Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1114: Thiên Cơ thuật! Một góc tương lai! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn ta nói Bộ Phương làm thế nào lấy được tim Thao Thiết, đánh lui phân thân của Tử Tôn và Bích Liên Thiên, cùng Hắc Cẩu chém Cự Nhân, Minh Vương diệt Thánh Sư, toàn bộ sự tình đều nói ra, thậm chí còn kể luôn cả chuyện Bộ Phương dùng tim Thao Thiết cứu sống Sở Trường Sinh, giúp Sở Trường Sinh một bước bước vào cảnh giới bán thần.
Mạc bà bà luôn nghiêm túc lắng nghe.
Càng nghe sắc mặt bà càng trở nên nặng nề.
Mạc Lưu Cơ nói xong, đôi mắt tha thiết nhìn Mạc bà bà, tâm ma của Thánh Nữ không phải là thứ hắn ta muốn mà có có thể mang về được.
Mạc bà bà nghe xong, thở dài một hơi, chống quải trượng run rẩy bước đi, vẻ mặt thay đổi không ngừng.
- Ngươi nói là Tâm Ma kia được sinh linh Minh Khư bảo vệ? Sinh linh Minh Khư có thể hòa hợp ở cùng người của Tiềm Long Vương Đình… xem ra không phải là sinh linh của Minh Khư Khư Ngục.
Mạc bà bà nhíu mày lẩm bẩm.
Bà dường như có chút hiểu biết về Minh Khư, chống quải trượng, nhìn sông núi bất tận.
Thiên Cơ Thánh Địa bị bao phủ trong làn mưa bụi, từ từ thổi, những đám mây bay nhẹ nhàng.
- Dựa theo miêu tả của ngươi, sinh linh Minh Khư kia không phải là sinh linh Đại Hư Cảnh, chẳng lẽ là sinh linh Thiên Hư?
Lão bà lẩm bẩm nói.
Mạc Lưu Cơ dỏng tai nghe, phía trên sinh linh Minh Khư Đại Hư là Thiên Hư?
Chẳng lẽ cái thứ sinh linh Minh Khư một tay che phủ bầu trời, coi bọn họ như là đồ ăn mà hắn ta nhìn thấy là Thiên Hư.
Lão bà liếc mắt nhìn Mạc Lưu Cơ một cái, quải trượng nện mạnh xuống mặt đất.
Ầm ầm!
Tâm thần Mạc Lưu Cơ nhất thời run lên, cảm giác toàn thân như bị một lực lượng đáng sợ trói buộc.
Trong mắt Mạc Lưu Cơ, toàn bộ bầu trời dường như đã thay đổi, các ngôi sao trên bầu trời đang nhanh chóng xoay chuyển.
Ánh mắt hắn ta như bị mê hoặc.
- Mạc bà bà đây là… Thiên Cơ Thuật!
Mạc Lưu Cơ sợ hãi thán phục, chỉ cảm thấy trời đất đều hóa thành ngân hà đầy sao.
Lão bà cầm dấu ấn màu đen trong tay, mỗi dấu ấn đánh ra đều lao vào khoảng không, khiến các vì sao lăn tăn.
Ầm ầm!
Có tiếng Phạn đáng sợ quanh quẩn, cùng tiên nhạc hòa quyện!
Lão bà bắt đầu tính toán mọi thứ…
Bỗng nhiên.
Hai mắt Mạc Lưu Cơ co rút lại, bầu trời đen kịt dường như bị một bàn tay vô hình xé mở.
Trời bỗng hừng sáng.
Vẫn là mưa bụi mù mịt, trời đất không có gì thay đổi.
Nhưng ở phía xa, lão bà nôn ra máu ngã xuống đất, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.
Rõ ràng… đây là bị phản phệ!
Mạc Lưu Cơ thực sự kinh sợ, Mạc bà bà tu vi cao cường, bà thi triển Thiên Cơ Thuật lại có thể bị phản phệ sao?
Tiến lên mấy bước, Mạc Lưu Cơ đỡ Mạc bà bà từ dưới đất lên.
- Mạc bà bà…
- Đừng nói chuyện… nghe ta, bây giờ ngươi lập tức đi chờ Thánh nữ xuất quan, sau khi xuất quan hãy đưa nàng đến Thao Thiết Cốc. Lão thân suy diễn tâm ma của Thánh Nữ… thấy được một phần tương lai Đại lục, chỉ có tâm ma kia mới có thể giúp Thiên Cơ Thánh Địa vượt qua cửa ải khó khăn này.
Hơi thở của Mạc bà bà trở nên rất suy yếu, nhưng ánh mắt bà ta lại đầy vẻ ngưng trọng.
Mạc Lưu Cơ kinh hãi, khóe miệng phát run.
- Bà bà, bà đang nói gì vậy, ta nghe không hiểu? Thật sự không hiểu!
Mạc Lưu Cơ nói.
Mạc bà bà nhìn Mạc Lưu Cơ, thiếu chút nữa tức chết, tiểu tử này là heo sao?
Bà vươn tay cầm lấy quải trượng, vung mạnh lên, đập vào đầu Mạc Lưu Cơ.
- Hiểu chưa?
Mạc bà bà ho ra một ngụm máu, tức giận nói.
Một cái u lớn đột nhiên phồng lên trên trán Mạc Lưu Cơ, hắn ta mặt không thay đổi nói:
- Hiểu rồi.
- Tốt lắm… lão thân không sao. Thiên Quan kiếp sắp mở ra, Thiên Quan kiếp lần này… là đại nạn của Vương Đình! Thiên Cơ Thánh Địa chúng ta sẽ gặp phải đại kiếp nạn, ngươi phải mang Thánh Nữ đi tìm tâm ma… chỉ có tâm ma mới có thể cứu Thánh Nữ, có thể giúp Thánh Nữ khống chế Tinh La Thiên Bàn.
Mạc bà bà nói.
Mạc Lưu Cơ nghiêm túc gật đầu.
Đi đi, lão thân không có việc gì, hiện tại ngươi lập tức đi đánh thức Thánh Nữ.
Mạc Lưu Cơ có chút do dự.
- Mạc bà bà… Thiên Cơ Thánh Địa có Thánh Chủ ở đây, làm sao có thể gặp nạn?
- Đừng nói nữa, mau cút…
Mạc bà bà trừng mắt nhìn Mạc Lưu Cơ, lại gõ vào đầu hắn ta một quải trượng.
Mạc Lưu Cơ chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.
Trên sườn núi, lão bà ổn định thân hình, nắm chặt dấu ấn trong tay, vẻ mặt ngưng trọng, cố gắng nhìn lại một phần tương lai.

Thiên Tuyền Thánh Địa.
Tử Tôn chậm rãi mở mắt, hào quang màu tím lượn lờ quanh thân, hơi thở trên người ngày càng lớn mạnh.
Hắn ta đứng dậy, mở miệng, một luồng năng lượng dâng trào ra từ miệng.
Trong lòng có chút tiếc nuối, hắn ta không khỏi thở dài một hơi.
Rốt cuộc vẫn không thể đột phá, nếu không có tim của Thao Thiết trợ giúp, hắn ta thực sự khó mà đột phá cảnh giới.
Thần Linh Cảnh quan trọng nhất là phải đốt cháy được Thần Hỏa trên thần đài, đốt lên càng nhiều Thần Hỏa, thực lúc càng tăng mạnh, thế nhưng muốn đốt lên một đóa Thần Hỏa cũng không có đơn giản như vậy.
Thao Thiết Cốc… phá hỏng đại sự của bản tôn, đáng chết, con chó kia… hẳn là sinh linh Minh Khư Thiên Hư Cảnh, dám chọc đến bản tôn, đợi bản tôn trở về từ Tiềm Long Thiên Quan, nhất định phải làm thịt ngươi!
Tử Tôn ánh mắt lạnh lùng, mái tóc tím chợt bay, ngay sau đó, hắn ta cất bước đi, cánh cửa đang đóng đột nhiên mở ra.

Thao Thiết Cốc, Thao Thiết tửu lâu.
Cẩu gia đang nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo, đột nhiên ngứa ngáy một hồi, không khỏi mở to hai mắt còn nhập nhèm, ngáp một cái.
Là ai? Ai đang nhắc tới cẩu gia ta?
Tiểu Hoa đang dựa vào bên cạnh cẩu gia, hai mắt nhắm chặt, năng lượng trên người không ngừng tràn đầy, giống như sắp đột phá.
- Nha đầu kia… còn biết chiếm lợi của cẩu gia ta, thôi quên đi, nể mặt Bộ Phương, cho ngươi chiếm lợi đó, chỉ cần đừng làm phiền ta ngủ là được.
Cẩu gia lầm bầm một chút, sau đó tiếp tục nằm sấp xuống, ngủ say.
Thời gian trôi đi, sắc trời dần dần muộn.
Ngày đầu tiên buôn bán của Thao Thiết tửu lâu, cuối cùng cũng hoàn toàn kết thúc.
Khoảnh khắc cất Long Cốt Thái Đao đi, trong đầu Bộ Phương vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống.
Giọng nói vừa phát ra, Bộ Phương đã hoàn toàn sững sờ, một lúc lâu sau mới nhướng mày, giống như lộ ra vẻ vui mừng, không khỏi thở ra một hơi dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận