Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2201: Ngồi xuống, ngậm lấy (1)

- Hộ pháp?
Nghe Bộ Phương nói, đám người Minh Vương Nhĩ Ha lóe lên hy vọng, chẳng lẽ Bộ Phương có cách rồi?
Chuyện này nếu thành công thì thực sự là trái với quy luật tự nhiên. Việc làm người chết sống lại này sẽ làm điên đảo quy luật tự nhiên, làm trái với Thời Gian Pháp Tắc và Pháp Tắc Chi Lực, người bình thường sao có thể không tuân theo quy luật này?
Kể cả đó là Đại Viên Mãn Đại Thánh hay cảnh giới Đại Thánh Chi Thượng thì cũng không thể nào phản kháng lại được quy luật này.
Dù sao lực lượng này đã không còn thuộc phạm trù của con người nữa rồi, nó là lực lượng của cả vũ trụ!
Cảnh giới Đại Thánh cũng chỉ là một hạt bụi so với vũ trụ bao la rộng lớn ngoài kia.
Bộ Phương có thể làm được thật sao?
Đương nhiên, dù Bộ Phương có thể làm được hay không, bọn họ cũng phải thử một lần.
Dù sao đó cũng là tia hy vọng còn sống duy nhất.
Thân thể và hồn linh đều ở đây, có lẽ đây sẽ là cơ hội duy nhất giúp Minh Vương Thiên Tàng sống lại.
Nếu không chớp lấy cơ hội này, vị đại nhân vật trong truyền thuyết Minh Vương Thiên Tàng này sợ là sẽ vĩnh viễn biến mất trong dòng sông lịch sử.
Bởi vậy, bọn họ không thể buông tha hy vọng này.
Nếu đến hy vọng cũng không có, vậy có khác gì cá ướp muối?
Vì vậy.
Trong mắt Minh Vương Nhĩ Ha và Băng Thánh lộ rõ vẻ khẩn trương.
Bọn họ lần lượt lùi lại, rời khỏi Hắc Điện.
Trong Hắc Điện.
Chỉ còn lại khôi lỗi chứa Minh Vương Thiên Tàng và Bộ Phương.
Bầu không khí bỗng trở nên lúng túng.
Minh Vương Thiên Tàng không biết Bộ Phương. Cũng chẳng trách hắn được, hắn là nhân vật của thế hệ trước, khi đó Bộ Phương còn chưa sinh ra.
Khi hắn ta tung hoành khắp Tinh Thần Đại Hải, Bộ Phương còn đang tập chơi dao ở nơi khỉ ho nào đó.
Một vị là nhân vật truyền kỳ, một vị là đầu bếp nhỏ chẳng có danh tiếng nào.
Hai người đứng cạnh nhau, bầu không khí bỗng trở nên lúng túng.
Minh Vương Thiên Tàng tò mò nhìn Bộ Phương, hắn ta cảm giác trên người vị tiểu đầu bếp này có mị lực ít người sánh kịp.
- Ta có thể trở lại Minh Khư hay không đều nhờ cả vào ngươi rồi, nghe nói ngươi chế ra được một loại bánh có thể làm thay đổi vận khí à?
Minh Vương Thiên Tàng hơi nhếch miệng, nhìn Bộ Phương.
Vì đang trong thân khôi lỗi, nên nụ cười của hắn ta hơi cứng nhắc.
Mặc dù khôi lỗi này là thân xác của Minh Vương Thiên Tàng, nhưng nó giờ không thuộc về hắn ta, nên việc điều khiển thân thể thường hay bị trúc trắc.
Hắn ta không thể điều khiển thân thể mình dễ dàng.
Đó cũng là lí do vì sao Minh Vương Thiên Tàng không thể dung hợp thân thể và linh hồn một cách hoàn mỹ được.
Bộ Phương đang đăm chiêu suy nghĩ.
Dường như nghe thấy Minh Vương Thiên Tàng nói, Bộ Phương ngẩng đầu, nhìn về phía sau một chút.
- Ừm, ngày nào cũng làm.
Bộ Phương nói với vẻ mặt vô cảm.
Minh Vương Thiên Tàng hơi nhếch khóe miệng, tiểu đầu bếp vẫn chẳng nể mặt chút nào.
Nếu đó là thật, vậy việc nấu Bánh Tạo Hóa này thực sự rất nghịch thiên.
Mặc dù ý nghĩa của tên Bánh Tạo Hóa là vận khí, nhưng cũng có không ít người có vận khí nghịch thiên…
Bản thân Minh Vương Thiên Tàng cũng cảm thấy vận may một phần cũng do chấp niệm trong lòng. Chỉ là, việc Bộ Phương có thể lôi hắn ta từ trong luân hồi ra ngoài, vậy đây cũng không phải cái gọi là may mắn, vận khí có thể làm được.
- Giờ ta cần phải làm gì?
Minh Vương Thiên Tàng hỏi, sống lại... Hắn ta rất muốn được sống lại.
Là một người đã chết, hắn ta biết cái chết đau khổ như thế nào.
Luân hồi là một nơi đen nhánh và hỗn độn, hắn ta mơ mơ màng màng ở đó không biết bao nhiêu năm tháng.
Loại cảm thụ đó không hề tốt nào.
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn Minh Vương Thiên Tàng thêm lần nữa, nói:
- Ngươi... Im lặng là được rồi.
- ...
Hay lắm, hóa ra là một vị tiểu đầu bếp lạnh lùng.
Lúc này não bộ của Bộ Phương đang hoạt động với tốc độ cao.
Hắn đang nghĩ biện pháp cứu Minh Vương Thiên Tàng, chắc chắn có biện pháp, Bộ Phương cảm giác mình đã gần chạm đến cái mình cần rồi, nhưng lúc nãy bị xao nhãng, mạch suy nghĩ bị cắt mất.
Lực Lượng Luân Hồi hình như rất giống Pháp Tắc Chi Lực.
Giống như những cường giả trong Cấm Địa, bọn họ đều bị Pháp Tắc Chi Lực trói buộc. Nếu không có Pháp Tắc Chi Lực, hơn vạn năm trước, khi kỷ nguyên bị hủy diệt, bọn họ đã biến mất rồi.
Cường giả Cấm Địa cũng từng có hy vọng.
Bọn họ điên cuồng muốn có một thứ…
Đó chính là...
Hai mắt Bộ Phương sáng lên.
Không sai!
Chính là Sen Vong Tình!
Dù là Kim Lâu trong Đọa Thần Quật hay Hắc Ma trong Hắc Điện, bọn họ đều điên cuồng đi tìm Sen Vong Tình.
Đối với bọn họ, Sen Vong Tình là một chìa khóa, một chìa khóa có thể mở ra Pháp Tắc Chi Lực Trói Buộc. Hay nói cách khác, Sen Vong Tình chính là thủ đoạn che đậy Pháp Tắc Chi Lực.
Nhưng... Chuyện này không đơn giản như vậy.
Bộ Phương cảm thấy Sen Vong Tình vẫn chưa thể giải quyết vấn đề của Minh Vương Thiên Tàng
Dù sao, tình huống của Minh Vương Thiên Tàng cũng không giống mấy vị cường giả Cấm Địa kia.
Minh Vương Thiên Tàng là người chết, để một người chết sống lại, việc che đậy Pháp Tắc Chi Lực là cực kỳ khó khăn.
Có lẽ đây là hai loại Pháp Tắc Chi Lực khác nhau.
Đối ứng với Tử vong Pháp Tắc Chi Lực là luân hồi, phải chăng luân hồi chính là Pháp Tắc Chi Lực?
Bộ Phương dường như thấy được chân trời mới, đôi mắt hắn càng ngày càng sáng.
Tinh thần Bộ Phương bỗng bị chấn động.
Vào trong tinh thần là vào tinh thần hải.
Hắn lơ lửng giữa tinh thần hải, trên tinh thần hải có chín xoáy nước mạnh mẽ, tỏa ra khí tức kinh khủng.
Bạch Hổ, Thần Long, Chu Tước, Huyền Vũ đều đang lơ lửng trong những xoáy nước này.
Bọn họ nhìn Bộ Phương, bọn họ biết Bộ Phương muốn làm gì...
- Tiểu ký chủ, người muốn làm thật sao? Với cảnh giới hiện tại của người, việc tiếp xúc với Pháp Tắc Chi Lực… không tốt cho tương lai của người...
Huyền Vũ lên tiếng, trong bốn khí linh, Huyền Vũ thành thục, thận trọng nhất.
Khi hắn mở miệng ra, vậy chuyện này rất nghiêm trọng.
- Các ngươi cảm thấy ta phỏng đoán đúng chứ ...
Bộ Phương hơi nhếch miệng, hỏi Huyền Vũ.
- Con đường Trù Thần mặc dù có khó khăn và nguy hiểm, nhưng nếu người cẩn trọng bước từng bước, nguy hiểm cũng không quá lớn, vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của người. Người vẫn có cơ hội thử một lần lách luật, nhưng nếu người phá vỡ Pháp Tắc khi ở cảnh giới quá thấp thì tương lai của người sẽ trở nên khó khăn hơn gấp bội… nặng nhất là vĩnh viễn không được nhập luân hồi, khó có thể siêu sinh.
Huyền Vũ nói.
Hắn chỉ có thể nói được đến đây, hắn không thể tiết lộ quá nhiều thiên cơ.
Huyền Vũ sống lâu, đã gặp qua vô số ký chủ.
Mặc dù hắn rất thưởng thức Bộ Phương, nhưng cũng chỉ là thưởng thức. Hắn giúp đỡ trong phạm vi không đụng chạm đến Pháp Tắc là tốt lắm rồi.
Bộ Phương nhìn Huyền Vũ, rồi lại nhìn bốn khí linh, mỉm cười nói.
- Nếu đã biết là nguy hiểm, thì nguy hiểm nhỏ hay lớn đều là nguy hiểm... Có gì khác nhau đâu?
Trong nháy mắt, tinh thần hải đột nhiên biến đổi
Ùng ùng…
Một tiếng nổ ầm.
Bốn vị khí linh rối rít bay đến bốn góc trong tinh thần hải.
Âm Dương Lưỡng Cực Tứ Tượng tinh thần hải…
Bộ Phương tập trung tinh thần lực cao độ.
Oanh!
Bộ Phương chợt mở mắt.
Điền Viên Thiên Địa.
Đột nhiên biến sắc.
Sen Vong Tình sinh trưởng trên Tiên Thụ đột nhiên rung lên, sau đó vô số cánh hoa rơi xuống.
Cánh sen tỏa ra ánh sáng rực rỡ, rung động lòng người.
Toàn bộ Điền Viên Thiên Địa dường như đều được chiếu sáng.
Trong bụi cỏ.
Bát Trân Kê đang chạy như điên chợt dùng đôi mắt ti hí nhìn chằm chằm lên trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận