hương thơm, vị mềm, ba vị hòa thành một thể đồng thời cùng tràn ra!
Nữ Vương nhấm nháp, lè lưỡi liếm nhẹ cặp môi đỏ mọng, tâm trạng vô cùng vui sướng lộ rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Những người khác đều đã nhìn tới mức ngây ngốc từ lâu rồi.
Món ăn này lại có thể bày ra nhiều chiêu trò như vậy hả?
Đầu bếp Cảnh Diên cũng nhìn tới nỗi thất thần.
Nàng không thể ngờ rằng sau khi các món ăn này được Bộ đầu bếp thay đổi một chút, mà lại có thể tạo ra hiệu ứng dữ dội như vậy...
Khiến nàng cũng không khỏi có chút thèm thuồng mà muốn ăn một miếng.
Đại Tế Ti nhìn Nữ Vương một cái, không nói lời nào mà xoay chiếc mâm quay bằng linh kim rồi duỗi đôi đũa ra, gắp lên một miếng Dụ Linh Quả, khẽ mở miệng ra và cắn xuống một miếng.
Ngay cả là một người lạnh lùng kiêu ngạo như Đại Tế Ti, cũng không khỏi bật ra một tiếng hừ nhẹ...
Sau đó, mười ba người còn lại trong bàn ăn gần như phát điên lên.
Ánh mắt của Xích Ti và những người khác lại càng sáng rực hơn.
Nhiều người xung quanh đã trở nên chết lặng.
Bữa vương tiệc này... có vẻ rất khác so với những năm trước!
Có thể khiến cho mọi người đều tràn đầy chờ mong.
Tuy nhiên, chỉ có sắc mặt của Cảnh Diên lộ ra vẻ lo lắng trong niềm vui sướng.
Nàng liếc nhìn Đại Tế Ti đang ăn một cách vui vẻ kia một cái.
Nghĩ đến những món ăn cúng tế đã bị Bộ đầu bếp sửa đổi thực đơn... đột nhiên trong lòng cảm thấy có chút lo sợ bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận