Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3181: Tiểu U đăng cơ (1)

- Xảy ra chuyện gì thế?
Cẩu Gia đi tới bên cạnh hỏi Bộ Phương.
Sự thay đổi của Thành Hư Vô, bọn hắn đều có thể cảm nhận được, thế nhưng lại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Phía xa, Tiểu Chú nhảy cẫng lên hoan hô. Bởi vì nàng đã có được thân thể thuộc về mình, lúc trước nàng vẫn chỉ là thân thể phục chế của Nữ Vương, mà bây giờ nàng đã là một người bình thường thật sự.
- Một số việc nhỏ của Nữ Vương Nguyền Rủa với Trù Thần thôi.
Bộ Phương chắp lấy tay, từ tốn nói. Đối với Cẩu Gia thì Bộ Phương trước nay chưa hề giấu diếm gì.
Thành Hư Vô vốn ở trong một Vũ Trụ tĩnh mịch. Vô số năm trước, khi đại chiến với Hồn Thần đã trở nên vô cùng cô quạnh. Chỉ còn để lại một tòa thành lơ lửng trong vũ trụ, chính là Thành Hư Vô, trở thành nơi lưu đày của các Đại Vũ Trụ.
Thành Hư Vô vốn là nơi sinh linh chưa bao giờ gặp cảnh đồ thán vậy mà sau một trận đánh với Hồn Thần, Nữ Vương Nguyền Rủa chết tâm, sức mạnh Nguyền Rủa của nàng lan tràn khắp toàn bộ Vũ Trụ khiến cho tinh thần tịch diệt, mất đi khả năng khôi phục sức sống. Đây cũng là lí do vì sao mà ở Vũ Trụ này chỉ có sinh linh của Thành Hư Vô. Mà những sinh linh này đều là người lưu đày từ những Vũ Trụ còn lại.
Mà những sinh mệnh chính thức của Thành Hư Vô chỉ có Nữ Vương đã ngủ say, Tam Đại Công Tước, và những Thiên Nữ Nguyền Rủa kỳ trước.
Tiểu U sinh ra ở Vũ Trụ Hư Vô. Mà sau lần này Vũ Trụ Hư Vô sẽ không còn là một vùng đất chết nữa. Khúc mắc của Nữ Vương Nguyền Rủa đã không còn, tương lai Thành Hư Vô sẽ rộng mở, vô số sinh linh được sinh ra, khôi phục lại vẻ phồn vinh hưng thịnh một lần nữa.
Mà Thành Hư Vô, cũng không còn là nơi bị lưu đày nữa. Đương nhiên, sau đó là có Bộ Phương chủ đạo. Những người lưu đày ở khu Đinh đều được đặc cách thả ra khỏi Thành Hư Vô theo ý chí của Bộ Phương, bọn hắn sẽ được phân chia tới những hành tinh khác nhau. Đối với những người lưu đày này thì đó chính là một sự ban ơn.
Bọn hắn đều từng phạm tội mới bị trục xuất tới Thành Hư Vô, mà bây giờ có thể thông qua thai nghén sinh mệnh để rửa sạch những tội lỗi này.
Cửa lớn khu Đinh mở rộng, vô số người lưu đày như nổi điên xông ra khỏi Thành Hư Vô tới những hành tinh sinh mệnh khác.
Bọn hắn kết thúc cuộc sống chết lặng tối tăm ở Thành Hư Vô, bắt đầu một tương lai mới.
Ở trong mắt Bộ Phương, hắn như nhìn thấy một Vũ Trụ Hư Vô có sinh cơ bừng bừng. Đương nhiên so với Vũ Trụ Hồng Hoang và Vũ Trụ Hỗn Độn thì Vũ Trụ Hư Vô chỉ là một Vũ Trụ tân sinh, nhưng tất cả sẽ là một khởi đầu mới.

Tiểu U trở thành Nữ Vương của Thành Hư Vô. Dưới sự hộ tống của ba vị Công Tước, Nữ Vương ngồi lên ngai vàng.
Các quý tộc đều hành đại lễ, vô cùng kích động. Bởi vì có Nữ Vương, Thành Hư Vô chẳng khác nào có linh hồn, khó mà thay thế được.
Bộ Phương, Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp đều ở phía dưới quan sát Tiểu U đăng cơ cũng không khỏi vui mừng. Đã từ là U Minh nữ tỉnh tỉnh mê mê, thế mà bây giờ trở thành người thống trị một Vũ Trụ. Cảm giác này đúng là vô cùng tuyệt vời, khiến người ta phải cảm thán.
Tiểu Chú từ biệt với đám Bộ Phương, nàng đã được Tiểu U cho phép dự định đi khắp Vũ Trụ Hư Vô. Đương nhiên tu vi của Tiểu Chú cũng không yếu, dù sao nàng cũng từng là thân thể phục chế của Nữ Vương. Nàng biết tuy nàng đã trở thành người nhưng dù sao cũng như là một người mới được sinh ra, nàng càng nhiều kiến thức cần bổ sung. Chỉ có như vậy nàng mới hoàn toàn trở thành một người trưởng thành.
Nhìn Tiểu U đạp không biến mất, Bộ Phương không khỏi có chút cảm động.
Vũ Trụ mênh mông, trời đất bao la. Cho dù là vô tình hay hữu tình, tất cả mọi người đều phải trưởng thành.
Mộc Hồng Tử dẫn theo Hạ Thiên đi dạo một vòng Thành Hư Vô. Bây giờ Thành Hư Vô đã tràn đầy sức sống, phồn hoa đẹp không tả xiết. Tuy lối kiến trúc vẫn là phong cách u ám cũ của Nữ Vương Nguyền Rủa. Nhưng chí ít cũng là một nơi lưu giữ ký ức. Có lẽ Thành Hư Vô sẽ trở thành truyền thuyết vĩnh hằng trong Vũ Trụ Hư Vô.

Kết thúc đại lễ đăng cơ, mấy người Bộ Phương cũng chuẩn bị rời đi. Bọn hắn phải tới trái đất. Chuyện ở Thành Hư Vô đã giải quyết xong, chuyện khó giải quyết chính là chuyện ở trái đất.
Hồn Thần đã tới trái đất, đi tìm trái tim của hắn. Nếu quả thật hắn tìm được thì mọi thứ đều biến thành ác mộng. Đến lúc đó cho dù Vũ Trụ Hồng Hoang, Vũ Trụ Hỗn Độn hay Vũ Trụ Hư Vô đều sẽ chỉ là bóng mờ dưới bóng của Hồn Thần thôi.
Từ khi biết Hồn Thần là ý chí tà ác của Trù Thần, Bộ Phương cảm thấy khá kỳ quái. Nghiêm túc mà nói thì Hồn Thần chính là Trù Thần, có lẽ hắn chỉ biết trái tim của hắn ở trái đất. Nhưng cụ thể ở đâu hắn cũng không rõ.
Trù Thần lúc trước đã moi tim Hồn Thần, mang tới trái đất, không ai biết hắn giấu ở đâu. Trên thực tế thì Hồn Thần cũng là người đáng thương. Hắn là một người không có linh hồn, chặt đứt thất tình lục dục, hắn chẳng khác gì con rối cả.
Không! Hắn còn không bằng một con rối.
Tiểu Bạch mặc dù là con rối nhưng lại vô cùng vui vẻ sung sướng, không thể so sánh với Hồn Thần được.
- Phải tới trái đất thôi.
Bộ Phương nói. Không ngờ nhóm Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp lại muốn đi cùng.
Mặt mũi Bộ Phương tràn đầy kỳ quái.
- Các ngươi mặc kệ Vũ Trụ Hỗn Độn à?
Bốn vị Thiên Thần đương đại, chưởng quản tất cả ở Vũ Trụ Hỗn Độn, cứ thế rời đi như vậy liệu có ổn không?
- Không sao… không phải còn có Tiêu nha đầu ở đó sao? Tự dưng có vị trí từ trên trời rơi xuống như vậy, chắc chắn phải làm tốt rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng nói.
- Muốn trở thành Thiên Thần Luân Hồi thì đây là chuyện nàng phải trải qua.
Hiếm thấy Cẩu Gia không phản bác lại Minh Vương Nhĩ Cáp, còn nghiêm túc gật đầu.
Bộ Phương luôn có cảm giác, mấy tên này đang hố Tiêu Yên Vũ. Không biết giao cho Tiêu Yên Vũ chức vụ Thiên Thần Luân Hồi liệu có đúng hay không.
Điều khiến Bộ Phương ngạc nhiên còn là Mộc Hồng Tử và Hạ Thiên cũng muốn cùng đi tới trái đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận