Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2228: Đế Thính… Thần! (2)

Notice: Undefined offset: 221
Ngoài Thiên Khung, trong bầu trời chiến trường đầy sao.
Một vị anh tuấn vô cùng, sợi tóc màu vàng óng bay bay trong gió hướng đôi mắt thâm thúy nhìn qua đây, sau lưng có mười hai nam tử trắng nõn thanh khiết có vũ dực đang rung động, lơ lửng trôi nổi tại đây.
Phía xa.
Nhất tôn Phật Đà chiếm cứ tinh không, trên đỉnh đầu có ánh sáng cuồn cuộn lơ lửng.
Tất cả mọi người đều biết, giờ khắc chiến đấu này có vô số người đang nhìn chằm chằm vào.
Uy danh của Minh Vương Thiên Tàng uy chấn toàn bộ Minh Khư.
Mà Đế Thính lại dùng một chiêu đánh bại Thiên Tàng…
Điều này khiến rất nhiều Tiểu Thế Giới đều tuyệt vọng, có Đế Thính tọa trấn Minh Ngục, bọn họ làm sao chống lại? Có lẽ chỉ có thể ngoan ngoãn để Minh Ngục chinh phục mà thôi.
Ầm ầm…
Hỏa quang thiêu đốt.
Sỏi đá trên mặt đất đều đang tan chảy.
Mà thân thể Minh Vương Thiên Tàng cũng đang nổi lên.
Bị phản phệ bởi xạ tuyến, không bị tổn hại gì nhưng trên cơ thể hắn ta lại không ngừng có nhiệt khí đang sôi trào.
Kim loại trên cơ thể đều như muốn tan ra.
Loại lực lượng này…
Trong đôi mắt Minh Vương Thiên Tàng có sự kinh hãi hiện lên.
- Cho nên nói… Ngươi căn bản không biết cái gọi là Thần… khủng bố đến mức nào!
- Cái gọi là Thần, ngươi căn bản không thể lý giải được…
Giọng nói của Đế Thính vẫn ôn hòa như cũ.
Bỗng nhiên.
Hắn ta động một cái.
Giống như thuấn di, mọi người lại không phát hiện ra hắn ta di chuyển như nào.
Thế nhưng mà hắn ta lại thực sự xuất hiện trước mặt Minh Vương Thiên Tàng.
Giống như có một đôi mắt nhìn vào mắt của Minh Vương Thiên Tàng.
Nhìn thấu vào trong nội tâm Minh Vương Thiên Tàng…
- Lực lượng của Thần… không thể đoán được!
Đế Thính nói.
- Ngươi đã chạm tới cấp bậc đó?
Minh Vương Thiên Tàng hít sâu một hơi, không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng trong hắc vụ chỉ truyền ra… tiếng cười nhạt của Đế Thính.
Ngay sau đó.
Trong tầm mắt tất cả mọi người.
Một cái cẩu trảo bạch hoàng xuất hiện.
Lần này không còn che giấu nữa, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.
Từ trong hắc vụ có một cẩu trảo vươn ra…
Oành!
Một trảo này đập vào trên thân thể của Minh Vương Thiên Tàng.
Thân thể Thiên Minh Khôi vô cùng kiên cố, vào thời khắc này lại sụp đổ trong nháy mắt!
“Ầm” một tiếng, bị cẩu trảo xuyên thủng.
Khoảng cách đáng sợ bạo phát.
Còn có một năng lượng đen nhánh chui vào trong thân thể Minh Vương Thiên Tàng, khiến cho thân thể hắn ta trong nháy mắt “ầm” một tiếng, nổ tung trên Thiên Khung Chi Thượng.
Bất lực từ trong hư không rơi đập xuống đất.
Lần này cũng không có lực lượng đáng sợ, nên thân thể Thiên Tàng chỉ bình thường đập xuống mặt đất, tạo thành một cái hố.
Thế nhưng, Thiên Tàng rơi xuống lại không có nhúc nhích…
Một chiêu, một cẩu trảo…
Thiên Tàng… bại.
Tất cả mọi người đều không thốt nên lời.
Một chiêu đánh bại Thiên Tàng khiến Thiên Tàng không có chút lực lượng phản kháng nào… Đế Thính này đã vượt qua cực hạn của Minh Khư Tiểu Thế Giới!
Chẳng lẽ… hắn ta thật sự đã trở thành Đại Thánh Chi Thượng?
- Hừ… không biết lượng sức mình, giết Thần, không phải ai cũng dám làm…
Đế Thính thu hồi cẩu trảo, thản nhiên nói.
Giọng nói vang vọng trong hư không, lại không có bất kỳ người nào dám phản bác.
Ngay sau đó.
Đế Thính xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Bộ Phương.
Ong…
Một cỗ ba động vô hình khuếch tán ra, chỉ trong nháy mắt đã che khuất thân thể Bộ Phương.
Thân thể Bộ Phương cứng đờ lại.
Đây là…
- Thần thức!
Thần cảm, thần niệm, thần thức…
Trong phương pháp tu luyện tinh thần lực mà hệ thống khen thưởng, tu luyện tinh thần lực đến cực hạn chính là ngưng tụ ra thần thức. Thần thức…
Thế mà Đế Thính này đã tu luyện thành thần thức.
Ong…
Bộ Phương ngước mắt lên, nhìn chăm chú vào Đế Thính được bao phủ trong làn khói đen.
Trong Tinh Thần Hải của hắn nổi lên sóng to gió lên.
- Tiểu ký chủ!
Thân thể Hoàng Kim Thần Long vặn vẹo, lo lắng mở miệng gọi.
- Nguy hiểm! Gia hỏa này…
Chu Tước cũng thốt lên.
Huyền Vũ mở đôi mắt đục ngầu ra, tiếng gầm vang vọng:
- Bán thần…
Lần đầu tiên Bộ Phương nhìn thấy khí linh trong Tinh Thần Hải lo lắng như vậy. Đủ để thấy được uy hiếp của Đế Thính đối với hắn lớn như nào.
Trong hắc vụ.
Ánh mắt của Đế Thính quét qua, rơi vào trên người Bộ Phương.
- Có chút thú vị… Cảm giác quen thuộc này, khí tức trên người ngươi, thật khiến người ta hoài niệm.
Giọng nói ôn hòa của Đế Thính vang vọng đến.
Bộ Phương nheo mắt lại.
Không nói gì cả.
Tước vũ bào trên người tung bay trong gió.
Quang hoa đỏ thẫm phun trào, đôi cánh lửa rực đỏ sau lưng hắn vỗ mạnh, hỏa vũ bay tán loạn.
Trước đó Bộ Phương chưa từng ngưng trọng.
Đế Thính này… là tồn tại đầu tiên mang đến khí tức nguy hiểm cho hắn.
Lọc cọc.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ, phóng ra một bước, tiến đến bên người Bộ Phương. Đôi mắt xinh đẹp gắt gao nhìn chằm chằm vào Đế Thính.
Trong đôi mắt nàng có ánh sáng âm u màu xanh lục lóe lên rồi biến mất.
Đế Thính nhìn thấy ánh sáng u lục sắc này liền sững sờ, dường như có một cảm giác từng quen biết.
Sau đó, hắn híp mắt lại.
- Trớ Chú Thiên Nữ… Hahaha, không ngờ tới bây giờ túc địch(1) Trớ Chú Thiên Nữ lại cùng ngươi lăn lộn cùng một chỗ.
(1)Túc địch: kẻ thù lâu năm.
Đế Thính nhìn Bộ Phương đầy thâm ý.
Sau đó chậc chậc một tiếng.
- Đáng tiếc, ta không tìm các ngươi… Mà chính là nó.
Ong!
Vừa dứt lời.
Sau đó, cẩu trảo của Đế Thính lại vươn ra.
Cẩu trảo màu trắng vàng vươn ra khiến Bộ Phương hơi sửng sốt, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.
Cẩu trảo đập xuống.
Áp đảo hư không.
Đập về phía Tiểu Bạch sau lưng Bộ Phương…
- Ăn “Thần Chi Tâm” của ta, cuối cùng cũng phải phun ra!
Đế Thính nói.
Một trảo đập xuống.
Hoàng Tuyền Đại Thánh, Minh Vương Nhĩ Ha, Băng Thánh, mấy người Bộ Phương… đều cảm giác như mình sắp khuỵu xuống!
Đó là một loại cao cao tại thượng, khí tức như thần tiên, giống như một vị thần chân chính!
Một trảo này đánh về phía Tiểu Bạch.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, ngẩng đầu lên, mặt đất dưới chân bắt đầu sụp đỡ, rạn nứt…
Nhưng mà.
Ngay khi một trảo này chậm rãi rơi xuống.
Trong Hắc Điện.
Dòng xoáy vô hình đang xoay tròn đột nhiên ngừng lại.
Một tiếng thở dài nhẹ nhàng tràn ngập từ tính vang lên, sau đó hư không đột nhiên… nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận