Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2593: Thế này cũng được sao? (1)

Hồn Ma!
Hồn Ma!
Ngay thời khắc này, không nói đến đám yêu nghiệt xung quanh, mà ngay cả Đế Tử cũng co rụt mắt lại, hít vào một hơi lạnh.
Bây giờ ở trong Thần Triều Thái Thản có ai là không biết tới Hồn Ma?
Những sinh linh quỷ dị này tràn ngập khiến người ta như gặp một cơn ác mộng khủng bố. Bọn chúng có thể chiếm hữu thân thể loài người, đồng thời có thể bắt chước năng lực, vô cùng quỷ dị. Cho đến lúc này không ai có thể tìm ra được cách đối phó với bọn chúng, chỉ có dùng thực lực mới có thể ngăn cản được.
Nhưng trình độ của Hồn Ma được xếp số thứ tự không chỉ có thực lực mạnh mẽ là có thể đánh bại. Đây cũng chính là vấn đề mà Thần Triều Thái Thản vô cùng đau đầu.
Nhưng ai cũng không ngờ trong bọn họ lại có Hồn Ma xuất hiện.
Thân thể Đế Tử lạnh ngắt, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ. Thế mà hắn lại ở cùng với Hồn Ma lâu như vậy?
Hồn Ma tà ác, có thể ăn thịt được con người. Thế mà hắn lại ở bên cạnh bọn chúng lâu đến vậy. Hắn không chết đúng là may mắn.
Hai Hồn Ma này là Hồn Ma được xếp số thực sự, tương đương với Thượng Đẳng Thần Vương, vô cùng mạnh mẽ. Nhóm yêu nghiệt Thần Triều Thái Thản xung quanh sớm đã ngây ra như phỗng, thân thể lạnh ngắt, không biết nên nói gì
Sát khí khủng bố bạo phát.
Bộ Phương đứng nguyên chỗ củ, chỉ cảm thấy luồng khí tức xông thẳng vào mặt. Hắn nheo mắt lại liếc nhìn hai thủ vệ là Hồn Ma kia đang đánh tới.
Hai thủ vệ này ẩn thân rất tốt, nhưng Bộ Phương cũng không quá ngạc nhiên, vì lúc trước hắn đã cảm thấy hai người đó có chỗ kỳ lạ. Chính là lúc hắn đang ăn bánh bao, hai thủ vệ này lộ ra vẻ căm ghét mà nhíu mày. Không còn nghi ngờ gì nữa là hai tên kia cũng mắc bệnh kén ăn, hay nói cách khác chính là Hồn Ma đang ẩn thân.
Cho nên Bộ Phương cảm thấy những yêu nghiệt kia quá buồn cười, quá dễ thương. Bọ Hồn Ma bao vây lâu như vậy mà không biết. Cả tên Đế Tử kia nữa, cũng có chút ngu ngốc.
Uỳnh!
Sắc mặt hai thủ vệ kia dữ tợn, bọn hắn nắm lấy Đao xoẹt một tiếng, xé rách màn trời chém về phía Bộ Phương. Năng lượng đáng sợ màu đen thổi bay Đế Tử và đám yêu nghiệt xung quanh ra.
Hai Hồn Ma này đúng là không tầm thường, dù sao thì cũng là Hồn Ma được xếp số thứ tự. Bọn chúng nhanh chóng phong tỏa không gian, không cho Bộ Phương có cơ hội chạy trốn.
Bộ Phương đương nhiên cũng cảm nhận được, không gian bị bao trùm bởi khí đen không cho hắn có cơ hội phá không mà đi.
Bộ Phương đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt dần trở nên lạnh lùng. Hắn không hề có chút thiện cảm nào đối với đám Hồn Ma này, đúng là những sinh linh buồn nôn.
Uỳnh!
Bộ Phương giơ tay lên, dòng năng lượng trên cánh tay Thao Thiết dịch chuyển, bắt lấy Đao Trùng Lân kia.
Bành!
Bộ Phương đứng thẳng lên, trong nháy mắt phát ra tiếng nổ kịch liệt, giống như muốn hủy diệt cả đất trời, vô cùng đáng sợ.
Những yêu nghiệt xung quanh đều hít vào một hơi lạnh.
- Mau trốn đi! Đó là Hồn Ma được xếp số thứ tự!
- Là sự tồn tại cấp bậc Thượng Đẳng Thần Vương… chúng ta nhanh đi bẩm báo với Thần Hoàng!
- Đi mau! Đế Tử đi mau, tên ngoại lai kia chắc chắn sẽ chết!

Nhóm thiên tài xung quanh nào còn để ý được tới Bộ Phương, tranh thủ thời gian lôi kéo Đế Tử cùng chạy trốn.
- Ồ… thơm quá! Khí tức này quá thơm!
- Hồn Thập Tam bảo chúng ta phải bắt hắn lại, nếu không ta chắc chắn sẽ ăn hắn luôn rồi!
Hai thủ vệ nhìn vô cùng khủng bố, trên mặt hiện lên từng cái vảy khiến người ta phải rùng mình.
Phần phật!
Gió thổi lướt nhẹ qua, lộ ra hình ảnh Bộ Phương đang đứng ở giữa, cánh tay bắt lấy Đao Trùng Lân kia, ánh mắt lạnh lẽo quét qua.
Ánh mắt của hai Hồn Ma kia nhất thời ngưng tụ.
- Hồn Thập Tam nói tên này đang bị thương! Chúng ta phải tốc chiến tốc thắng!
Hai Hồn Ma liếc nhìn nhau, sau đó Đao Trùng Lân lại xuất hiện chém ngang qua.
Uỳnh!
Âm thanh vang vọng, đao kia nhìn qua thì không sắc bén nhưng trên thực tế lại chém sắt như chém bùn, mặt đất bị nứt thành từng khe rãnh.
Thân hình Bộ Phương như ẩn như hiện, không ngừng di chuyển né tránh một đao đang trùng kích kia.
Đôi mắt Đế Tử thít chặt, hắn còn đang chìm đắm trong sự kinh ngạc. Phụ hoàng lại điều động cho hắn hai thủ vệ là Hồn Ma! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Chẳng lẽ phụ hoàng còn không phát hiện được điểm đáng ngờ của bọn chúng?
Vậy trong Thần Triều Thái Thản của hắn còn có bao nhiêu Hồn Ma như thế này nữa?
- Tên kia… chắc sẽ chết mất.
Đồng tử Đế Tử thít chặt, dừng lại trên người Bộ Phương.
- Mặc hắn sống hay chết… nếu người không đi thì chúng ta đều phải chết dưới tay những Hồn Ma kia.
Một vì yêu nghiệt toàn thân đều run lẩy bẩy, kéo Đế Tử chạy trốn.
Đế Tử lấy lại tinh thần, không hề do dự mà lập tức chạy đi.
Hắn là Đế Tử, là người thừa kế tương lai của Thần Triều Thái Thản. Thiên phú của hắn vô cùng mạnh, tương lai nhất định sẽ là tồn tại đỉnh phong trong Vũ Trụ Hỗn Độn. Hắn không muốn chết ở đây.
Đột nhiên sắc mặt đám người Đế Tử trở nên trắng bệch. Bởi vì sau khi bọn hắn muốn phá không chạy đi thì phát hiện bốn phía đều bị từng luồng khí đen ngăn cản. Những khí đen kia như muốn bao vây nơi này thành một cái kết giới. Bọn họ không thể trốn thoát được!
- Thế này…
Ánh mắt Đế Tử thít chặt.
Những thiên tài xung quanh cũng tỏ vẻ tuyệt vọng.
Nên làm thế nào đây? Bọn họ sẽ phải chết ở đây sao? Rõ ràng là đi thực hiện nhiệm vụ đi bắt người, sao lại thành tuyệt cảnh bị Hồn Ma vây bắt!
- Bên kia cũng có Hồn Ma!
Sắc mặt Đế Tử trắng bệch, hai Hồn Ma thủ vệ kia đang đánh nhau với Bộ Phương, không thể chú ý tới bọn họ. Vậy thì ai đã phong tỏa bốn phía? Chắc chắn vẫn còn một Hồn Ma đang ẩn náu.
Là ai?
Chẳng nhẽ bên trong nhóm yêu nghiệt vẫn còn một Hồn Ma nữa sao?
Ánh mắt Đế Tử ngưng tụ, liếc nhìn về phía những yêu nghiệt kia, vô cùng cảnh giác. Những yêu nghiệt thiên tài của Thị Tộc trong Thần Triều Thái Thản cũng đều tỏ ra vẻ đáng sợ. Bọn họ cũng nghĩ như Đế Tử nghĩ.
Nhất thời mỗi người đều vô cùng cảnh giác nhìn người bên cạnh mình. Có thể ngay bên cạnh bọn hắn cũng là một Hồn Ma tà ác.
Nơi xa, phía dưới Thần Miếu, thủ miếu già nua ngồi xếp bằng khẽ ngẩng đầu lên. Đôi mắt hắn đen nhánh, đồng tử hiện ra tia máu, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh lẽo.
Hắn nhìn đám người Đế Tử cảnh giác lẫn nhau thì cảm thấy vô cùng nực cười. Loài người đúng là một đám sinh vật ngu xuẩn.
Chỉ có thể đồ ăn của bọn hắn!
Hắn xoay chuyển ánh mắt dừng lại trên thân Bộ Phương.
Đây chính là tên loài người mà Hồn Thập Tam chỉ định phải bắt, đúng là một thức ăn vô cùng cao cấp, thân thể này phát ra mùi vị quá mức mê hoặc.
Người thủ miếu hé miệng, miệng hắn có nước dãi đang chảy xuống. Đáng tiếng tên kia lại là người mà Hồn Thập Tam muốn. Bây giờ Hồn Thập Tam chính là lãnh tụ của bọn chúng. Là Hồn Ma nhất định sắp trở thành Hồn Chủ, hắn không dám ngỗ nghịch.
Nhưng nếu không ăn được Bộ Phương…vậy thì.
Ánh mắt hắn dần di chuyển dừng lại bên người đám Đế Tử và yêu nghiệt kia.
- Không được ăn ngon thì ăn chút đồ bình thường cũng được!
Người thủ miếu nuốt một ngụm nước bọt, thân thể gần đất xa trời chậm rãi đứng lên, run rẩy không ngừng, giống như một trận gió thổi qua cũng có thể thổi bay hắn.
Hả?
Người thủ miếu dần đứng lên, bọn người Đế Tử cảm thấy da đầu tê lại vì khí tức khủng bố.
Luồng khí tức này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận