Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1901: Là ai làm bọn họ ra như vậy? (1)

Nhất Tôn Bán Thánh cứ vậy mà bị giết chết.
Vị Chấp Pháp Sứ kia trợn mắt chữ O mồm chữ A, cả người đều đều tiết ra mồ hôi lạnh, hắn cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương.
Ngay sau đó hắn lại phá lên cười một cách điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Ngươi chết chắc rồi... Bán Thánh vừa chết, ngươi chẳng khác nào chọc vào tổ ong vò vẽ, chờ mà bị tiểu đội Chấp Pháp Sứ điên cuồng đuổi giết đi!
Chấp Pháp Sứ kia cười to một cách điên cuồng, hình như hắn sắp phát điên rồi.
Bộ Phương nhướng mày.
Bỗng nhiên hắn nghi ngờ nhìn ra bên ngoài cửa động.
Từng luồng âm thanh xé gió vang lên.
"Hả?"
Tâm thần Bộ Phương vừa động hắn lập tức gọi Tiểu Bạch, rồi bỗng nhiên thân hình biến mất trong hư không, hắn mang theo Tiểu Bạch tiến vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Mà vị Chấp Pháp Sứ đứng kia hoàn toàn không dự đoán được Bộ Phương lại có thể ngang nhiên biến mất như vậy, đôi mắt hắn trợn lên.
Hình như hắn có chút không thể tin nổi.
Sau đó hắn liền cảm thấy có một cỗ khí lạnh đáng sợ đang tập kích đến, trong nháy mắt đã tràn ngập quanh thân thể và bao phủ lấy hắn.
Bên ngoài hang động.
Một loạt những cuộc công kích đáng sợ giống hệt như lôi đình đang không ngừng đổ xuống, nện vào trong hang động, trong chốc lát đã bao trùm cơ thể hắn.
Chỉ trong vài tích tắc, cả hang động đã bị san lấp giống như mặt đất bằng phẳng.
Ở trong đó, thậm chí có cả một kích của Tiểu Thánh cấp bậc tồn tại.
Bọn họ căn bản không để ý tới hắn đang ở bên trong hang động mà dùng toàn lực ra tay, khiến cho vị Chấp Pháp Sứ này trong nháy mắt bị năng lượng khủng bố cắn nuốt.
Một hồi lâu sau.
Bụi mù tan đi.
Trong hang động đã hóa thành một bãi phế tích cực lớn, một nhóm người đi qua.
Trên bầu trời, thân hình của một vị Nhất Tôn Tiểu Thánh đang bay lơ lửng ở đó, áo choàng huyết sắc bao bọc thân hình của hắn, khiến cho người này nhìn qua trông thật mạnh mẽ.
- Báo... Không phát hiện thi thể của kẻ địch, chỉ có thi thể của... hai vị Chấp Pháp Sứ.
Một vị Chấp Pháp Sứ bay nhanh tới trước mặt của Tiểu Thánh kia, hắn bẩm báo tình hình.
Vị Tiểu Thánh ấy nhíu mày lại.
- Không thể nào... Vừa rồi ta đã dùng Tinh Thần Lực để bao trùm cả hang động, cho dù một con muỗi bay ra ta cũng có thể biết, vả lại chúng ta dùng toàn bộ hỏa lực để khai hỏa nên không có khả năng để cho kẻ địch chạy trốn được... Tìm cẩn thận cho ta!
Vị Tiểu Thánh có chút không tin nói.
Có lẽ hắn không thể nào biết được, Bộ Phương vậy mà lại có một thế giới nhỏ.
Khi hắn nã pháo vào động, trong nháy mắt Bộ Phương đã trốn vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Hồi lâu sau.
Chấp Pháp Sứ được phái đi tìm kiếm thi thể chạy như bay trở lại.
Bọn họ biểu thị không tìm được thi thể của Bộ Phương.
Điều này khiến cho vị Tiểu Thánh kia tức đến mức thở hổn hển, hắn tiêu phí rất nhiều tinh lực, tổn thất hai vị đội viên, nhưng mà ngay cả bóng dáng của địch nhân cũng không thể tìm được.
- Đáng chết... Đừng để ta tìm được, nếu không ta chắc chắn băm người ra thành vạn mảnh!
Lời nói của Tiểu Thánh tràn ngập sự băng giá.
- Bây giờ, mọi người chú ý chia nhau ra vây quanh Truyền Tống Trận... Đợi khi Lân Trù yến bắt đầu thì lập tức bước vào Truyền Tống Trận, tiến vào di tích.
Tiểu Thánh ra lệnh.
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý.
Nơi này là một cửa vào của di tích Thần Trù, do một vị đại Tài Quyết Sử dùng bàn tay chặt đứt rồi tách ra một cánh cửa khác để đi vào.
Chính là để thần không biết quỷ không hay, đưa người của mình vào trong đó.
Lúc này Đại Tài Quyết Sử đã nhẫn tâm muốn trở mặt với Minh Ngục, cho nên bọn họ cũng không thể cởi bỏ xiềng xích.
Ở Minh Ngục có rất nhiều yêu nghiệt thiên tài chưa bao giờ bước vào di tích, không thể để lộ ra dấu vết.
...
Điền Viên Thiên Địa quả thật là một phương pháp tránh né công kích không tệ.
Nhưng mà tất nhiên nó vẫn sẽ có chỗ không ổn.
Tiến vào Điền Viên Thiên Địa từ chỗ nào thì phải đi ra từ chỗ ấy.
Đây là một hạn chế nhưng cũng phù hợp với quy tắc của Điền Viên Thiên Địa.
Hơn nữa khi ngồi trong Điền Viên Thiên Địa, căn bản là không thể nắm được tình hình ở bên ngoài, cho nên hắn cũng không biết lúc nào thích hợp nhất để đi ra.
Bộ Phương chờ đợi một hồi lâu.
Vừa rồi trong khoảnh khắc ấy, tâm thần của hắn cũng có chút dao động.
Bởi vì tước vũ bào vô địch biến mất, cho nên Bộ Phương không dám dùng thân thể của chính mình để cố gắng chống lại công kích.
Sau khi đi ra khỏi Điền Viên Thiên Địa, Bộ Phương lập tức xuất hiện ở nơi vừa biến mất.
Nhưng mà ngay khi hắn vừa xuất hiện, hắn mơ hồ cảm giác được có một mối đe dọa.
Trước đó nơi này còn là một cái hang động, nhưng sau khi hắn xuất hiện ở chỗ này một lần nữa cả hang động đều bị san bằng, chỉ còn lại phế tích đầy mặt đất.
"Quá ác độc... Đây là muốn giết chết tất cả người bên trong rồi."
Khi nhớ tới vị huynh đài vừa rồi, Bộ Phương liền cảm thấy bi ai cho người kia.
"Loại công kích này, vị huynh đài kia sợ là không thể không chết đi."
Chết trong tay tiểu đội của mình, Bộ Phương còn cảm thấy xót xa thay cho đối phương.
Bỗng nhiên.
Bộ Phương nhíu mày lại.
Thời điểm hắn vừa với ra khỏi Điền Viên Thiên Địa, đứng tại phế tích này.
Chính là có cảm giác đang bị theo dõi.
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc nhìn về phía xa xa.
Chỗ ấy.
Có vài bóng người từ từ đứng thẳng lên, hắn đang nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Những người này đều là người của tiểu đội Chấp Pháp.
Bọn họ ngồi chờ ở chỗ này, cũng vì cảm thấy Bộ Phương sẽ xuất hiện một lần nữa.
Bây giờ xem ra...
Ý tưởng của Tiểu Thánh đại nhân quả nhiên không sai.
Địch nhân này không biết đã dùng thủ đoạn gì để tránh né công kích, bây giờ nhất định phải hiện thân đi ra.
- Bây giờ ngươi có thêm đôi cánh cũng khó chạy thoát được.
Nhất Tôn Bán Thánh lạnh lùng nói.
Một tiếng "xoẹt" vang lên, một thanh trường đao tối đen rủ xuống mặt đất, giống như coi mặt đất là đậu hũ mà chuẩn bị cắt nát.
Mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh xung quanh cũng phát ra tiếng cười lạnh, rồi bộc phát khí tức trên người.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Vị Tiểu Thánh kia thật đúng là nể mặt hắn mà, lại còn để lại một vị Bán Thánh và mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh để vây giết hắn.
"Đáng tiếc..."
Bộ Phương cọ đầu mình vào lưng của Tiểu Bì.
Tiểu Bì phát ra tiếng "xèo xèo".
Bỗng nhiên nó phóng lên cao.
Rồi lập tức hóa thành một đao kim mang, ngay lập tức biến lớn thành một con tôm khổng lồ.
Thân hình Bộ Phương nhảy lên, hắn đứng trên lưng của Tiểu Bì.
Tiểu Hồ cũng hưng phấn nhảy lung tung trên người của Bộ Phương, hai cái đuôi của nó không ngừng vung vẩy, cuối cùng lại chui vào ngực Bộ Phương.
- Lên!
Cường giả Bán Thánh thét một tiếng thật dài.
Ngay sau đó mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh và một vị cường giả Bán Thánh, lập tức hướng về phía Bộ Phương mà liều chết.
Ánh mắt của Bộ Phương trở nên lạnh lùng.
Chỗ uất ức ở trong lòng bốn vị Tài Quyết Sử, ngay tại thời khắc này cũng phóng ra toàn bộ.
- Nếu đã vậy... Lập tức... Cho nổ tung đi.
Bộ Phương lạnh lùng ra lệnh.
Một tiếng "xoẹt" vang lên.
Một luồng hào quang màu vàng bỗng nhiên bắn ra, trong nháy mắt đã phóng lên tận trời.
Vị Bán Thánh kia cầm thanh trường đao xông lên, năng lượng huyết sắc cũng từ trên người hắn khuếch tán ra ngoài, hắn chém ra từng đao.
Đao khí ngang dọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận