Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2396: Ra vẻ xong… thì chạy! (2)

Notice: Undefined offset: 230
- Ngươi cho là nấu ăn thì sẽ cứu được ngươi sao?
Hơi thở trên người Mặc Phong đã đạt tới cực hạn.
Ba mươi sáu đạo Pháp Tắc đang nổ vang trong hư không, Pháp Tắc Kim Luân xoay tròn tựa như muốn nghiền áp tất cả mọi thứ vậy!
Hắn bước từng bước đạp khoảng không mà đi, trôi nổi trên hư không.
Cả thiên địa đều đang nổ vang.
Trong nháy mắt này, thân hình của Mặc Phong tựa như hóa thành người khổng lồ to lớn đỉnh thiên lập địa!
Mái tóc đen của Bộ Phương bay phất phới, hắn nhìn Mặc Phong với vẻ thản nhiên.
Bộ Phương cũng không biết Hủy Diệt Kiền Oa đã được thăng cấp trong tay này có nổ cho Cao Đẳng Thần Chi bị thương được không, chẳng qua Bộ Phương cũng có thể mong chờ một chút.
Dung nhập Pháp Tắc Luân Hồi Viên Mãn, cộng thêm thiên đạo ý chí… cùng với uy lực của Thần Hỏa.
Đây đã được xem như là thủ đoạn mạnh nhất của Bộ Phương cho tới nay rồi.
Đương nhiên… trừ phi Bộ Phương bóp nát giọt nước Trù Thần Thần Lực.
Nhưng mà Bộ Phương cảm thấy không cần thiết phải bóp giọt nước thần lực làm gì.
Dù sao thì hắn chỉ còn lại có một giọt nước thần lực thôi, chưa tới bước đường cùng, không thể sử dụng dễ dàng được.
- Làm xong đồ ăn rồi?
Mặc Phong lạnh như băng mà nhìn.
- Vậy ngươi có thể chết rồi đó…
Mặc Phong há mồm phát ra tiếng thét dài.
Thân hình hắn đột nhiên nở rộ kim mang óng ánh, dưới một khắc này, hoàn toàn bùng nổ sức mạnh của Cao Đẳng Thần Chi tới cực hạn!
Rầm!!!
Pháp Tắc Kim Luân đang xoay tròn rồi bị vung ra một cách mạnh mẽ.
Đè ép hư không, vắt ngang qua, hư không lại đang vỡ vụn không ngừng…
Trên bầu trời.
Dường như có thiên quân vạn mã đang phi tới, trong khoảnh khắc này, Pháp Tắc Kim Qua nổ vang cả thiên địa!
Loại thủ đoạn sát phạt này vô cùng đáng sợ!
Một chiêu đó bùng phát khiến cho cả triều đô của Thần Triều đều chấn động.
Tại một khắc này, triều đô của Thần Triều vô cùng rạng rỡ.
Tất cả mọi người đều mang ánh mắt không thể tin được mà quay đầu nhìn về phía Mặc gia.
Bình Dương Vương Phủ, Thiếu Vương Gia đang ngồi xếp bằng tu luyện lập tức trừng lớn ánh mắt.
Hắn ta cau mày mà nhìn lên hư không.
Các thế gia, các vương phủ cũng đều có cường giả trừng mắt.
Đã bao lâu triều đô của Thần Triều không có Cao Đẳng Thần Chi dùng toàn lực ra tay rồi chứ?!
Grào!
Tiếng gào thét rung trời, hủy thiên diệt địa!
Bên dưới Cao Đẳng Thần Chi, tất cả cường giả đều chấn động cả tâm thần, không thể động đậy chút nào.
Thật là đáng sợ!
Khó có thể tưởng tượng, Bộ Phương đối mặt với loại uy thế này sẽ đáng thương đến mức nào!
Sắc mặt Lạc Tam Nương trắng bệch.
Nàng có hơi lo lắng mà nhìn về phía người trung niên ở bên cạnh.
- Nhị thúc…
Trên khuôn mặt xinh xắn của nàng hiện ra vẻ lo lắng, muốn cầu cứu.
Chỉ có điều…
Người trung niên kia lại vẫn lắc lắc đầu như cũ.
Kiên quyết không muốn ra tay.
Vẻ mặt Bộ Phương không hề thay đổi, hắn thản nhiên nhìn Mặc Phong đã phong tỏa hư không xung quanh cơ thể hắn mà đang đạp khoảng không bước từng bước một đến kia…
Lần này, Mặc Phong thật sự sắp giết chết hắn hoàn toàn rồi!
Không tiếc khiến cho cả triều đô của Thần Triều chấn động!
Cao Đẳng Thần Chi ra tay, quả thật sẽ khiến cho triều đô chấn động…
Một khi đã như vậy.
Bộ Phương nhìn thoáng qua Hủy Diệt Kiền Oa màu bạc trên tay mình một cái.
- Dường như bọn họ có hơi khinh thường ngươi đó… cũng đừng có làm ta thất vọng nha.
Bộ Phương nói thầm.
Ngay sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Mặc Phong ở xa xa.
Tầm mắt của hai người giao nhau trên không trung.
Sau đó…
Bộ Phương tiện tay vung lên.
Hủy Diệt Kiền Oa màu bạc chậm rãi phóng vút về phía Mặc Phong cứ tựa như một viên tinh thần vậy.
- Một chiếc Kiền Oa? Buồn cười đến tột cùng!
Mặc Phong mặc sức cười to!
Trong lòng hắn căm giận, Các Lão bị giết, Mặc Ngân tử vong, Thế Tử bị phế…
Tên đầu bếp trước mắt này đã hoàn toàn dẫm nát thể diện của bọn họ xuống mặt đất rồi.
Nếu như bị đám cường giả của Mặc gia trở về rồi phát hiện ra tình huống này, e là sẽ phải mắng hắn đến máu chó đầy đầu luôn!
Cho nên, hắn phải giết chết tên đầu bếp này ngay tại chỗ!
Lấy thủ cấp ra để làm dịu cơn phẫn nộ của Mặc gia!
Chỉ một chiếc Kiền Oa nhỏ bé!
Mặc Phong cười lạnh.
Hắn giơ tay lên rồi vung một cái về phía Hủy Diệt Kiền Oa kia.
Kiền Oa màu bạc bị một chưởng của Mặc Phong tóm lấy trong nháy mắt…
Hả?
Sắc mặt của Mặc Phong đột nhiên thay đổi, da mặt hắn rung động kịch liệt.
Cả người hắn cũng run lẩy bẩy.
- Cái này…
Mặc Phong hé miệng muốn nói cái gì.
Nhưng mà…
Rầm!!!!!!
Một tiếng nổ mạnh vang lên!
Ngón lửa màu bạc đáng sợ bùng nổ trong nháy mắt!
Năng lượng vô cùng vô tận của vụ nổ lập tức cắn nuốt lấy cơ thể hắn.
Vô số năng lượng phát tiết ra từ bốn phương tám hướng…
Một chiếc Ma Cô Vân thật lớn bùng nổ, tựa như muốn san bằng cả Mặc gia vậy.
- Trời ạ!!!!
- Tình huống gì thế này?! Loại nổ mạnh này! Kiểu uy lực này…
- Chết tiệt! Chạy mau!!

Tất cả mọi người đang xem trận chiến đều phát điên lên.
Bọn họ điên cuồng chạy trốn về bốn phương tám hướng, vô cùng nhếch nhác.
Ngũ Hoàng Tử cũng hoảng sợ đến trừng lớn mắt, cái loại uy lực này làm cho tim hắn đập nhanh đến mức cả người run rẩy.
- Đi!
Sắc mặt lão giả thay đổi kịch liệt, năng lượng cuốn theo thân hình của Ngũ Hoàng Tử rồi chạy ra phía xa trong nháy mắt.
Biến mất tại chỗ ngay lập tức.
Uy lực của vụ nổ mạnh này… có thể so với một kích toàn lực của Cao Đẳng Thần Chi đã dung hợp năm mươi đạo Pháp Tắc Chi Lực luôn đó…
Uy lực này!
Quả thật là biến thái!
Ầm ầm ầm!!
Mặc gia đột nhiên nổ tung, tất cả mọi thứ đều vỡ tan tành!
Nhị thúc của Lạc gia vội vàng phóng thích năng lượng, cuốn theo Lạc Tam Nương và Lạc Huy…
Đột nhiên.
Một bóng người xuất hiện trước mặt Lạc Tam Nương tựa như thuấn di vậy.
- Đi?
Bộ Phương liếc mắt nhìn Lạc Tam Nương một cái rồi nói với vẻ thản nhiên.
Giờ phút này, Lạc Tam Nương vẫn còn bị vây trong sự khiếp sợ.
Bị Bộ Phương hỏi một câu như vậy, nàng lập tức vui sướng mà nheo mắt lại!
Nàng quay đầu nhìn thoáng qua vụ nổ mang tính hủy diệt còn đang khuếch tán không ngừng kia!
Không chút do dự mà gật đầu.
Lúc này không đi, còn đợi tới khi nào nữa?!
Một món đồ ăn… vậy mà lại có uy thế như vậy!
Đây là con át chủ bài của Bộ Phương sao?!
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc mà gật đầu, hắn liếc mắt nhìn Lạc Huy và người trung niên một cái.
Sau đó, hỏa vũ phía sau tước vũ bào hiện lên, hắn mang theo Lạc Tam Nương phóng vụt ra xa khỏi Mặc gia trong nháy mắt.
Lạc Tam Nương huýt sáo một tiếng, một chiếc thuyền xa hoa lao vùn vụt tới.
Bộ Phương và Lạc Tam Nương chui vào trong đó, chiến thuyền xa hoa mọc vĩ khí ra rồi hóa thành một đạo lưu quang đột nhiên biến mất ở phía chân trời.
Vẻ mặt Lạc Huy dại ra, sau đó da mặt hắn run lên:
- Ôi đệt! Buông tỷ của ta ra!
Người trung niên cũng mang vẻ mặt mơ màng, đã xảy ra chuyện gì vậy?!
Bên trong chiến thuyền, Bộ Phương nhắm mắt lại, Lạc Tam Nương thì hưng phấn đến mức tâm trí đang điều khiển chiến thuyền cũng run lẩy bẩy.
- Ra vẻ xong rồi bỏ chạy… thật kích thích!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận