Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2963: Tiểu Bạch biến hóa (1)

Nồi và muỗng va vào với nhau, tiếng vang trong trẻo giòn tan mà vui tươi. Không ai ngờ rằng Bộ Phương thế mà lại chọn cách thức này để đối đầu với Hầu Tước Lãng Cổ.
Thực tế thì trong Tam Đại Hầu Tước thì Hầu Tước Lãng Cổ là người cổ quái nhất, đương nhiên không phải vì cái tính tình nửa nam nửa nữ của hắn ta, mà là vì cái trống của hắn.
Hắn là một tay trống Linh Hồn. Trống lắc chập chờn, phát ra âm thanh kì lạ. Loại sóng âm này không chỉ tác dụng mặt ngoài mà còn có thể khiến một hành tinh vỡ nát, sụp đổ.
Quan trọng nhất là âm thanh này sẽ tác động tới linh hồn của người nghe, khiến cho linh hồn người ta lâm vào trạng thái hỗn loạn. Cho nên hắn được gọi là tay trống Linh Hồn.
Thủ đoạn giết người của Hầu Tước Lãng Cổ là từ trong vô hình khiến tất cả mọi người đều sợ mất mật.
Nhưng một màn bây giờ khiến đám cường giả khu Ất như được mở rộng kiến thức, bọn hắn trợn mắt há hốc miệng.
Đầu bếp kia đối mặt với trống của Hầu Tước Lãng Cổ thế mà không hề né tránh, còn lựa chọn đối địch…
Hắn giống như Hầu Tước Lãng Cổ, lấy ra một cái nồi, một cái muỗng, tạo ra một tiết tấu khác. Thế mà lại có thể áp chế tiếng trống của Hầu Tước Lãng Cổ!
Con mẹ nó, chẳng lẽ tên đầu bếp này cũng là một tay chiêng Linh Hồn? Nồi là chiêng còn muỗng là chùy?
Tay chiêng Linh Hồn đấu với tay trống Linh Hồn? Thắng bại sẽ thế nào?
Trong lúc nhất thời đám người ở đây đều ngẩn người ra, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
- Thú vị đấy! Tên đầu bếp nhà ngươi còn có thể phá được tiếng trống của tỷ tỷ cơ à?
Tay Hầu Tước Lãng Cổ chụm tạo thành hình hoa, con mắt khẽ híp một cái, có sát khí phun trào.
Gặp được kỳ phùng địch thủ nên không khỏi cảm thấy có chút hứng thú. Đã như vậy thì tỷ tỷ sẽ chơi tới bến với ngươi. Hầu Tước Lãng Cổ lè lưỡi liếm liếm môi đỏ.
Hầu Tước Mạc Đề chống Huyết đao liếc nhìn Hầu Tước Lãng Cổ một chút, có chút căm ghét. Nhưng nàng cũng quay sang nhìn Bộ Phương, có chút chờ mong trận đấu này diễn ra.
Nồi với trống?
Ai có thể hơn một bậc?
Bộ Phương bị Kỳ Lân chiếm hữu, gõ nồi rất vui vẻ. Hắn nắm lấy muỗng Kỳ Thiên, mỗi một lần nện lên nồi Huyền Vũ đều tạo nên một âm thanh có tiết tấu. Càng gõ càng trở nên trầm bổng du dương.
Uỳnh!
Đột nhiên, Hầu Tước Lãng Cổ ở phía đối diện bắt đầu phản kích. Ánh mắt hắn ngưng tụ, trống lắc đột ngột hất lên. Tiếng trống phát ra ngày càng dày đặc, tốc độ vang vọng càng lúc càng nhanh!
Đông đông đông!
Nhịp trống dày đặc một lần nữa nắm quyền chủ động, mỗi một lần vang vọng đều đánh thẳng vào lòng người, làm cho nhịp tim không khỏi nhảy lên một cái, tạo ra cảm giác vô cùng bất an.
Loại cảm giác này vô cùng kỳ lạ!
Đám cường giả chưa tới Thánh Nhân Đại Đạo đều bị nôn ra máu mà bắn ngược ra, bọn hắn che lỗ tai cũng vô dụng. Trong miệng, lỗ mũi, đều là máu tươi chảy liên tục, cảm giác như linh hồn cũng bị xé toạc.
Cho dù là cường giả tầng thứ Thánh Nhân Đại Đạo sắc mặt cũng dần trở nên trắng bệch, cố gắng ổn định linh hồn của mình để không bị nhịp trống ảnh hưởng.
Hầu Tước Lãng Cổ mỉm cười, vểnh ngón út, ngón trỏ thì duỗi ra chỉ về phía Bộ Phương.
- Đầu bếp kia, thấy tỷ tỷ lợi hại không.
Tóc tím tung bay, âm thanh từ muỗng Kỳ Thiên và nồi Huyền Vũ bị lấn át khiến Bộ Phương hơi nhíu mày. Ngay sau đó, rung tay một cái. Muỗng Kỳ Thiên lại xoay tròn trong tay, sau đó tập trung khí lực, nện xuống.
Đoàng!
Một tiếng vang như sấm sét nổ trên trời cao, toàn bộ khu Ất như cũng chấn động trong thời khắc này.
Uỳnh một tiếng…
Không ít tòa nhà trong khu Ất đều xuất hiện vết nứt, đám cường giả ho ra máu, bay ngược ra, rú thảm quỳ rạp dưới đất.
Sắc mặt Hầu Tước Lãng Cổ cũng biến đổi. Trống của hắn bị âm thanh này trùng kích, trực tiếp bay ngược ra, trên mặt trống xuất hiện vết nứt.
- Tới đi! Ta còn có thể gõ vang hơn…
Bộ Phương tóc tím cười tà mị.
Tới em gái nhà ngươi!
Sắc mặt Hầu Tước Lãng Cổ biến thành màu đen, nhìn vết nứt trên trống của mình, lòng như đang rỉ máu. Một vết nứt này không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới khôi phục lại được…
Trong Tinh Thần Hải, khóe miệng Bộ Phương cũng giật giật.
Còn có thể chơi cái kiểu này à, không ngờ bộ Trù Thần của mình còn có một bí mật như vậy.
Nhưng Huyền Vũ đau trong lòng mà…
- Thật sự không coi Huyền Vũ là một cái nồi nữa hay sao? Đập hỏng thì phải làm sao bây giờ?
Huyền Vũ oán niệm sâu sắc, đương nhiên trước kia chưa từng bị gõ như thế bao giờ. Có lẽ chỉ có muỗng Kỳ Thiên và nồi Huyền Vũ va vào nhau mới tạo nên tác dụng hiệu quả như vậy.
Bộ Phương tóc tím nắm muỗng, xách nồi. Không nghi ngờ gì nữa, hắn đã nghiền ép tất cả, có được ưu thế tuyệt đối.
Hầu Tước Lãng Cổ thu hồi lại trống, sắc mặt tái xanh.
- Tiểu Mạc Đề, tỷ tỷ giận rồi đó…
Hầu Tước Lãng Cổ nói.
Đôi mắt Hầu Tước Mạc Đề nhíu lại.
- Cùng xông lên, giết hắn.
- Vốn dĩ muốn dùng tiếng trống khống chế hắn, nhưng bây giờ tỷ tỷ giận rồi, muốn xé nát triệt để hắn ra.
Hầu Tước Lãng Cổ nói. Giọng nói của hắn từ ẻo lả trở nên thô kệch. Cuối cùng thì như là tiếng Hung Thú khàn đặc bạo rống.
Mà dáng người yêu mị thon thả ban đầu của hắn cũng lớn vọt trong nháy mắt. Xiêm y trên người đều rách hết, dần dần hóa thành một con vượn lớn!
Khí tức vô cùng khủng bố mà dữ tợn, hàm răng bén nhọn nhe ra!
Yêu Viên!
Đây là một yêu thú khủng bố tầng thứ Thánh Nhân Hỗn Độn!
Ai cũng không ngờ được rằng lúc ở hình người thì Yêu Viên lại là kiểu nửa nam nửa nữ thế kia.
Ánh mắt Hầu Tước Mạc Đề ngưng tụ, nắm lấy Huyết đao nhảy lên một cái, rơi vào trên vai Yêu Viên.
Yêu Viên nâng hai cánh tay lên, đánh liên tục vào ngực mình truyền ra âm thanh đinh tai nhức óc, giống như âm thanh của trống lắc vừa rồi.
Đông đông đông…
Lần này, tinh thần của không ít người đều vỡ nát!
Thân hình Yêu Viên vô cùng cao lớn, giống như một ngọn núi. Mỗi một sợi lông trên người đều như một thanh trường mâu bén nhọn…
Đây là một Hung Thú tuyệt thế! Một đại yêu tuyệt thế có thể càn quét cả Vũ Trụ!
Rống!
Yêu Viên gào thét.
Khí lãng thổi bay tất cả, rất nhiều tòa nhà đều sụp đổ. Bộ Phương tóc tím lơ lửng trong hư không, cầm theo muỗng và nồi, có vẻ thờ ơ. Nhưng khi khí lãng quét đến thì sợi tóc lại không ngừng phiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận