Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3196: Đại kết cục (3) (2)

Thất Đại Tội Ác giúp hắn trường sinh, mất đi nó hắn cũng như người phàm, trở nên già yếu. Hắn như đang hấp hối, sắp chết tới nơi rồi.
Ánh mắt Bộ Phương trở nên phức tạp. Đại địch Hồn Thần này lúc chết thì ra là như vậy. Bị tước đoạt sự vĩnh hằng, chết già. Nhưng có lẽ đây là kết cục tốt nhất của Hồn Thần so với những tội ác mà hắn gây ra.
Bộ Phương lắc đầu, thở ra một hơi bắt đầu nấu món cơm chiên trứng cuối cùng.
Trứng bị đập vỡ, gạo được đổ vào trong nồi. Mùi thơm nồng đạm nhanh chóng bay lên.
Cơm chiên trứng… món ăn quen thuộc khiến Bộ Phương nghĩ có thể hoàn thành món ăn một cách vô thức nhưng lại quan trọng tới mức này khiến hắn có chút kỳ quái.
Đảo nồi, ánh lửa ngút trời chiếu trên gương mặt Bộ Phương. Động tác của hắn cũng trở nên chậm lại, hắn như nhìn thấy chính mình già nua qua ngọn lửa, ánh mắt đục ngầu có chút hoảng hốt.
Tiếng bước chân yên tĩnh vang lên, Bộ Phương bưng món ăn tới trước mặt Hồn Thần. Ánh mắt hắn có chút phức tạp.
- Tới ăn đi.
Hắn dùng muỗng múc cơm từ đĩa sứ Thanh Hoa lên. Hơi nóng quanh quẩn, nhìn món cơm chiên trứng vô cùng tinh xảo.
- Thật đẹp.
Hồn Thần vô lực nhìn hạt gạo và lòng đỏ trứng đang chảy xuống, thì thầm một câu.
Bộ Phương khẽ giật mình.
- Thật đẹp…
Hồn Thần nói. Ngay sau đó Hồn Thần cười lớn, nước mắt chảy dài.
- Tên đầu bếp… ngươi sẽ hối hận! Rút đi Thất Đại Tội Ác của ta… nên ta mới nhớ lại một số việc.
Hồn Thần nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt có chút đồng cảm.
- Ngươi và ta giống nhau, đều bị lừa.
Một sức mạnh Tội Ác cuối cùng trên thân thể Hồn Thần run rẩy.
Bộ Phương nhướng mày, Hồn Thần có ý gì? Hắn dừng lại, không để Hồn Thần ăn hết.
- Thế nào là vô tình… có thể giết chết chính mình mới là vô tình.
Hồn Thần cười ha hả.
Đột nhiên Bộ Phương cảm nhận được một lực tác động lên tay mình. Một muỗng cơm cuối cùng này bị một sức mạnh tác động cứ thế nhét vào trong miệng Hồn Thần.
Ánh mắt Bộ Phương co rụt lại!
Không phải hắn!
Vừa rồi không phải hắn!
Bên cạnh hắn là năng lượng biến thành hệ thống, không biết từ lúc nào đã đẩy tay hắn đút cơm cho Hồn Thần.
Phía xa, Khí Linh của bộ Trù Thần chậm rãi nổi lên hóa thành từng bóng người yên tĩnh lơ lửng.
Bộ Phương hít sâu một hơi, nhìn về phía Hồn Thần vừa ăn miếng cơm cuối cùng. Trong đôi mắt Hồn Thần nhìn Bộ Phương với vẻ đồng cảm, ngay sau đó thân thể bắt đầu rạn nứt, hắn hé miệng từng đạo hắc khí nổi lên biến thành Hắc Long rồi tiêu tán.
Thất Đại Tội Ác đã được xóa bỏ triệt để, mà Hồn Thần chỉ còn lại bộ xác khô, già nua ngã trên mặt đất hấp hối.
- Đầu… bếp… à…
Ánh mắt già nua đục ngầu của Hồn Thần nhìn Bộ Phương thì thầm từng chữ.
Bộ Phương nhìn đối phương sau đó rùng mình!
Uỳnh…
Thất Đại Tội Ác bị tước đoạt, một năng lượng tinh thuần lấy gian nhà gỗ là trung tâm tán đi.
Uỳnh!
Thời khắc này toàn bộ Điền Viên như bừng tỉnh, vô số cây cỏ sinh trưởng. Tiên Thụ cao vút có một đóa Bạch Liên Hoa lặng yên nở rộ. Vô số cường giả đều bị Sen Vong Tình này hấp dẫn.
Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Cẩu Gia đều có thể cảm nhận được sức mạnh Tội Ác đã biến mất.
Nhưng mà… bọn hắn đều không thể vui nổi vì có một áp lực đáng sợ đang ép lên người bọn hắn.
Bụp bụp!
Bụp bụp, bụp bụp!
Tiếng trái tim đập vang vọng lên, tất cả mọi người đều nhìn về phía nhà gốc, ánh mắt co rụt lại… chỉ thấy gian nhà gỗ chậm rãi vỡ nát, thân thể Bộ Phương hiện lên. Trước người Bộ Phương là một thân xác già nua.
Mà lúc nhà gỗ như cát tán đi thì hình ảnh một ông lão nhìn như 80 tuổi khác cũng xuất hiện. Người hắn không hề có khí tức gì, mà trong tay lại nắm một quả tim. Trên trái tim là Thất Đại Tội Ác đang lượn vòng chậm rãi dung nhập vào trong đó.
Uỳnh…
Hệ thống, Ngũ Đại Khí Linh đều lơ lửng trước mặt ngăn cản đường đi của Bộ Phương.
Ông lão kia hơi động ngón tay sau đó ngẩng đầu nhìn Bộ Phương, khóe miệng hơi kéo lên một cái. Ngay sau đó trái tim Hồn Thần kia bị hắn nhét vào trong ngực mình.
- Chúc mừng ngươi đã đi hết con đường Trù Thần.
Ông lão chậm rãi đứng lên, thân hình dần trở nên trẻ tung, nếp nhăn trên mặt cũng hoàn toàn tán đi cuối cùng hóa thành hình dạng trung niên như trong ký ức của Nữ Vương Nguyền Rủa.
Hắn ta nhếch môi nhìn Bộ Phương.
- Đáng tiếc… thế gian chỉ cần một vị Trù Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận