Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1188: Bộ Phương, ta đói bụng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn ta cảm thấy Bộ Phương xác thực nói có đạo lý, hơn nữa hắn ta cảm thấy Bộ Phương cũng không giống người chỉ biết làm chuyện xấu.
Cho nên... Thánh Nữ ở chỗ này, có lẽ không có vấn đề gì.
Đương nhiên, đây không phải nguyên nhân chủ yếu, hắn ta cũng có suy tính riêng.
Tinh La Thiên Bàn bị hủy, cũng tương đương với tâm thần sụp đổ, đối với một người tu hành mà nói thì chính là Tinh Thần Hải sụp đổ.
Tinh Thần Hải sụp đổ, trên cơ bản không có bất kỳ hy vọng có thể sống lại.
Cho dù đại nạn không chết cũng cả đời là phế nhân.
So với chết, cũng không có gì khác biệt...
Thánh Sư tựa vào trên ghế thở dài.
- Đúng rồi, ngươi là Thánh Sư Thiên Cơ Thánh Địa mà. Ta mạo muội hỏi một câu... các ngươi còn có Tinh La Thiên Bàn nữa hay không?
Bộ Phương nghĩ nghĩ hỏi Mạc Thiên Cơ.
Mạc Thiên Cơ sững sờ, nghi hoặc liếc nhìn Bộ Phương:
- Tinh La Thiên Bàn kết nối với Tiềm Long Đại Đạo, toàn bộ phía trên đại lục chỉ có một khối, vốn đều là do Thánh Chủ đại nhân bảo quản. Thế nhưng mà Thánh Chủ xuất chinh Tiềm Long Thiên Quan... Cho nên đem Tinh La Thiên Bàn giao cho Thánh Nữ điện hạ quản lý và dung hợp. Ai có thể nghĩ đến, đám ma đầu kia lại che dấu Đại Đạo, lẻn vào đại lục hủy đi Tinh La Thiên Bàn chứ?!
Mạc Thiên Cơ cảm khái một câu, ánh mắt có chút phức tạp.
Bộ Phương cũng có vẻ tiếc nuối.
Tinh La Nhưỡng Tửu Pháp để ủ rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cần Tinh La Thiên Bàn phụ trợ... Không có Tinh La Thiên Bàn phụ trợ, rất khó để hoàn thành rượu này.
Sờ sờ cằm, xem ra vẫn chỉ có thể gửi hi vọng ở trên người Nghê Nhan rồi.
...
Lầu hai, gian phòng Bộ Phương.
Tinh Thần Quang Huy trong phòng bỗng nhiên trở nên mỏng manh, từng ngôi sao như đang chui vào mi tâm Nghê Nhan.
Sắc mặt Nghê Nhan vốn trắng bệch cũng đang trở nên hồng nhuận phơn phớt, khí tức dần dần lớn mạnh hơn.
Tinh Thần Quang Huy thẩm thấu vào trong cơ thể Nghê Nhan, rất nhanh cả căn phòng đã trở nên mờ mịt.
Cuối cùng không còn ánh hào quang chiếu rọi.
Tiếng hít thở đều đều chậm rãi liên tiếp vang lên trong gian phòng Bộ Phương.
Đột nhiên, một tiếng ho nhẹ phá tan sự yên lặng trong phòng, Nghê Nhan đang nằm trên giường há miệng ra ho khan.
Thân thể của nàng ta vẫn còn run run.
Đôi lông mi dài rung lên, mí mắt đang khép lại trong giây phút sau đó khẽ mở ra.
Trần nhà trắng xóa đung đưa sáng ngời trước mắt nàng ta ...
Nghê Nhan chậm rãi ngồi thẳng dậy, đầu óc nặng nề như bị nhét đầy hồ dán.
Nàng ta quay đầu nhìn xem bốn phía, mặt mũi tràn đầy mê mang, nàng ta đây là đang ở chỗ nào, nàng ta là ai...
Trong đầu truyền đến đau đớn thấu tâm can khiến gương mặt xinh đẹp của Nghê Nhan toát ra vẻ thống khổ.
Nàng ta ôm đầu của mình, cong eo ghé vào trên giường.
Một lúc lâu sau, đau đớn trong óc mới chấm dứt.
Nàng ta xốc lên chăn mền, đi xuống giường.
Đôi mắt nàng ta đầy vẻ bối rối, đầu tiên bước đến cửa sổ liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng chói lọi chiếu vào khiến nàng ta sợ hãi lùi lại.
Nàng ta không nhớ nổi bất cứ chuyện gì, tên của nàng ta, thân phận của nàng ta, lai lịch của nàng ta, tựa hồ cũng biến thành trống không.
Chỉ cần cố gắng nhớ đến, trong đầu sẽ vô cùng đau đớn.
Đẩy cửa ra, Nghê Nhan chậm rãi đi xuống dưới hành lang.
Bên trái hình như là phòng bếp, Nghê Nhan cảm thấy mình có một sự ưa thích đặc biệt đối với phòng bếp.
Nàng ta cất bước, chuẩn bị đi về phía phòng bếp, nhẹ nhàng nhấc ngón tay.
Xì xì!
Lập tức một đợt Lôi Đình màu tím hiện ra, đó chính là xẹt qua hư không.
Tâm thần Nghê Nhan run lên, rút tay trở về nhanh như chớp, tốc độ kia chính nàng ta cũng thấy không rõ lắm...
Sợ hãi nhìn thoáng qua phòng bếp, Nghê Nhan mê mang xoay người đi đến bên ngoài tửu lâu.
Ánh sáng chói mắt, khiến Nghê Nhan cơ hồ muốn rơi lệ.
Nàng ta dùng tay che khuất mắt của mình, sau đó lờ mờ đi tới trong tửu lâu.
Mà khi nàng ta nhìn rõ ràng hết thảy trước mắt, cả người nàng ta đều ngẩn người tại chỗ.
Thiên Cơ Thánh Sư, Bộ Phương, Minh Vương Nhĩ Ha,... Tất cả mọi người trong nhà hàng ngẩn ngơ nhìn xem người nữ đang đi tới từ phòng bếp.
Khuôn mặt xinh đẹp ấy khiến ai cũng phải sững sờ.
Nhưng sau đó, sắc mặt của mọi người đều hiện lên một vẻ cổ quái.
Đây ... Đây không phải là vị Thiên Cơ Thánh Nữ mà mọi người đang bàn tán vừa rồi sao?
Này...tỉnh rồi?
Vẻ mặt Thiên Cơ Thánh Sư ngây ngốc,
Hắn ta vừa mới chắc chắn cảm thấy Thánh Nữ điện hạ khả năng cả đời đều chỉ có thể là phế nhân, kết quả một giây sau Thánh Nữ lại hoàn hảo không tổn hao gì đi ra ngoài.
Có cần vả mặt nhanh như vậy không chứ?
Thiên Cơ Thánh Sư hắn tốt xấu cũng được xưng tính toán không có sai sót...
Nhưng mà... Sống lại là tốt rồi.
Bộ Phương chớp mắt, Nghê Nhan sống lại?
Vậy thì tốt... Không biết nữ nhân này có thể chữa trị cho Tinh La Thiên Bàn hay không?
Nghê Nhan thật không ngờ trong tửu lâu lại có thể có nhiều người như vậy, nhiều người...xa lạ như vậy!
Ngoại trừ Bộ Phương.... Nàng không biết một ai cả.
Ọt ọt...
Bỗng nhiên, âm thanh chói tai vang lên.
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người sắc mặt quái dị nhìn Thiên Cơ Thánh Nữ đứng tại cửa ra vào.
Chỉ thấy Thánh Nữ sờ lên bụng của mình, ánh mắt quét qua một lượt, tầm mắt rơi vào trên người Bộ Phương.
- Bộ Phương.... Ta đói bụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận