Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2840: Sự lột xác của Bộ Phương (2)

Notice: Undefined offset: 174
Quán ăn của hắn vẫn luôn như thế, có người đến cũng có người đi.
Bộ Phương đều đã quen.
Tôn Ngộ Không cũng đi.
Nhưng hắn ta lại lưu luyến không rời, có điều hắn ta cũng không có cách ở lại quán ăn của Bộ Phương mà ăn chơi giải trí.
Nhiệm vụ trở về Tổ Tinh của hắn ta đã hoàn thành, đã đến lúc phải trở lại Hồng Hoang Vũ Trụ đại chiến với Hồn Ma.
Hơn nữa còn ăn rất nhiều món ngon của Bộ Phương, còn đi theo bên cạnh Bộ Phương, gặm không ít thịt Hồn Chủ.
Cảm ngộ và tu vi của Tôn Ngộ Không đều tăng lên.
Hắn ta cần một cơ hội để đột phá.
Cơ hội này không có cách nào tìm ra dưới sự trấn thủ của Tam Hoàng và khi trái đất hòa bình.
Cho nên hắn ta cần trở về Hồng Hoang Vũ Trụ.
Trong nhất thời, trong quán ăn chỉ còn lại Bộ Phương.
À, còn có Cửu Thiên Huyền Nữ nữa.
Bây giờ, Cửu Thiên Huyền Nữ cũng coi như rất ngoan.
Tuy Tiểu U đã rời đi nhưng nàng ta vẫn là tỳ nữ của Tiểu U như trước.
Đương nhiên, mấy ngày nay, Bộ Phương mang dáng vẻ không cảm xúc gì nhưng lại khiến trong lòng nàng ta có áp lực rất lớn.
Mấy ngày nay, Bộ Phương đều đóng cửa quán ăn.
Một mình rời khỏi quán ăn.
Hắn trở lại thành phố Giang Đông, đi dạo bên trong thành phố.
Nhớ lại một chút những con đường đã từng đi qua.
Tổ Tinh Địa Cầu bây giờ thịnh vượng, tất cả mọi người đều cố gắng tu hành. Những áp lực mà Hồn Ma mang lại cho họ khiến bọn họ hiểu rõ và khắc sâu tầm quan trọng của việc tu hành.
Bộ Phương đi dạo trong Tổ Tinh, bước chân không nhanh không chậm.
Thành phố Giang Đông, khu vực của Dị Năng Giả.
Tiểu Ngải vươn vai duỗi người một cái, từ trong căn cứ đi ra, khó có được chút thời gian phơi nắng.
Bây giờ Trái Đất đã hòa bình hơn rất nhiều.
Dị Quốc Thần Linh cũng an phận hơn rất nhiều, có lẽ bởi vì Dị Năng Giả ngày càng mạnh hơn.
Nhưng trên thực tế lại có quan hệ với thịt Hồn Chủ của Bộ Phương.
Thịt Hồn Chủ mà Bộ Phương bán khiến Hoa Quốc chiếm được tiện nghi rất lớn. Mỗi một miếng thịt Hồn Chủ đều tạo ra một vị đỉnh cấp tồn tại, những tồn tại này tọa trấn Hoa Quốc, khiến Hoa Quốc vững như bàn thạch.
Bây giờ Tiểu Ngải cũng là một Dị Năng Giả cấp A.
Mặc dù đi theo Bộ Phương lâu như vậy nhưng mới chỉ là Dị Năng Giả cấp A thì có chút mất mặt nhưng thiên phú của Tiểu Ngải dù sao cũng có hạn.
Bỗng nhiên, Tiểu Ngải đang giãn gân cốt lại khẽ giật mình.
Từ xa, dường như nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
- Tiền bối?
Tiểu Ngải có hơi không xác định mở miệng.
Thân hình cô bắn ra cực nhanh, đến khu rừng rậm kia.
Lại phát hiện ra, trong rừng rậm đã không có bất kỳ bóng người nào.
Tiểu Ngải tin chắc mình vừa nhìn thấy bóng người Bộ Phương.
Chỉ là Bộ Phương không muốn cô nhìn thấy nên tất nhiên cô không thấy được…
Trên mặt đất có bày một quả trứng.
Quả trứng này tỏa ra ánh sáng màu vàng chói lọi, giống như có Thần Tính đang lưu chuyển.
- Đây là cái gì?
Tiểu Ngải cầm quả trứng này lên. Năng lượng trong quả trứng khiến Tiểu Ngải cảm giác như có vô vàn ngôi sao đang tỏa sáng.
Chắc chắn là do Bộ Phương để lại.
Nhưng Tiểu Ngải rất nghi ngờ.
“Sao tiền bối lại muốn để lại một quả trứng?”
“Trứng này… là cái gì?”
Trên thực tế, quả trứng này là lễ vật mà Tiên Thụ đã từng đưa cho Bộ Phương, một quả trứng rồng.
Bây giờ, Bộ Phương để nó lại Trái Đất.
Cũng coi như là để lại một dấu chân trên Trái Đất đi…
Bộ Phương đi dạo trên đường bố.
Thần thức của hắn không ngừng đảo qua, nhưng không có bất kỳ người nào có thể cảm nhận được.
Những ngày tiếp theo, Bộ Phương đều ở trên Trái Đất, suốt một tháng đi khắp chân trời góc biển trên Trái Đất.
Một tháng sau.
Bộ Phương trở về Côn Lôn Tiên Sơn.
Tiểu điếm ở Côn Lôn Tiên Sơn của Bộ Phương vẫn còn ở đó.
Còn về việc khi nào Bộ Phương buôn bán trở lại thì để tùy duyên vậy.
Mà một ngày này, Bộ Phương cũng đã định trở về.
Nhóm Khí Linh đã khôi phục hoàn toàn. Nhiệm vụ trở về Trái Đất của Bộ Phương cũng hoàn thành.
Đồng thời, còn trải qua rất nhiều chuyện.
Đương nhiên những việc này cũng khiến Bộ Phương trưởng thành, tâm cảnh và tâm tính của hắn đã lột xác hoàn toàn. Sự lột xác kia khó mà nói rõ được.
Hắn hiểu được sự khủng bố của Hồn Ma, biệt được càng nhiều cấp bậc cao hơn, quen được nhiều bạn bè, cảm nhận được tinh thần của Tam Hoàng, còn hiểu được Hồng Hoang Vũ Trụ…
Hư Vô Thành, Bộ Phương nhất định sẽ đến.
Bộ Phương đã âm thầm thề trong lòng.
Nữ Vương Hư Vô Thành này không phải ghét đầu bếp sao?
Bộ Phương nhất định phải mở một chi nhánh ở Hư Vô Thành, mỗi ngày đều nấu ăn dưới mí mắt của Nữ Vương này. Hắn thích nhất là người khác chán ghét hắn, mà không thể làm gì được hắn.
Trước khi trở về.
Bộ Phương tiến vào Điền Viên Thiên Địa.
Trong Điền Viên Thiên Địa, vẫn sinh sôi phát triển mạnh mẽ như trước đây.
Bây giờ đã sớm trở thành một mảnh Đại Thế Giới rộng lớn rồi.
Tất nhiên trong Đại Thế Giới này không có con người.
Ngôi nhà gỗ của Ngưu Hán Tam được xây giữa Điền Viên Thiên Địa.
Hắn ta ở trong một mảnh đất trời này như cá gặp nước, sống vô cùng thoải mái nhàn hạ.
Tiên Thụ thẳng tắp, tỏa ra Thần Dị.
Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo nằm trong tầng sương mù mông lung, phảng phất như được bao phủ trong Đại Đạo Chi Khí.
Sen Vong Tình trong Tiên Thụ nở rộ, vô cùng đẹp.
Bộ Phương lặng yên không một tiếng động đi bộ trong đó.
Ngưu Hán Tam không biết Bộ Phương đến, hắn ta còn nằm trên ghế ngủ gáy khò khò, tiếng ngáy vang vọng…

Rời khỏi Điền Viên Thiên Địa.
Bộ Phương ngồi xuống trên ghế trong tiểu điếm.
Trên bàn để một đĩa đồ nhắm và một vò rượu ngon.
Bộ Phương một bên thưởng thức rượu, một bên ăn.
Cửu Thiên Huyền Nữ cung kính đứng ở một bên, thỉnh thoảng nhìn Bộ Phương. Nàng ta cảm thấy Bộ Phương càng khủng bố, càng sâu không lường được.
Uống hết vò rượu, đôi mắt Bộ Phương ngưng tụ lại.
Sau đó…
Thở ra một hơi.
Tâm thần chuyển động.
Âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận