Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2473: Minh Vương Nhĩ Ha… đột phá! (1)

Minh Vương Nhĩ Ha muốn đột phá!
Tên này vướng mắc lâu như thế, sau khi cảm nhận được sự phồn vinh của Hạ Ấp Đại Thế Giới thì cuối cùng cũng đã đột phá.
Tất nhiên, hắn ta cũng đã ăn biết bao nhiêu bảo bối trân quý. Dù sao địa vị của Bộ Phương ở Thần Trù Cung không phải tầm thường, Minh Vương Nhĩ Ha lại trà trộn vào Thần Trù Cung, lợi dụng tên tuổi của Bộ Phương gây ra không biết bao nhiêu chuyện.
Không ít tài nguyên tu luyện đều đổ hết xuống người hắn ta.
Cộng thêm sự kích thích từ Hàu Biển Chiên của Bộ Phương.
Mặc dù Bộ Phương không tạo ra bất kỳ công năng đột phá nào bên trong Hàu Biển Chiên cả, nhưng dựa vào tu vi của Bộ Phương bây giờ thì chỉ cần tuỳ tiện nấu ra vài món ăn, thì đều đã có lực lượng khó tin rồi.
Minh Vương Nhĩ Ha đột phá, nhìn thì tưởng chừng như niềm vui ngoài ý muốn, nhưng đó lại là sự việc vô cùng hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, đột phá lên Bán Thần thì cũng không có cái gì mà phải ngạc nhiên.
Ở Thần Triều, hậu bối đột phá đến Bán Thần tương đối nhiều.
Minh Vương Nhĩ Ha đột phá không gây ấn tượng bằng việc Đế Tử trần chuồng.
Vẻ mặt Đế Tử tối tăm, sai một cái lập tức bị lột quần áo luôn?
Hắn vẫn cảm thấy điều này có hơi khó tin.
Trở lại tửu lâu lần nữa, cảnh giác mà nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch.
Khôi lỗi chuyên lột quần áo, hắn là Đế Tử, lần thứ nhất thì thôi đi, chẳng lẽ còn muốn lột thêm lần nữa sao?
Tưởng hắn bị ngốc chắc?
Những người xung quanh lại được dịp xem diễn, mở to mắt nhìn Đế Tử.
Quả nhiên, Đế Tử mang theo tâm lý phản nghịch bước vào, không lâu sau Đế Tử trong bộ dạng trần trụi bị quăng ngã ra ngoài một lần nữa.
Lúc này, bầu không khí vô cùng xấu hổ.
Mọi người mở to mắt nghĩ, hiếm lắm mới có dịp được thưởng thức cơ thể của Đế Tử.
Đế Tử khuất phục.
Sau khi bị lột sạch quần áo ba lần thì Đế Tử lấy dáng vẻ sét đánh không kịp bịt tai vừa mặc y phục vừa xông vào tửu lâu.
Đế Tử ghé sát vào cạnh cửa sổ, gào lên dưới ánh mắt soi mói của Tiểu Bạch:
- Bộ lão bản, một phần Tuý Bài Cốt, một phần Bánh Bao Hàu Sữa Chiên.
Nhóm người xung quanh lại được phen túm năm tụm ba bàn tán rôm rả.
Đế Tử… thật sự trở thành người phục vụ của tửu lâu này!
Việc này… thật đúng là… kích thích quá!
Không ít thực khách đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đọc được phản ứng nóng lòng muốn thử của đối phương.
Chuyện này, có phải là bọn họ có thể vào ăn trong tửu lâu được rồi, đúng không?
Lần này có thể trải nghiệm cảm giác được Đế Tử phục vụ.
Trong khi nhóm người còn đang phân vân do dự.
Bộ Phương đã hoàn thành công việc nấu nướng bên trong bếp.
Hương thơm ngào ngạt tỏa ra từ trong đó.
Bộ Phương bày hai món ăn lên bệ cửa sổ, vỗ vào cánh cửa, dặn dò Đế Tử:
- Bưng món ăn đi ra… Nhớ kỹ, sau khi thực khách ăn xong phải nhanh chóng lau dọn lại bàn ăn.
Câu nói của Bộ Phương khiến Đế Tử phải đỏ mắt.
Bộ Phương đang coi hắn như là người phục vụ mà sai xử hay sao? Còn muốn hắn phải lau dọn lại bàn ăn nữa chứ? Đó là việc của hạ nhân mà!
Không phải đã nói là mọi người chú ý một chút là được à?
Thực lòng Đế Tử rất muốn từ chối, nhưng đôi mắt cơ giới mang theo tia sáng lập lòe lại hiện ra khiến Đế Tử cảm thấy ớn lạnh.
Đúng là hắn bị cái trò lột quần áo này làm cho hoảng sợ rồi.
Được rồi, cứ để cho gió yên biển lặng.
Coi như rèn luyện cho tâm cảnh!
Đế Tử khẽ nhắm mắt lại, quay đầu đi, sau đó đi về một hướng.
Nhanh chóng giơ tay ra bưng hai món ăn lên.
Túy Bài Cốt, có ánh sáng lung linh phản chiếu ra, quang hoa trong đó chói loá.
Hương thơm ngào ngạt truyền ra từ đó, khiến cho cái mũi của Đế Tử không ngừng hít hà.
Hắn không nghĩ đến, dường như món ăn trong tửu lâu này khá ổn đấy.
Đế Tử mở mắt, ngạc nhiên nghi ngờ.
Món Túy Bài Cốt tỏa ra ánh sáng lung linh khiến Đế Tử không nhịn nổi mà nuốt nước bọt ừng ực.
Mùi vị… hình như cũng rất khá.
Đế Tử bưng món Túy Bài Cốt đến chỗ của Lạc Tam Nương.
Một tay bưng bánh bao, một bên nhìn chăm chú vào món Túy Bài Cốt.
Lạc Tam Nương khẽ hít sâu một hơi, mùi thơm ngào ngạt khiến hơi thở của nàng cũng trở nên dồn dập hơn.
Làm cho nụ cười mê người xuất hiện trên gương mặt của Lạc Tam Nương.
Món ăn của Bộ tiên sinh, thật đáng để trông chờ.
Cầm đũa lên, Lạc Tam Nương vui vẻ gắp một miếng Túy Bài Cốt lên thưởng thức.
Khi nàng chuẩn bị cho vào miệng thì đột ngột ngưng lại.
Bởi vì bên cạnh nàng.
Đế Tử đang một tay bưng bánh bao, một tay che miệng nhìn chăm chú vào món Túy Bài Cốt trên bàn của Lạc Tam Nương.
Ánh mắt này, vẻ mặt này… Thật ngại quá.
Lạc Tam Nương hơi do dự, nghĩ đến thân phận của Đế Tử.
Không khỏi mâm mê đôi môi đỏ.
Lạc Tam Nương ngập ngừng nói:
- Đế Tử… Ngài thử đi.
Đôi mắt của Đế Tử sáng bừng lên, ánh mắt lộ vẻ tán thưởng liếc nhìn Lạc Tam Nương.
Đế Tử nhếch miệng nói:
- Tuy rằng ta chỉ nhìn qua thôi, nhưng ngươi đã nhiệt tình như vậy thì Đế Tử không khách sáo nữa.
Dứt lời đã cầm ngay đôi đũa lên, chuẩn bị thưởng thức món Túy Bài Cốt.
Xoẹt!
Âm thanh áo lụa bị xé rách vang lên.
Đế Tử lại một lần nữa bay ra ngoài trong trạng thái khỏa thân.
Thân hình của Hạ Thiên nhanh chóng lướt lên đón lấy đĩa bánh bao.
Sau đó nhìn Đế Tử với ánh mắt thương cảm rồi nhét một cái bánh bao vào miệng.
Đệ tử đáng thương, cảm nhận được sự sợ hãi khi bị Cuồng Ma lột quần áo chưa.
Đế Tử rơi lệ đầy mặt.
Bản thân là Đế Tử, muốn ăn một miếng thức ăn cũng không được sao?
Có lẽ, cứ coi như rèn luyện khả năng phục vụ đi.
Ầm.
Ở một phía khác.
Minh Vương Nhĩ Ha cũng bước vào giai đoạn cuối cùng của quá trình đột phá.
Bao quanh cơ thể của hắn ta là Pháp Tắc Chi Lực bồng bềnh.
Hắn đang giác ngộ Pháp Tắc của bản thân.
Chỉ cần lĩnh ngộ được Pháp Tắc là thành Bán Thần.
Đế Tử mặc lại bào phục một lần nữa, chắp tay đi lại trong tửu lâu.
Ánh mắt sắc nhọn nhìn ra bên ngoài.
Ngoại trừ Hạ Thiên và Lạc Tam Nương, hắn sẽ chống mắt lên xem kẻ nào dám tự ý bước vào tửu lâu nửa bước, hắn sẽ dùng ánh mắt… giết chết kẻ tự tiện đó!
Muốn hưởng thụ sự phục vụ của Đế Tử hắn, chẳng lẽ lại đơn giản như vậy!
Đế Tử kiêu ngạo cười mỉa một tiếng.
Đông.
Một loạt âm thanh đinh tai nhức óc của Kim La vang lên.
Âm thanh này giống như truyền đến từ bên ngoài Cửu Thiên.
Đế Tử thoáng sững sờ, tiếp đó ngưng thần, đây là âm thanh Kim La của hoàng cung, âm thanh Kim La này chứng minh tảo triều đã kết thúc.
Thật đáng tiếc, nếu như không phải làm phục vụ bên trong tửu lâu, giờ phút này có lẽ hắn đang nhìn buổi tảo triều từ trên cao xuống.
Cảm nhận sự uy nghiêm vang vọng khắp nơi của Phụ Hoàng.
Thần Hoàng tảo triều, chắc chắn rất hoành tráng.
Đâu giống như Hoàng Phi mở tảo triều, chỉ có mỗi thế lực nội bộ của Mặc gia với nhau.
Các đại thần của triều đình căn bản không muốn đi tham gia.
Haizzz, Đế Tử thở dài thườn thượt, đột nhiên cảm thấy trống trải vô cùng.
Coi như là nhi tử của Thần Hoàng, thì hắn cũng có áp lực rất lớn đấy.
Tảo triều kết thúc, mỗi đại thần đều rời đi, mỗi người đều có công việc phải làm.
Những đại thần, Vương gia này đều là những trụ cột của Hạ Ấp Thần Triều.
Không có bọn họ, Hạ Ấp Thần Triều không được như ngày hôm nay.
Vừa nghĩ như vậy, Đế Tử hơi lộ vẻ nghiêm nghị.
Đó là những nhân vật phải tôn kính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận