Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2104: Minh Khôi lão tổ! (2)

Notice: Undefined offset: 223
Hư không chợt vặn vẹo một lúc.
Một bóng người với thân hình uyển chuyển như đang chậm rãi hiện lên từ trong vô vàn vầng sáng rực rỡ...
- Cuộc đụng độ giữa cấp bậc Đại Thánh sao?
Ba người đều đồng thời thì thầm lên tiếng.
Ánh mắt của tên Đại Thánh đang đứng chắp tay trong hư không kia cũng bất giác trở nên nghiêm túc.
- Khí tức quen thuộc quá...
Làn khói bụi cuồn cuộn tản đi.
Ánh mắt của tên Đại Thánh từ trên trời nhìn xuống tựa như một thanh kiếm sắc nhọn, cuối cùng hắn cũng đã nhìn thấy bóng dáng đó một cách rõ ràng.
Minh Vương Nhĩ Cáp mặc Minh Vương Giáp đang khoanh hai tay trước ngực với hơi thở kinh người.
Khóe miệng mang theo một nụ cười xấu xa, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Tên Đại Thánh của Thánh Khôi Thành vừa nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp, trong một khoảnh khắc xuất thần như vậy, giống như hắn nhìn thấy được bóng dáng của cường giả tuyệt thế đã từng lấy một địch chín kia.
Đại Thánh của Thánh Khôi Thành hít sâu một hơi, ánh mắt cuối cùng cũng thay đổi.
- Minh Vương... Địa Ngục?
- Minh Vương... Địa Ngục đã trở lại rồi sao?
Ầm!
Đôi cánh áo giáp trên lưng của Minh Vương Nhĩ Cáp khẽ vỗ, thân hình dường như hóa thành một vệt đen và lao vụt lên trên bầu trời.
Tia sáng màu đen trong tay chợt lóe lên, một thanh Minh Vương Kích lập tức bay vào tay.
Minh Vương Kích khổng lồ đen kịt vô cùng mạnh mẽ bất ngờ rung chuyển dữ dội,như thể xé toạc bầu trời, đánh thật mạnh về phía gã Đại Thánh kia.
Toàn bộ đất trời dường như cũng phát nổ ầm ầm liên tục dưới một kích này!
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại mà nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp.
Cẩu Gia cũng ngoác miệng chó ra.
Tên Đại Thánh của Minh Khôi Nhất Mạch cũng không dám khinh thường.
Hắn rống lên một tiếng.
Một tia sáng màu bạc bắn lên trời.
Một bộ khôi lỗi hình người được bao phủ bởi các đường vân trên toàn bộ cơ thể chợt lao vút lên bầu trời, đánh nhau với Minh Vương Nhĩ Cáp.
Vù vù vù...
Từng sợi tinh thần tuôn ra từ bên trong Tinh Thần Hải của tên Đại Thánh Minh Khôi Nhất Mạch, chiếu vào trên thân thể của bộ khôi lỗi đó.
Bùm bùm bùm!
Ngay lập tức, một cuộc đại chiến nổ ra giữa không trung.
Trận chiến kinh hoàng quét sạch đất trời chỉ trong chốc lát!
Minh Vương Nhĩ Cáp lần đầu tiên phá quan đi ra, cần phải có một trận chiến nhẹ nhàng vui vẻ như thế này để khởi động, vì vậy hắn vừa chiến đấu, vừa điên cuồng hét lên với vẻ vô cùng phấn khích.
Cả hai xé nát bầu trời và đánh tới thế giới bên ngoài, bắt đầu chiến đấu trên bầu trời đầy sao.
Cường giả Đại Thánh có thể hành tẩu trên bầu trời đầy sao trong một lúc tạm thời, vì vậy chiến đấu trong tinh không, ngược lại có thể để cho bọn họ giảm thiểu tổn thất tới mức thấp nhất!
Tất cả mọi người trong Thánh Khôi Thành đều ngẩng đầu lên nhìn những vệt hồng quang như thể chấn động của cuộc chiến truyền đến từ bên ngoài tinh không, đang lóe lên liên tục trong màn đêm kia với vẻ khó tin, tất cả mọi người đều nuốt từng ngụm nước miếng.
Trận chiến của Đại Thánh diễn ra quá bất ngờ, nằm ngoài dự đoán của mọi người, có vẻ như là do tiểu đầu bếp đó.
Ánh mắt của rất nhiều người khẽ đảo qua, rơi vào trên người Bộ Phương.
Nhân tiện, cũng nhìn thấy con chó mực mập mạp bên cạnh Bộ Phương...
Lỗ Ban, Bá Tuyệt Thiên và cả vị cường giả Đế Thính Nhất Mạch được bao bọc trong ánh hồng quang kia đều hít vào một hơi.
- Kia là Ngục Khuyển của Địa Ngục sao?
Với tư cách là một cường giả Tam Hoàng thế hệ trẻ, tất nhiên bọn họ sẽ biết đến danh hào Ngục Khuyển.
Lúc trước, con Ngục Khuyển này đã bày ra sức mạnh thần kì trong cuộc đại chiến giữa Minh Ngục và Địa Ngục đấy!
Nhìn thấy dáng vẻ thân mật đó của Bộ Phương và Cẩu Gia, rất nhiều người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Thế mà tiểu đầu bếp này lại thân thiết với Ngục Khuyển như vậy sao?
Đôi mắt chó của Cẩu Gia liếc mắt nhìn những người có mặt ở đó một cái, Cẩu Gia không hề cảm thấy có bất kỳ hứng thú gì với đám tiểu bối Địa Ngục này.
- Đại Thánh của Minh Ngục lại tự tay đối phó ngươi, quả thực là vô liêm sỉ quá mà.
Cẩu Gia nhìn Bộ Phương một cái, nói.
Bởi vì Bộ Phương đã thi triển Kiếm Oa, cho nên Tinh Thần Lực của hắn lúc này đã tiêu hao rất lớn, sắc mặt trông có vẻ vô cùng nhợt nhạt.
Hắn lấy Trà Ngộ Đạo Cửu Chuyển ra, bắt đầu rót vào trong miệng.
Bộ Phương cảm nhận nước trà ngọt ngào tràn vào miệng, năng lượng ở trong đó không ngừng thẩm thấu vào bên trong thân thể và tràn vào Tinh Thần Hải, để cho Tinh Thần Hải đã khô cạn nhanh chóng khôi phục lại, khiến hắn cảm thấy có chút sảng khoái.
Cẩu Gia nhìn Bộ Phương đang khôi phục Tinh Thần Lực, cũng không nói gì thêm, hai mắt nhìn về phía bầu trời xa xăm với vẻ đăm chiêu.
- Nghe nói ngày mai ngươi còn phải thi đấu? Xem ra, không thể tham gia được lần tranh tài này rồi...
Cẩu Gia tặc lưỡi.
- Lão tổ Minh Khôi Nhất Mạch đến rồi!
Cẩu Gia nói.
Cuộc chiến trên bầu trời đã bước vào giai đoạn gay cấn.
Ngay sau đó.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên.
Bóng dáng của Minh Vương Nhĩ Cáp từ phía trên vòm trời nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Bộ Phương.
Minh Vương Giáp biến mất, Minh Vương Nhĩ Cáp há miệng cười thật to, khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ quyến rũ mê người.
Bộ Phương nguýt Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, sau đó khẽ phất tay lên, ném ra cho hắn mấy thanh Que Cay.
Tiếng cười của Minh Vương Nhĩ Cáp đột ngột dừng lại, nhận lấy Que Cay nắm trong tay, hít một hơi thật sâu trước mũi, cả người bỗng chốc đều trở nên say mê khi vừa cảm nhận được mùi vị của Que Cay lan tỏa trong khoang mũi.
Sau đó, hắn cầm Que Cay lên, nhét vào trong miệng rồi khẽ mút ra mút vào.
Cảm giác quen thuộc của Que Cay đang cọ xát trên môi khiến cho Minh Vương Nhĩ Cáp cảm động muốn khóc.
- Đã lâu lắm rồi ta không được ăn Que Cay...
Minh Vương Nhĩ Cáp cảm thán.
Trên bầu trời, một bóng người toàn thân toát ra khí tức dồi dào đang bước trở về từ trong tinh không, nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp bằng ánh mắt lạnh lùng.
Rầm rầm rầm! !
Bên ngoài Thánh Khôi Thành.
Một cỗ khí tức dày đặc hơn đang cuốn tới một cách nhanh chóng.
Hơi thở kinh khủng như muốn bóp nát khoảng không.
Ánh mắt của Đại Thánh Minh Khôi Nhất Mạch trên bầu trời lập tức trở nên chăm chú.
- Lão tổ!
Hắn hướng về phía bên ngoài Thánh Khôi Thành hành lễ với vẻ cung kính.
Tâm thần của Lỗ Ban chợt chấn động, cũng hành lễ với lão tổ Minh Khôi Nhất Mạch ở bên ngoài Thánh Khôi Thành một cách kính cẩn...
Đó là một trong chín người mạnh mẽ nhất trong Minh Ngục!
Cỗ khí tức này không khỏi làm cho người ta biến sắc.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay.
Cẩu Gia cũng nheo mắt nhìn về phía xa xăm.
- Ngục Khuyển... Nếu như đã tới Minh Ngục rồi, vậy thì nói chuyện với lão phu một lát đi...
Ầm!
Giọng nói tựa như đang nổ tung trên bầu trời.
Đột nhiên, kim quang chợt tỏa ra chói lóa bên ngoài Thánh Khôi Thành.
Một chiếc đầu của bộ khôi lỗi màu vàng khổng lồ bỗng nổi lên, nhìn chăm chú vào Cẩu Gia xuyên qua bức tường thành của Thánh Khôi Thành, dường như năng lượng đang dần dâng trào từ trong ánh mắt của bộ khôi lỗi đó!
Một cỗ uy áp vô thượng đột nhiên khuếch tán ra.
Toàn bộ Thánh Khôi Thành đều quỳ rụp xuống đất đông nghìn nghịt vào thời khắc này.
Cẩu Gia quay đầu nhìn Bộ Phương một cái, nhếch miệng lên.
- Tiểu tử Bộ Phương, mang theo những người và những thứ mà ngươi muốn đưa đi, bây giờ chúng ta sẽ quay trở về.
Bộ Phương sửng sốt trong giây lát.
Sau đó, vẻ mặt không chút thay đổi mà khẽ gật đầu.
Thân hình bất ngờ lóe lên, liền xuất hiện bên trong quán trọ.
Sau khi đưa đám người Chu Ngạn vào trong Điền Viên Thiên, hắn lại tiếp tục trở lại bên người Cẩu Gia.
Rầm rầm rầm! !
Uy thế của đám khôi lỗi màu vàng càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Thế mà lại có một bóng người đang xếp bằng trên đầu bộ khôi lỗi đó.
Vù vù...
Bộ khôi lỗi to lớn giơ tay lên, bàn tay màu vàng óng đánh tới chỗ Cẩu Gia đang đứng.
- Chúng ta đi thôi! Lão gia hỏa này đến rồi... mấy lão già khác chắc hẳn cũng đã sắp tới! bây giờ vẫn chưa phải là lúc để tính sổ với mấy lão già đó!
Cẩu Gia ngoác miệng nói.
Sau đó há mồm, sủa lên một tiếng!
Tiếng chó sủa như vang vọng khắp trời, làm nổ tung tất cả mọi thứ.
Ngay sau đó, vuốt chó Linh Lung bất ngờ đánh ra.
Vuốt chó Linh Lung tinh xảo đập xuống bàn tay màu vàng óng cực lớn kia.
Trong nháy mắt, cả hai va chạm vào nhau.
Tại thời điểm này, Cẩu Gia chầm chậm cất bước, xé rách hư không mang theo Bộ Phương và Minh Vương Nhĩ Cáp đang mút Que Cay đi vào bên trong đó.
- Muốn chạy hả?
Giọng nói chói tai tựa hồ mang theo chút giận dỗi!
Bóng dáng trên đỉnh đầu bộ khôi lỗi bất ngờ biến mất như dịch chuyển tức thời.
Ngay sau đó, liền xuất hiện ở phía trước vết nứt không gian, vồ một chưởng tới chỗ khe hở của hư không, như thể lập tức sắp bắt được Bộ Phương vậy.
Bộ Phương đột nhiên nhíu chặt lông mày một cái.
Tâm thần khẽ động.
Cán Oa Hủy Diệt và Phong Cuồng Kiếm Oa đồng thời xuất hiện ở trong tay hắn...
Bộ Phương nhìn bàn tay đang thăm dò kia, ánh mắt lập tức ngưng tụ lại, sau đó bất ngờ ném Phong Cuồng Kiếm Oa và Cán Oa Hủy Diệt lại với nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận